Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 111: Nhật ký lột xác - máu mủ tình thâm

/816
Trước Tiếp
tại sao người lại muốn uống chén rượu trong tay thẩn thiếp thế?” Tử Mộng cố giữ bình tĩnh, nói với tốc độ không nhanh không chậm.

“Bởi vì chén rượu này đã được ngón tay ngọc ngà của Thái tử phi chạm vào, chắc chắn sẽ ngon hơn.

Tới đây, bạn cũng không chờ được nữa rồi, uống rượu giao bôi rồi mới cùng nhau vui sướng được chứ!” Lời của Thái tử vô cùng mập mờ, khiến Tử Mộng ghê tởm đến mức buồn nôn.

Thái tử vừa nói vừa dùng tay còn lại cầm chén rượu trên bàn lên, sau đó đặt nó bên miệng Tử Mộng.

Tử Mộng sợ đến mức sắp vỡ cả tim gan, nhìn chằm chằm vào chén rượu bị bỏ thuốc, nghĩ cách đối phó, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn nhận lấy cái chén.

Nhưng khi bọn họ choàng tay nhau để uống rượu, Tử Mộng lại đổ rượu vào cổ.

Thái tử không uống chén rượu trong tay.

Sau khi phát hiện động tác nhỏ của Tử Mộng, cuối cùng trong lòng hắn cũng thừa nhận lời của người thần bí là sự thật.

Nhưng hắn cũng không làm ầm lên.

Tuy Thái tử có vẻ ngu ngốc, nhưng dù gì hắn cũng là một người đàn ông chín mươi tuổi, có sự khôn ngoan nhất định.

Chỉ là sự khôn ngoan của hắn không dùng để đào sâu suy nghĩ mà thôi.

Sau khi xác nhận lời của người thần bí, hắn đã vạch xong kế hoạch trả thù.

“Hôm nay bản cung uống quá nhiều, thật sự không uống nổi chén rượu này nữa.

Hay là Thái tử phi uống giúp bạn cung đi.” Thái tử vừa nói vừa kể chén rượu chưa uống trong tay vào môi Tử Mộng.

Tử Mộng lại lần nữa thót tim, lùi ra sau mấy bước, cẩn thận nói: “Thái tử, hình như...

chuyện này không đúng quy tắc.

Đối với vợ chồng mới cưới, uống rượu giao bôi là nghi thức vô cùng quan trọng.” “Thật ư? Vậy...

tại sao Thái tử phi không uống mà lại đổ dọc theo cổ?” Thái tử đặt chén rượu xuống, đến gần Tử Mộng một chút, thậm chí còn duỗi ngón tay chạm vào cổ cô ta.

Cổ cô ta vẫn ẩm ướt.

“Thái...

Thái tử!” Tử Mộng sợ đến mức suýt nữa ngã xuống đất, mặt lập tức trắng bệch.

Chẳng lẽ Thái tử đã biết chuyện cô ta bỏ thuốc vào rượu?

Làm sao bây giờ? Phải làm sao bây giờ?

“Nàng không uống được thì phải nói ngay, ai bắt nàng uống đầu cơ chứ!” Thái tử nhìn chằm chằm vào nét mặt thay đổi liên tục của Tử Mộng, chủ động giải vây cho cô ta.

Cuối cùng trái tim đang lơ lửng của Tử Mộng cũng thả lỏng, cô ta vội vàng phụ họa: “Vâng, thật xin lỗi, thân thiếp chưa bao giờ uống rượu, xin Thái tử thứ tội.” “Được rồi.” Khuôn mặt của Thái tử đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lùng: “Đêm nay, nàng phải hầu hạ bản cùng cho thật tốt.” “A!” Tử Mộng lại sợ đến mức sắp khóc, thậm chí muốn chết luôn cho xong.

Qua kinh nghiệm của mình, Tử Mộng tin vào lời đồn trên giang hồ, chắc chắn Thái tử phi trước bị Thái tử hành hạ đến chết.

Khi phát hiện Tử Mộng đã chẳng còn trong sạch, Thái tử càng không có ý định thương tiếc.

Hai đứa chó má, cứ đợi đến lúc chịu lửa giận của bản Thái tử đi.

Một người là Linh Sơ cấp cao, một người là Linh Không cấp thấp, tu vi của hai người chênh lệch nhiều như vậy, thương thay cho đóa hoa đẹp Tử Mộng, từ nay ngã xuống địa ngục vô tận.

Cuộc sống đau khổ trôi đi, Tử Mộng không hề nhận được ngàn vạn sủng ái như trong cốt truyện, mà còn bị Thái tử hạn chế tự do, phải trải qua vô vàn tra tấn.

Tử Mộng sống không bằng chết, ngày nào cũng nghĩ cách bỏ trốn.

Cô ta là thiếu nữ thiên tài! Là con gái cưng của ông trời! Sao có thể sống cuộc sống mịt mù tăm tối như thế này được chứ? Điều khiến cô ta đau khổ nhất chính là, chẳng những tu vi của cô ta không tăng tiến, mà còn có dấu hiệu thụt lùi.

Ngày nào cô ta cũng đợi Kiền Vương đến cứu mình, lúc nào cũng nhớ về gã.

Thế nhưng, dường như người mà cô ta nhớ thương đã quên cô ta rồi.

Sau khi lấy Thái tử, Tử Mộng không còn xuất hiện ở những sự kiện công khai nữa.

Ngay cả những hoạt động lớn mà hoàng gia cử hành cũng không có bóng dáng của Tử Mộng.

Cô ta là Thái tử phi, nếu cứ không xuất hiện thì sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Mọi người lại lần nữa nghi ngờ, có phải Thái tử phi mới đã bị Thái tử hành hạ đến chết rồi hay không.

Ngay cả Bạch Thần cũng không ngờ Thái tử lại nhốt Tử Mộng, giống như Tam Hoàng tử nhốt Bàn Nha năm đó.

Hình như cảnh ngộ của Tử Mộng còn khổ hơn một chút, chẳng những cô ta phải sống trong tối tăm mù mịt, mà còn phải chịu sự tàn phá cả về thể xác lẫn tinh thần.

Trong cốt truyện, Bàn Nha chỉ bị nhốt, không được ai hỏi đến mà thôi.

Vừa so sánh với nhau là thấy ngay ai thảm hơn rồi.

Cả nhà họ Tử đều không biết phải làm sao, rất lo thiếu nữ thiên tài của bọn họ đã chết ở phủ Thái tử.

Ông Tử khó giữ bình tĩnh nhất, đứa con gái thiên tài của ông ta đã lấy Thái tử hơn một năm, nhưng cho đến hôm nay, ông ta vẫn chưa gặp nó lần nào.

Khi ông ta yêu cầu được gặp con gái, Thái tử lại ra sức từ chối với thái độ gay gắt.

Dù sao chính là không cho gặp, ông ta thích thế nào?

Thái độ của Thái tử với ông Tử thật sự khiến trái tim ông ta lạnh buốt, ông ta nghi ngờ liệu có phải con gái cưng của mình đã chết rồi không.

Ông ta nhất định phải biết rõ chuyện này mới được.

Nếu đúng là như thế, nhà họ Tử cũng không dễ bắt nạt như vậy, cho dù chuyện đến tại Hoàng thượng thì cũng phải xin một lời giải thích.

Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, ông Tử đến chỗ Bạch Thần để nhờ vả.

Đây là lần đầu ông Tử đến thăm, kể từ khi Bạch Thần chuyển vào phủ Công chúa.

Hiện giờ Bàn Nha là Công chúa, khi gặp cô, người làm cha như ông ta còn phải hành lễ, phải khách sáo, mỗi khi nhớ đến lại nhức cả trứng.

Hai cha con ngồi đối diện nhau.

Ông Tử vốn định ra vẻ cha, nhưng khi thấy thái độ lạnh nhạt của Bạch Thần, ông ta chỉ có thể bỏ dáng vẻ đó đi rồi mở lời.

“Bàn...

Công chúa, người đã quen với nơi này chưa?” Ông Tử hỏi với vẻ vô cùng lúng túng, ông ta phát hiện, không ngờ bản thân lại hấp tấp bất an trước mặt đứa con gái đã từng là kẻ tầm thường nhất nhà họ Tử.

Ông ta đường đường là chủ nhà họ Tử, không ngờ lại bị đứa con gái đã từng là kẻ vô dụng lạnh nhạt, khinh thường, cảm giác này rất khó chịu.

“Rất tốt.” Bạch Thần lạnh nhạt trả lời.

Ông Tử nhất thời vô cùng xấu hổ, không biết phải làm gì trước lời ít ý nhiều của Bạch Thần, dứt khoát nói vào chuyện chính, thay đổi sắc mặt, như sắp khóc đến nơi: “Công chúa, sau khi muội muội của người vào phủ Thái tử, rốt cuộc nó thế nào rồi? Suốt một năm nay, nó không hề xuất hiện, cũng chẳng biết sống hay chết.

Người làm tỷ tỷ như người không định hỏi thăm một chút hay sao?” Bạch Thần cười lạnh trong lòng, người làm tỷ tỷ? Cô tính là loại tỷ tỷ gì chứ? Bây giờ lại bảo cô là tỷ tỷ, sao lúc trước bọn họ không coi Bàn Nha là tỷ tỷ của Tử Mộng đi? Trong cốt truyện, Bàn Nha bị nhốt mấy chục năm, nhưng chẳng có ai hỏi han lấy một lần.

Tử Mộng mới bị nhốt một năm mà ông Tử đã sốt ruột đến thế rồi.

Sự khác biệt này lớn quá rồi đấy.

“Tử Mộng không thân với ta, tại sao ta phải đi hỏi? Hơn nữa, cuộc hôn nhân này là do người sắp xếp cho nàng ta, liên quan gì tới ta chứ?” Bạch Thần lạnh nhạt nói: “Người là chủ nhà họ Tử, nếu có chuyện, chẳng phải người nên giải quyết ư? Sao lại trách ta vậy?”

Ông Tử lại vô cùng tức giận, không nhịn được mà bật dậy khỏi ghế: “Người...

người...

người và nó là tỷ muội ruột thịt, máu mủ tình thâm.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương