Vì Em Mà Đến full

Chương 10: Vân mạch xấu bụng

/311
Trước Tiếp
Anh nghĩ là sẽ nhanh thôi.

Tiểu Lục: “...”

Vân Mạch tuyên chiến một cách thản nhiên, khiến Tiểu Lục lạnh toát cả người.

Đấu cái méo gì!

Đứng đó để anh đánh cho xong!

Tiểu Lục lén nhìn khuôn mặt vô cảm của Vân Mạch, không thể hiểu nổi vì sao anh lại thích lạnh mặt như thế.

Với cái nhan sắc thần thánh này, nếu dịu dàng hơn, cười nhiều hơn thì không biết sẽ có bao nhiêu cô say như điếu đổ đây!

Từ cụ già tám mươi tuổi cho đến trẻ con mới đầy tháng, ai cũng có thể chết mê chết mệt trước anh.

Vân Mạch không nhìn cậu, bình tĩnh hóng gió. Bờ môi mỏng của anh lại thốt ra những lời nói như lưỡi dao đâm vào tim Tiểu Lục: “Nếu thua thì đấu vật.”

Thua nữa, thì đấu quyền Anh, vẫn thua nữa thì đấu võ...

Tiểu Lục: “...”

Cái đồ Vân Mạch xấu bụng!

Tiểu Lục cười mà như khóc.

Ai tới cứu vớt cuộc sống dầu sôi lửa bỏng của cậu đi!

Xe cảnh sát ở phía xa xa lóe lên mấy cái. Vân Mạch đi trước, Tiểu Lục cúi đầu theo sau.

Hàn Húc tắt còi xe cảnh sát, Tiểu Lục ủ ê lên ghế phụ, Vân Mạch nhắm mắt ngồi đằng sau.

“Đội trưởng, hung thủ không lấy tiền không cướp sắc, vậy động cơ giết người của hắn là gì?” Hàn Húc xoay vô lăng, rẽ vào con hẻm nhỏ.

Vân Mạch ngồi cạnh cửa sổ xe. Trên kính xe phủ một lớp sương lạnh, gương mặt tuấn tú của anh phản chiếu lên đó.

Bình thường, tình huống này được chia làm hai loại. Một là vì tình, hai là đang trả thù xã hội. Với tình hình trước mắt thì có vẻ như có cả hai yếu tố này.

Vân Mạch ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ tối om, giơ tay kéo mũ cảnh sát xuống: “Chưa xác định được.”

Không phải không biết, mà là chưa xác định.

Hàn Húc: “...”

Trăm năm mới gặp tình huống này một lần.

Tiểu Lục chép miệng, cố bày ra vẻ mặt nghiêm trọng: “Theo em thấy thì hắn rảnh đời quá đấy thôi.”

Vân Mạch nhìn vào gáy Tiểu Lục, dáng vẻ như muốn quăng cậu xuống: “Cậu muốn đi bộ tới bệnh viện à?”

Hàn Húc nghĩ, không hổ là đội trưởng, lạnh lùng vô tình.

“...”

Xe cảnh sát lăn bánh trên con đường quốc lộ. Mưa tạt vào kính xe, tạo thành những dải nước đọng hình tròn.

“Dừng xe, dừng xe, dừng xe...” Tiểu Lục nhìn đăm đăm vào một nơi ngoài cửa sổ, sốt sắng giậm chân liên tục.

Hàn Húc chẳng hiểu gì, vô thức giẫm vào chân phanh. Chiếc xe chạy thêm vài mét nữa mới dừng lại. Chiếc điện thoại tuột khỏi tay Vân Mạch, rơi xuống sàn xe.

Vân Mạch cắn răng, cúi người nhặt chiếc điện thoại cạnh chân lên. Ngón tay anh sờ vào mặt kính màn hình bị nứt ở trên góc trái: “Tiểu Lục, xuống xe.”

Giọng của anh rất nhạt, lại còn lành lạnh, âm tiết cuối cùng như giọt nước mưa rơi xuống, tạo thành một vòng gợn sóng.

“Đội trưởng.” Tiểu Lục rụt cổ, chỉ vào gương chiếu hậu: “Hàng xóm của anh kìa.”

Nghe vậy, lông mi của Vân Mạch khẽ rung, rất khó để phát hiện ra. Anh không ngẩng đầu, chỉ hơi nghiêng mặt sang. May mà ngồi ở chỗ này vừa đủ để nhìn thấy gương chiếu hậu đằng trước.

Bên ngoài tối như bưng, chỉ có ánh đèn đường lắt léo tản ra tia sáng màu vàng ấm áp.

Dưới đèn đường, một cô gái đang ngồi bên vệ đường, tay chống vào đầu gối, hai ngón tay kẹp một điếu thuốc đang cháy dở.

Bên ngoài vẫn mưa lất phất, làm ướt mái tóc cô. Trên người cô còn không mặc áo khoác, chỉ có chiếc áo len cao cổ kéo lên đến mũi, che đi nửa gương mặt.

Đang định tu tiên hả?

Vân Mạch thu tầm về, đẩy vành mũ lên: “Lùi xe.”

Hàn Húc lùi xe lại, dừng lại trước mặt Thư Diên.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
ngohonghanh6Ad duyệt thẻ cho mình nhé - sent 2023-06-02 17:47:25
Nhung_04 Lee_Truyện he hay se vậy ạ? - sent 2023-05-25 14:59:49
tieuthu_tienxuTruyện hay, cảm động, day dứt nhất mình từng đọc. Khóc thương cho n9n9 nhưng không hề hối tiếc. Mình nghĩ kết như vậy là đẹp. - sent 2023-05-12 18:20:54
phuonganh1995Duỵet the giup minh với ạ - sent 2023-04-22 11:24:56
nguyenhelenDuyệt thẻ giúp mình nhé - sent 2023-03-30 15:02:33
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương