Ước Nguyện Duy Nhất Em Vẫn Còn Thích Anh full

Chương 41: Nụ hôn gián tiếp, ngọt.

/110
Trước Tiếp
Nam Tửu vươn tay nhận lấy cái cốc, giọng nhỏ nhẹ cảm ơn. Sau đó, bác sĩ của trường nhìn sang với vẻ mặt kỳ lạ. Chưa từng thấy cặp đôi nào lịch sự như vậy. Đây là mối quan hệ kiểu gì? Nước đường nâu ngọt ấm đi vào dạ dày, thực sự cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Nam Tửu và Hàn Cận Yến không ở lại phòng y tế quá lâu, một lúc sau mới rời đi.

“Làm phiền rồi, nếu cậu còn có việc phải làm, thì cứ đi trước đi.” Nam Tửu chớp hàng mi dài và nói.

Chàng trai dừng lại một lúc lâu trước khi nhẹ nhàng nói.

“... Không có.”

Chàng trai bắt gặp ánh mắt của cô gái, và anh nói lại lần nữa, với đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía sân thể thao cách đó không xa, giọng điệu của anh ấy nhẹ nhàng.

“Không phiền.”

“Hàn thiếu gia, anh đã ở đâu vậy? Vừa rồi em đã tìm anh rất lâu vẫn không thấy anh đâu.”

Chàng trai mặc áo trắng với đôi mắt sắc bén, và tức giận thở hổn hển, cậu ta chạy tới với tốc độ chóng mặt, sợ rằng chàng trai sẽ lại biến mất trong giây tiếp theo. Thấy bạn bè của Hàn Cận Yến đều tới, Nam Tửu uể oải cười.

“Tôi đi trước đây.” Sau đó, cô xoay người, một tay đút túi, bước đi không cẩn thận, bóng của cô ấy mặt trời kéo dài.

Trịnh Trọng đưa tay ra gãi đầu, có chút bối rối, không biết vì sao, cậu ta cảm thấy cơ thể của Hàn thiếu gia ngày càng lạnh. Cậu ấy có làm gì sai không? Không, cậu ấy vừa mới đến! Cho đến lúc này, Trịnh Trọng đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, và ngay lập tức mở to mắt và chỉ vào Hàn Cận Yến.

“... Anh Hàn, tại sao anh lại ở cùng với Nam Tửu?!”

Không biết tại sao học sinh giỏi gặp gái hư?

“Không được sao?” Hàn Cận Yến hỏi ngược lại, lời nói không vội vàng, nhưng lại cho người ta cảm giác có lý.

Trịnh Trọng: “...”

Anh Hàn, anh thay đổi rồi, thấy chàng trai vẫn đang cầm chai nước suối, anh chìa tay ra.

“Cho uống chút đi, nắng nóng chết khát mất”.

Ai biết, bàn tay của Trịnh Trọng còn chưa duỗi ra, Hàn Cận Yến đã đánh anh ta rất mạnh, Trịnh Trọng rất sốc.

“Anh Hàn, em đã làm gì sai?”

“Cậu muốn uống, thì tự đi mua.” Hàn Cận Yến chớp hàng mi dài xuống nhìn trai nước trong tay, một chai nước suối đã được mở ra, có người đã uống một chút, ánh mắt anh hơi tối lại, sau khi nói một lời thì mở ra. Bỏ lại Trịnh Trọng một mình bơ vơ, kết thúc rồi, anh Hàn, anh không còn yêu em nữa!! Muốn tìm đến nữ thần của mình để được an ủi, nữ thần của Trịnh Trọng là hoa khôi lớp 12(2) trung học, một cô gái rất thanh tú và xinh đẹp tên là Lâm Noãn. Trịnh Trọng đã yêu thầm hoa khôi của lớp này từ khi anh ấy bước vào năm đầu tiên của trường cấp ba, nhưng anh ấy chỉ thực sự thích cô ấy vào năm lớp 12 mới đây, và cậu ấy không tỏ tình gì cả. Anh ta thở dài một hơi, cảm thấy cuộc sống thật không dễ dàng, ánh mắt lướt đến chỗ ngồi bên kia của lớp hai lớp ba, trong đám đông, anh nhìn thấy một họ mặc đồng phục học sinh, mỉm cười những cô gái thỉnh thoảng để lộ lúm đồng tiền. Đó là một tình yêu thực sự, Lâm Noãn cô ấy cũng là một cô gái có nụ cười đặc biệt ấm áp.

Một bên khác, chàng trai mặc áo trắng chọn một chỗ ngồi rồi một mình ngồi xuống, nhìn chằm chằm trai nước khoáng trên tay hai giây, sau đó là biểu cảm cậu ta bình tĩnh lạ thường, ngón tay mảnh khảnh đẹp nhẹ nhàng động, chậm rãi vặn nắp trai, nhẹ nhàng giơ tay, trai nước áp vào đôi môi mảnh mai mềm mại, cậu ta ngước mắt, dòng chảy mơ hồ dọc yết hầu khiến người ta mê hồn. Dòng nước ngọt ngào lăn tăn trong miệng, yết hầu của cậu bé lăn lên lăn xuống trông thật đẹp và khêu gợi. Sau khi nhấp hai ngụm, anh vặn nắp với đôi mắt đen láy. Im lặng hồi lâu, những ngón tay lành lạnh khẽ cong lại, chạm vào khóe môi hơi cong. Ừm … ngọt ngào, kể từ ngày đó, giữa họ có nhiều điểm chung. Ví dụ, sẽ chào hỏi nhau khi gặp nhau, cùng nhau đến trường và về nhà mỗi ngày, và cùng nhau đến thư viện để đọc sách trong thư viện cùng một lúc. Điều quan trọng nhất là… gần đây lớp có sắp xếp một nhiệm vụ rất quỷ dị, đó là cho hai học sinh thành lập nhóm một học giỏi và một người kia học không giỏi, học sinh giỏi giúp học sinh kém làm bài. Sau đó… Hàn Cận Yến tìm Nam Tửu.

Nam Tửu: ? ? ?

“Nghe rõ không?”

Giọng nói trong trẻo dễ nghe của người thanh niên kề sát bên tai, dưới ánh nắng ấm áp, Nam Tửu sinh ra ảo giác dịu dàng và kiên nhẫn.

Nam Tửu nói “Hả?”, lấy lại tinh thần nhìn đề bài trước mặt, mơ hồ gật đầu.

“Vậy thì viết ra các bước giải bài này.” Hàn Cận Yến thì thầm.

Cô gái kéo khóe môi dưới, xoay xoay cây bút trong tay, liếc nhìn câu hỏi trước mặt suy nghĩ hai giây rồi nhanh chóng viết đáp án. Các bước đan xe nhau, đơn giản và gọn gàng.

“Đúng vậy.”

Sau khi Nam Tửu viết xong, Hàn Cận Yến cúi đầu nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu, sau đó thản nhiên nói.

“Nhưng cách tôi vừa nói với cậu không phải là giải như vậy.”

Nam Tửu: “...”

Thật sao? ?

“Học tập nghiêm túc.”

Chàng trai chậm rãi nói, rất nghiêm túc đặt ra mục tiêu cho cô, đồng thời động viên cô ấy.

“Cậu rất có tài, học cũng không khó, vậy thì lần này thi cuối học kỳ...” Cậu ấy hơi ngập ngừng.

“Chúng ta sẽ lọt vào top 10 của lớp, dễ dàng hơn.”

Nam Tửu suýt chút nữa cho rằng Hàn Cận Yến đã nói nhầm, nhưng cô nhìn kỹ hơn thái độ nghiêm túc và chân thật của cậu ấy, tập trung nhìn cuối cùng phát hiện ra rằng Hàn Cận Yến đang nghiêm túc. Vì vậy, trong mắt của học bá, top 10 rất đơn giản? Từng nghĩ đến việc cô ấy cảm thấy như thế nào khi giống như một kẻ cặn bã hoàn toàn chiếm lĩnh vị trí đầu danh sách chưa?

“Yên tâm đi, tôi sẽ dạy cậu.” Hàn Cận Yến nhìn phản ứng của cô gái, cảm thấy có chút buồn cười, anh nói thêm.

“Học sinh giỏi, chúng ta thảo luận đi.” Nam Tửu nghiêm túc ngồi thẳng người, khắc chế bộ dáng ngang ngược thường ngày, rất nghiêm túc, nghĩ rằng cô muốn nói chuyện trọng đại trong đời, sau đó cô nói.

“... Cậu không cảm thấy mình đang làm khó người khác sao?”

“Cậu có thể.”

Chàng trai nói với cô bằng giọng nói dịu dàng và lãnh đạm, ngữ điệu cũng giống tia sáng trong trẻo lạnh lùng của ánh trăng, lại có kiên định tự tin cùng tuổi trẻ kiêu ngạo.

“Tôi là một người giảng viên cũng không tệ.”

Từ cửa sổ chiếu vào, đem ánh sáng như sao tinh chiếu rọi, dừng lại trên người chàng trai trong mắt như nước bắn tung toé nét mực, nhìn rõ ràng đường nét góc nghiêng của khuôn mặt được ánh sáng phác thảo tinh xảo đẹp đẽ, trên người cậu ấy chưa từng tản mát ra tươi tắn, giống như mỹ nam bước ra từ trong truyện tranh. Thực ra có nhiều chuyện, ngay từ đầu đã không mong đợi kết quả sẽ như vậy. Có thể đó là một sự sắp đặt sẵn trong bóng tối, hoặc cũng có thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên đến bất ngờ. Từ lâu là từ loại gì, đó là điều quá xa vời đối với các chàng trai, cô gái lúc bấy giờ. Chỉ là không xác định được từng bước tiếp cận ai, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khiến hai người không ngừng quấn lấy nhau. Cho đến cùng… không thể bỏ cuộc, không buông được. Hồi ấy, những kỉ niệm tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng có lẽ là đẹp đẽ nhất, để mỗi khi nghĩ lại, sau khi soi lại hiện thực, trong lòng lại trào lên một cảm giác cồn cào khó tả. Đêm ngoài cửa sổ tối và lạnh giá, chàng tổng giám đốc trẻ tuổi sửng sốt hồi lâu, đôi mắt sâu thẳm không có tiêu điểm, giống như một tầng sương mùa đông mỏng bao phủ dòng sông lạnh lẽo.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
namluongTruyện dịch chán quá. - sent 2023-06-16 16:29:05
cô út1621679921Ad oi duyệt thẻ giúp e với ạ - sent 2023-06-04 19:34:34
tinanguyennnnBạn ơi duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-06-03 21:34:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương