Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 100: Nhật ký lột xác - cha con cãi nhau

/816
Trước Tiếp
Nhưng khi đến giữa sông, hắn lại ném Ban Nha xuống, sau đó chống nạnh cười ha hả.

Khi đó hắn đã là một người đàn ông ba mươi mấy tuổi, không ngờ lại trêu cợt một người cô nhỏ của mình như thế.

Cũng may nước không sâu lắm, chưa đến mức chết đuối.

Khi Bàn Nha chật vật đứng dậy, người đã ướt sũng.

Đêm hôm đó, đứa trẻ đáng thương ấy bị cảm.

Cũng may cơ sở của Ban Nha không tệ, chưa đến mức chết vì cảm.

Không ngờ hắn còn không biết xấu hổ mà nhắc tới.

Hiện giờ Bạch Thần chỉ muốn trừng trị hắn một phen, nhưng vẫn nhịn được, hôm nào lặng lẽ xử lý hắn sau, nhất định phải đánh cho rằng hắn rơi đầy đất.

“Vậy...

Bàn Nha muội muội muội có thể cho ta một viên Tôi Thể đan cực phẩm mà mình luyện chế không? Cháu gái của muội sắp bảy tuổi rồi!” Chị dâu họ nào đó nói.

“Có thể chứ, năm khối ma tinh cấp năm.” “Hả! Người một nhà mà còn nói chuyện tiền à?” Nét mặt ân cần của chị dâu họ nào đó lập tức thay đổi.

“Anh em ruột còn phải tính toán rõ ràng!” “Muội! Nhưng như muội thì đắt quá!” “Nếu tỷ đến phòng đấu giá mua thì chắc chắn sẽ đắt hơn, thế này đã rẻ lắm rồi!” Người trong tộc nhìn nhau, xem ra lợi ích này cũng không dễ chiếm như vậy! “Được rồi! Ăn cơm xong nói sau!” Người bác nào đó đứng ra hòa giải.

Khung cảnh lập tức yên ắng hẳn.

Dư thị mỉm cười, trìu mến nhìn Bạch Thần, trong mắt tràn ngập vẻ khen ngợi.

Nếu người trong tộc muốn thì cũng không thể cho không, cách xử lý của con gái rất tốt.

Quả nhiên là không nhìn nhầm, thật ra đứa con gái mà bà nhận nuôi cũng là một cô bé khôn khéo.

Khi người nhà họ Tử đang ăn bữa cơm đoàn viên với những suy tính riêng, người trong cung đến.

Cả nhà họ Tử đều tỏ ra hơi căng thẳng, nhưng Bạch Thần hiểu rõ trong lòng, hành động vĩ đại của cô đã khiến Hoàng thượng chú ý.

Ông Tử trấn an người trong tộc, bảo rằng Hoàng thượng chỉ muốn gặp thiên tài luyện đan của nhà họ Tử, chứ không có chuyện gì khác.

Lần này mọi người mới yên tâm.

Trên thiết bị bay của cung đình, Bạch Thần và ông Tử ngồi đối diện nhau.

Nhưng Bạch Thần chẳng nói gì, chỉ mím chặt môi, nhìn bầu trời đêm, nghĩ đến tiến độ của nhiệm vụ này.

Thoạt nhìn, dường như mọi thứ đều phát triển theo kế hoạch của cô.

Nhưng khó nói giữa chừng có biển số hay không, hy vọng tất cả thuận lợi.

Thỉnh thoảng ông Tử lại nhìn Bạch Thần vài lần, rốt cuộc cũng không nhịn được mà lên tiếng: “Bàn...

Bàn Nha, sao con luyện chế được đan dược cực phẩm vậy?” Tuy ông ta luôn cảm thấy cái tên Bàn Nha không phù hợp nữa, nhưng lại quen mồm không đổi được.

Bạch Thần vẫn nhìn trời đêm, thản nhiên nói: “Không cẩn thận luyện chế được!” Trả lời quá qua loa rồi đấy nhé.

Ông Tử xấu hổ cười một tiếng, không cẩn thận là có thể luyện chế được đan dược cực phẩm, cô đang châm chọc luyện đan sự khác quá vô dụng ư? Luyện đan sư nhà người ta mất mấy trăm năm, thậm chí hơn ngàn năm để có thể sở hữu thành tựu như vậy, còn cô thì không cẩn thận biết.

Có thể nực cười hơn nữa hay không? “...

Trong những năm qua, cha đã không quan tâm đến con! Con không trách cha chứ?” Bạch Thần vẫn lạnh nhạt nói: “Không oán trách gì cả, một kẻ vô dụng mà thôi, có thể ăn no mặc ấm đã là tốt lắm rồi.” Đây là lời thật lòng, Bàn Nha không hề trách nhà họ Tử.

Theo cô thấy, tất cả là do cô vô dụng, bi kịch của cô hoàn toàn không thể để cho kẻ khác.

Nhưng chắc chắn cô có bất mãn với ông Tử, vì cô đã từng van xin cha vào thời điểm mình bất lực nhất.

Nhưng dường như cha chỉ mong cô nhanh chóng biến mất khỏi thế giới này, mắng cô làm mất mặt nhà họ Tử, bảo rằng sao cô không chết sớm một chút cho đỡ lằng nhằng.

Ông Tử càng lúng túng hơn: “Ai bảo con là kẻ vô dụng chứ? Bây giờ con là đứa trẻ có triển vọng nhất nhà họ Tử.” “Õ!”

“Ta nghe các thầy giáo trong học viện nói, năm đó con trực tiếp thi vào lớp giữa, con bắt đầu học từ khi nào vậy?” Ông Tử hỏi han.

Hiện giờ ông ta cũng muốn tạo quan hệ với Bàn Nha.

Đan dược cực phẩm không hề dễ kiếm, nếu sau này có thể lấy nó từ con gái, quả là quá sung sướng rồi.

Nhưng điều kiện tiên quyết là phải tạo quan hệ với cô.

Hiện giờ, đứa con gái này quá kiêu căng, có quan điểm giống với mẹ mình, chưa chắc đã chiếm được lợi ích.

“Chuyện người không biết còn nhiều lắm!” Giọng của Bạch Thần không thể hiện rõ thái độ gì.

“Con!” Rốt cuộc ông Tử cũng nổi giận: “Con có thái độ gì vậy? Ta là cha con, con nói chuyện kiểu gì thế?” Lúc này Bạch Thần mới dời mắt sang người cha cặn bã, sau đó nhìn thẳng vào ông ta: “Cha? Không sai, người là cha con! Nhưng khi còn nhỏ, con vẫn luôn bị đám trẻ khác bắt nạt, thậm chí đánh, con xin người che chở, xin người bảo vệ con, nhưng người lại một cước đá văng con, nói con làm mất mặt nhà họ Tử.” Cú đá kia là do Bạch Thần tự thêm vào.

Ông Tử ngẩn người, nhớ lại xem mình có đá cú đó hay không.

Bạch Thần nói tiếp: “Khi đó người bảo, kẻ vô dụng như con sao đáng để người ra mặt.

Con đi van xin người trong tộc, cũng chẳng ai quan tâm.

Ngày nào con cũng bị đánh đến mức bầm dập mặt mũi, thậm chí trẻ con nhà nghèo cũng có thể bắt nạt con.

Bọn họ đều nói, cho dù Ban Nha bị bắt nạt tới chết, người nhà họ Tử cũng sẽ không ra mặt.

Khi đó, con đúng là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay! Thậm chí muốn chết.

Khi đó, cho dù người chỉ cử một hai đầy tớ bảo vệ con cũng tốt rồi! Tại sao lúc ấy người không nghĩ đến việc người là cha con? Giờ người lại bày ra dáng vẻ làm cha à?” Bạch Thần thẳng thừng nói hết bất mãn của Bàn Nha.

Sau khi nói xong, dường như cả cơ thể đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Trong nhà họ Tử, chỉ có cha mới là người thân thiết với cô nhất, nhưng cha chỉ hận không thể khiến cô chết đi, có thể tưởng tượng cuộc sống như thế khó khăn đến mức nào.

Giữa sự khinh thường của người trong tộc, giữa sự sỉ nhục của đám trẻ con, Bàn Nha vẫn kiên trì sống tiếp, xem như tâm lý của cô đủ mạnh, ý chí muốn sống đủ mạnh.

Sao Bàn Nha lại không muốn kể về cảnh ngộ, bất mãn của mình trước mặt cha ruột cơ chứ! Nhưng cô không dám, cô sợ hãi, mà có nói cũng bằng thừa.

Nếu lần này hai cha con đã vừa khéo ở cùng với nhau, sao cô không nói rõ bất mãn của Ban Nha, miễn cho sau này ông ta dùng đạo hiểu để tiến hành lừa gạt về mặt đạo đức.

Ông Tử nhất thời nghẹn lời, ông ta nhớ rằng Bàn Nha đã từng nhờ vả ông ta vì chuyện gì đó, nhưng ông ta đá có khi nào? Tuy ông ta muốn đạp, nhưng hình như ông ta đã hành động đâu.

Chẳng lẽ thật sự đã rồi?

“Người không nhớ ư? Đương nhiên người không nhớ rồi, vì người chưa từng xem con là con mình, thậm chí người chỉ ước đứa trẻ vô dụng, khiến người mất mặt này chết sớm một chút.

Vì người đã từng mắng con như vậy không dưới năm lần.

Hiện giờ con có chút tương lai, người lại thay đổi sắc mặt.

Đúng là quá dối trá.” “Con...

con muốn lật trời rồi!” Lão cha cặn bã giận dữ, thậm chí giơ tay lên, nhưng vẫn không đánh.

Hiện giờ Bàn Nha là người mà Hoàng thượng xem trọng, ông ta không dám.

“Nhà họ Tử để con ăn no mặc ấm, không có lỗi với con.

Con...

cho dù sau này con lập gia đình thì vẫn phải dựa vào nhà họ Tử.

Đừng tưởng bây giờ mình có chút bản lĩnh, lông cánh cứng cáp thì có thể không đặt cha vào mắt, trước giờ con vẫn là con cháu nhà họ Tử, con hiếu ý cha không?”

Bạch Thần gật nhẹ đầu: “Đúng vậy! Đương nhiên con phải dựa dẫm vào nhà họ Tử, chỉ có mẹ mới thật lòng tốt với con, con nhất định phải hiểu thảo với bà.

Sau này, con có mẹ để dựa vào! Cha vẫn nên đau lòng cho con gái cưng Tử Mộng nhiều hơn đi.” “Con...

con...

đúng là ngỗ nghịch bất hiếu!” Lão cha cặn bã lại tức giận đến mức hộc máu, thậm chí vô cùng ghen ghét.

Nhớ năm đó, ông ta còn phản đối việc Dư thị nhận Ban Nha làm con nuôi, khi đấy ông ta nào biết Bàn Nha sẽ lợi hại như thế!

Không ngờ bây giờ Bàn Nha chỉ nhận mẹ chứ không nhận cha.

Đúng là tức chết đi được.

“Con đừng quên, cha mới là cha ruột của con, mẹ con không hề có quan hệ huyết thống với con.” Không ngờ lão cha cặn bã lại nói bằng giọng điệu bị tổn thương.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương