Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 108: Nhật ký lột xác - hám lợi

/816
Trước Tiếp
Nhìn thấy Kiền Vương ra sức biểu diễn, Bạch Thần thật sự nhịn đến mức đau cả bụng, buồn cười quá đi mất! Lúc thì bảo trước đây thích Bàn Nha, lúc lại chơi trò huynh muội tình thâm, rồi kêu ca kể khổ, đúng là vô địch.

Tại sao cô toàn gặp phải chuyên gia diễn xuất thế nhỉ? Ngay cả Kiền Vương cao quý lạnh lùng cũng không tránh khỏi sự tầm thường.

So với Nguyên Tử Du, Kiền Vương không hề thua kém chút nào.

Gã tưởng rằng có thể lựa cô bằng vài lời ngon ngọt, sau đó lại tỏ ra đau khổ, để cô cảm thấy đồng cảm, thương hại, rồi lại ngu ngốc đứng sau gã.

Để cô trở thành trợ thủ của gã trong tương lai.

Là như thế phải không? Bạch Thần khẽ than một tiếng, cũng diễn theo, trong mắt tràn ngập sự đồng cảm, tìm khăn tay trong túi áo của mình một lúc nhưng không tìm thấy.

Đúng lúc này, một chiếc lá rơi xuống từ phía trên đầu cô.

Bạch Thần tiện tay đón được rồi đưa cho Kiền Vương: “Lau nước mắt đi, đáng thương quá.” Kiền Vương: ...

Thật sự có thể dùng một chiếc lá để lau nước mắt ư? Bạch Thần cũng cảm thấy việc lau nước mắt bằng lá cây không ổn lắm, bèn gọi một thị nữ đứng cách đây rất xa: “Đông Cô, đến đây một chút.” “Dạ! Công chúa có gì dặn dò?” Thị nữ chạy tới.

“Ngươi có khăn tay không? Lấy ra cho Tam ca lau mặt.” Bạch Thần nói.

“Hả?” Thị nữ giật mình kêu lớn: “Công chúa! Không được đâu!” Kiền Vương: ...

Không ngờ nàng ta lại cho Hoàng tử lau mặt bằng khăn tay của thị nữ.

“Hả cái gì mà hả! Ngươi không thấy Tam ca khúc rồi à? Có thì mau lấy ra, miễn cho nước mắt rơi vào trong trà, nếu nước trà trở nên đẳng thì người uống nhé! Mau lên!”

Thị nữ Đông Cô bị dọa đến mức toát mồ hôi lạnh, chần chừ lấy khăn tay ra.

Sau khi nhận khăn tay, Bạch Thần trừng mắt nhìn thị nữ một cái, sau đó áy náy đưa khăn tới trước mặt Kiền Vương.

“Ngại quá, thị nữ này mới đến, không hiểu quy tắc lắm, xin huynh thứ lỗi.” Kiền Vương:...

Nhìn dáng vẻ ân cần đưa khăn tay của Bạch Thần, Kiền Vương không biết có nên nhận hay không, nhưng cuối cùng vẫn giơ tay nhận lấy.

Nhưng gã chỉ cầm chứ không áp lên mặt.

Gã không muốn lau mặt bằng chiếc khăn tay mà thị nữ sử dụng để làm việc nặng đâu! Bạch Thần buồn cười trong lòng, sau đó nói với vẻ vô cùng đau lòng: “Tam ca, ở khóe mắt huynh có gỉ mắt kia, mau lau đi.” Kiền Vương: ...

Có cần nói toạc ra như vậy hay không? Nhưng để có thể diễn tiếp, gã thật sự kìm nén sự buồn nôn, ngập ngừng cầm khăn tay lau khóe mắt một cái.

Nhưng sau khi bị gián đoạn như vậy, Kiền Vương cũng không biết nên diễn tiếp kiểu gì.

Bởi vì gã không tìm được cảm hứng nữa.

Bạch Thần lập tức hiểu chắc Kiền Vương quên lời thoại rồi, bèn tốt bụng nhắc nhở: “Hình như vừa nãy huynh đang nói đến chuyện huynh muốn uống một chén rượu độc, hoặc thắt cổ tự sát bằng một miếng vải trắng.

Ai! Tam ca, huynh nghĩ gì vậy? Sao lại nghĩ quẩn như thế? Sâu kiến còn sống tạm bợ, huống hổ huynh còn là con người.” Kiền Vương: ...

Năng lực phân tích của nàng ta thật sự kém cỏi như thế à? Thật sự rất muốn quỳ với nàng ta! “Huynh tiếp tục đi Tam ca, huynh cứ nói đi, ta là một người nghe rất không tệ đấy.” Bạch Thần hơi nghiêng người, dòng tai nghe.

Kiền Vương: ...

Không muốn nói bất cứ chữ nào nữa.

Rốt cuộc nàng ta ngốc thật hay giả ngu vậy!

Cuộc sống ở phủ Công chúa của Bạch Thần vẫn như lúc ở học viện, bận học hành tu luyện, bận nghiên cứu các loại thảo dược.

Thỉnh thoảng Dư thị sẽ đến trò chuyện với Bạch Thần, hai mẹ con bồi dưỡng được một chút tình cảm thực sự.

Sau này, Kiền Vương còn đến hai lần, Bạch Thần đều tiếp đón gã với vẻ nhiệt tình giả dối.

Chỉ có điều, lần nào Kiền Vương cũng rời đi với vẻ mặt như bị táo bón.

Sau khi hai người đấu đá mấy lần, rốt cuộc gã cũng hiểu rằng Bàn Nha không dễ nắm bắt như gã nghĩ.

Sau khi hiểu rõ chuyện này, Kiền Vương không xuất hiện trước mặt Bạch Thần nữa.

Nhưng trong lòng gã lại có thêm một tia ham muốn kỳ lạ với Bàn Nha.

Thời gian trôi rất nhanh, hơn một năm sau, ngày cưới của Tử Mộng đã đến.

Một ngày trước khi thành thân, nhà họ Tử giăng đèn kết hoa, vô cùng náo nhiệt.

Bạch Thần là con gái vợ cả nhà họ Tử, đương nhiên không thể vắng mặt.

Nhưng đúng đêm đó, Tử Mộng lại mất tích, cả nhà họ Tử vô cùng sốt ruột.

Ông Tử lo lắng nhất, bởi vì chỉ mình ông ta biết chuyện Tử Mộng không thích Thái tử.

Ông Tử nghĩ đến Tam Hoàng tử đầu tiên, nên bay tới vùng trời của phủ Tam Hoàng tử trước.

Nhưng sau khi dò xét, ông ta vẫn không phát hiện tung tích của Tử Mộng, ngay cả Tam Hoàng tử cũng chẳng biết đi đâu.

Ông Tử càng thêm lo lắng, điều khiến ông ta lo lắng nhất chính là Tử Mộng và Tam Hoàng tử sẽ làm vài chuyện gì đó.

Ông Tử sốt ruột đến mức lượn vòng trên bầu trời thủ đô như con ruồi không đầu, nhớ xem Tử Mộng sẽ đi đến đâu.

Chuyện Tử Mộng mất tích nhanh chóng kinh động cả lão tổ, ông ta bắt đầu trải rộng thần thức để tìm kiếm khắp nơi.

Nhưng rất nhiều kiến trúc của các gia tộc lớn trong thủ đô có thể tránh được sự dò xét từ thần thức.

Nếu cô ta không muốn để người khác tìm thấy, đúng là tạm thời không tìm được thật.

Khi nhận được tin này, Bạch Thần cũng tỏ ra hơi kinh ngạc, bởi vì trong cốt truyện đêm nay Tử Mộng không bỏ trốn.

Chẳng lẽ những lời mà cô nói lần trước đã kích thích cô ta ư? Tử Mộng nhất định phải lấy Thái tử, nếu cô ta không lấy Thái tử, kế hoạch tiếp theo sẽ bị xáo trộn.

Nghĩ đến đây, Bạch Thần nhanh chóng bảo Hoa Hoa tìm bằng ra đa, xem xem bây giờ Tử Mộng đang ở đâu.

“Cô ta á? Còn cần tìm ư? Chắc chắn là đang hẹn hò với Kiền Vương rồi!” Hoa Hoa lười biếng nói.

“Cô yên tâm, cô ta sẽ quay về, cho dù cô ta không muốn thì Kiền Vương cũng sẽ ép cô ta quay về.” “Mau tìm xem, bọn họ hẹn hò ở đâu thế?”.

“Sao nào? Chẳng lẽ cô muốn đi bắt gian hả? Bây giờ cô cũng chẳng phải vợ chưa cưới của Kiền Vương.” Hoa Hoa quái gở hừ một tiếng: “Mười nghìn điểm kinh nghiệm bị cô tiêu sạch rồi.” “Bớt nói đi, mau tìm xem, đừng lười biếng nữa.

Cậu xem xem kế hoạch tiếp theo của Kiền Vương là gì, xem gã có lập tức bắt đầu gây bất lợi cho Thái tử hay không.” Bạch Thần không hề tin chuyện hoang đường của Hoa Hoa.

Có vẻ hệ thống này hoàn toàn không phải hệ thống đáng yêu dễ thương trong tưởng tượng của cô, chỉ cần bảo nó làm chút chuyện là nó sẽ đòi lợi ích.

Quả nhiên còn hám lợi hơn cả một số người.

“Bây giờ cô về phe Thái tử rồi hả? Thái tử chính là một tên A Đẩu” không thể gánh nổi đấy.

“Hoa Hoa tiếp tục uể oải nói.

*A Đầu: Con của Lưu Bị, được dùng để chỉ kẻ vô dụng bất tài.

“Không ngờ cậu cũng biết cái tên A Đẩu!”.

“Nực cười, có thể giới nào mà tôi chưa sống cơ chứ, đương nhiên phải biết rồi.” Tốt thôi, có khi Hoa Hoa còn dẫn dắt ký chủ của nó phản công ở thế giới mà cô trưởng thành rồi ấy chứ, dù gì nó cũng từng dẫn dắt người chơi đại thần mà.

“Tiểu Bạch Bạch, tôi thật sự hết năng lượng rồi, cô đừng quy chụp như thế chứ.

Cô kiếm được nhiều ma tinh như vậy, vay thêm một chút cũng không sao mà.” Hoa Hoa lại uể oải nói điều kiện với Bạch Thần.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương