Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 109: Nhật ký lột xác - ngày lành cảnh đẹp

/816
Trước Tiếp
Sau này đừng nói vậy nữa, chẳng hợp với cô chút nào.” Hoa Hoa tiếp tục đốp lại bằng giọng quái gở.

Bạch Thần: ...

Hình như đúng là thế thật, không ngờ cô lại có lối suy nghĩ giống Nguyên Tử Du.

Được rồi, xin vay thì xin vay! Việc cô có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này hay không cũng là vấn đề, vay ít tiền để tiêu trước cũng tốt.

Nhỡ cô không hoàn thành nhiệm vụ, chẳng phải những ma tinh trong không gian lượng tử sẽ làm lợi cho không gian trò chơi ư? Có vẻ việc mượn một số tiền lớn để tiêu trước càng có lợi hơn.

Nghĩ đến đây, Bạch Thần không quan tâm đến việc liệu mình có nợ nần chồng chất hay không nữa.

Cô nhắm mắt, lạnh lùng hỏi: “Nói đi, cần vay bao nhiêu?” “Không nhiều, chỉ hai trăm nghìn thôi, trước tiên cứ dùng thể đã, nếu không đủ thì cô lại vay thêm một chút.” “Vay!” Bây giờ, trong mắt Bạch Thần, thật ra hệ thống cũng là vật phẩm tiêu hao, cô còn phải kiếm tiền để nuôi nó.

Chứ chẳng phải bàn tay vàng gì! Nếu lần này cô không kiếm được chút ma tinh, cho dù may mắn hoàn thành nhiệm vụ, chỉ sợ vẫn phải tốn rất nhiều thời gian để kiếm tiền trả nợ.

“Có ngay! Tiểu Bạch Bạch, tôi yêu cô như chuột yêu gạo á!” Sau khi được Bạch Thần đồng ý, Hoa Hoa lập tức tỏ ra đáng yêu.

Muốn bao nhiêu để tiện thì có bấy nhiêu đê tiện.

Hơn nữa còn có tiếng hôn một cái chụt, khiến Bạch Thần buồn nôn đến mức toàn thân run rẩy, nổi cả da gà.

Điểm kinh nghiệm vừa vào sổ, Hoa Hoa lập tức nhảy múa trong đầu Bạch Thần.

Hơn nữa còn có tiếng nhạc vui vẻ vang dội như sấm, khiến trán cô giật giật theo.

“Mau làm việc đi! Hệ thống chết tiệt!” Bạch Thần thật sự nổi đóa.

“Vâng, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, Tiểu Bạch, tuyệt đối sẽ không khiến cô thất vọng đâu, Tiểu Bạch, tôi yêu cô, Tiểu Bạch.” Bạch Thần: ...

Ai đó mau bắt hệ thống ồn ào này về để định dạng đi! Hoa Hoa vừa nhận được lợi ích vô cùng tích cực, sau khi nó mở rộng ra đa, gian tình giữa Kiền Vương và Tử Mộng lập tức không giấu nổi nữa.

Hiện giờ Kiền Vương phủ vô cùng quạnh quẽ, không hề có xu thế sẽ tổ chức tiệc cưới vào ngày mai.

Cả phủ đệ giống như hang tuyết, trông vô cùng đìu hiu.

Vài thị vệ, tôi tớ đang đi lại trong phủ đệ.

Mà Kiền Vương cũng không có ở Vương phủ.

Hoa Hoa tiếp tục tìm kiếm, rốt cuộc cũng phát hiện tung tích của hai người trong một biệt viện ở vùng ngoại thành.

Hiện giờ, Kiền Vương và Tử Mộng đang ôm nhau ngã lên chiếc giường lớn! Nhìn thấy cảnh tượng này, Hoa Hoa tỏ ra hơi hưng phấn: “Tiểu Bạch, đi nào, xuất phát thôi, có trò hay để cay mắt này.” “Trò gì cơ? Cậu chỉ cần nghe lén xem Kiền Vương và Tử Mộng nói gì là được rồi.” Bạch Thần không hề xao động.

Hình ảnh một nam một nữ hẹn hò, có gì đáng xem chứ.

Hoa Hoa hơi nghẹn ngào: “...

Cô...

cô tưởng tôi là thần hả? Lại còn nghe lén cơ chứ? Có thể phát hiện thân hình của nhân vật đã là tốt lắm rồi.

Nếu muốn biết nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ, cô chỉ có thể đi nghe trộm mà thôi.”

“...

Ố! Ai vừa nói khoác thể nhỉ? Tuyệt đối không khiến tôi thất vọng cơ à?” “Tại yêu cầu của cô cao quá đấy chứ.” Hoa Hoa yếu ớt nói.

Bạch Thần: ...

Đi chết đi, hệ thống phân chó, hệ thống ăn hại.

Đúng là phí phạm hai trăm nghìn điểm kinh nghiệm.

“Vậy bây giờ bọn họ đang ở đâu?” Bạch Thần nhẫn nhịn rất lâu mới kìm nén được cơn thịnh nộ.

“Ừm, bọn họ đang ở trên giường lớn tại chỗ nào đó của vùng ngoại thành, hình như sắp điên long đảo phượng rồi.” “Khụ khụ khụ!” Bạch Thần không nhịn được mà bị sặc.

Tử Mộng muốn hiến thân cho Kiền Vương hả? Hay Kiền Vương muốn chiếm đoạt vợ của Thái tử trước đã? Đúng là quá tò mò! “Có đi không?” Hoa Hoa hỏi.

“Đương nhiên phải đi rồi, nếu chậm thì sẽ không thấy được nữa.” Bạch Thần vừa nói vừa lấy phương tiện giao thông của mình ra.

“...

Đồ con gái háo sắc.” Một người một hệ thống vội vã chạy đến nơi xảy ra chuyện.

Bạch Thần ngồi lên phương tiện bay tàng hình vô cùng phong cách mà mẹ tặng, thoáng chốc đã đến vùng trời của biệt viện mà hai người kia đang ẩn náu.

“Nếu có cái kính viễn vọng thì tốt.” Ở một chỗ nào đó trên bầu trời, Bạch Thần nhìn thấy cảnh tượng bên trong qua cửa sổ, chỉ tiếc là quá xa.

Không thấy rõ bọn họ đang làm gì, cũng chẳng biết bọn họ đang nói gì.

“Cẩn tôi mua cho cô một cái kính viễn vọng không? Có thể nghe được cả giọng nói đấy.” Hoa Hoa vô cùng nhiệt tình nói.

“Ô? Cái này cũng có thể mua hả?” Bạch Thần hơi hào hứng, tuy không có bàn tay vàng, nhưng có thể dùng tiền để mua bàn tay vàng mà.

Nhưng điều kiện tiên quyết là phải có tiền, biết kiếm tiền, có tài vận thì mới được.

“Không đắt, chỉ hơn một trăm nghìn điểm kinh nghiệm mà thôi, mua được một đạo cụ mãi mãi, rất hời.” “Mua, không bỏ được con thì không bắt được sói.” Bạch Thần nói với vẻ không hề do dự.

Trong lòng Hoa Hoa rất khó chịu, nó thở dài một tiếng: “Chỉ chịu chi tiền cho mình, không chịu chi tiền cho tôi, cô nói xem, có phải cô chẳng yêu tôi chút nào không hả?” Bạch Thần: ...

Tôi yêu cầu cọng lông ấy.

Đạo cụ kính viễn vọng tới tay, trong mắt Bạch Thần như có thêm một cái máy ảnh chụp nhanh.

Cảnh tượng Kiền Vương và Tử Mộng ôm nhau được phóng lớn rất nhiều lần.

Cũng nghe rõ giọng của bọn họ.

Điều khiển Bạch Thần hơi thất vọng chính là, hai người trên giường chỉ mặc nguyên quần áo mà ngủ, chứ chẳng làm gì khác.

Tiếc cho ngày lành cảnh đẹp! Lúc này, Tử Mộng đang vừa nghẹn ngào vừa năn nỉ: “Lâm Khiêm, tại sao chàng không thể dẫn ta cao chạy xa bay?” (Lâm Khiêm là tên chữ của Kiền Vương) “Chẳng phải chàng vẫn luôn bị phụ hoàng chèn ép sao? Chúng ta bỏ chạy không tốt hơn à? Chúng ta có tay có chân, còn sợ không nuôi nổi bản thân chắc?” Kiền Vương xoa bả vai của Tử Mộng, vô cùng dịu dàng, nhỏ giọng an ủi: “Phụ hoàng không cho phép ta rời khỏi thủ đô, suy nghĩ của nàng ngây thơ quá.

Hơn nữa, không chừng ta vừa rời khỏi thủ đổ thì đã bị người của Thái tử đuổi giết rồi.

Tương đối mà nói, ta cứ sống dưới sự giám sát của phụ hoàng là an toàn nhất.

Phụ hoàng sẽ không giết ta, cũng không cho phép Thái tử giết ta, ta có thể chậm rãi trưởng thành, cho đến ngày trở thành cây cổ thụ che trời.

Hiện giờ, lối thoát duy nhất của ta chính là ngồi lên ngai vàng trong tương lai.

Đến khi đó, nàng sẽ trở thành Hoàng hậu của ta, chúng ta thích gì thì làm đó, không ai có thể uy hiếp chúng ta nữa.

Về phần mẹ cả của nàng, nếu nàng muốn bà ta chết thì bà ta sẽ phải chết.

Con đường duy nhất mà chúng ta có thể đi bây giờ chính là chờ đợi, nàng rõ chưa?” “Nhưng nói thì dễ, bây giờ chàng thể đơn lực bạc.

Hơn nữa, Thái tử lớn hơn chàng nhiều như vậy, tu vi cũng cao hơn chàng nhiều như vậy, chàng đầu với hắn kiểu gì chứ? Đã thể, phụ hoàng vẫn luôn đề phòng chàng, tình cảnh của chàng khó khăn như vậy cơ mà.” Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Tử Mộng tràn ngập sự đau lòng, cô ta vuốt ve khuôn mặt của Kiền Vương.

“Yên tâm, ta có cách, nhưng cần sự phối hợp của nàng.” Kiền Vương vừa nói vừa hôn trán Tử Mộng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương