Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 113: Nhật ký lột xác - quỷ mị thần bí

/816
Trước Tiếp
Tử Mộng như cái xác không hồn, người không ra người quỷ không ra quỷ, trên mặt bắt đầu xuất hiện những đường vẫn nhỏ, bởi vì tu vi chững lại nên hình như đã có dấu hiệu già yếu.

Nhưng cho dù như thế, hình như Thái tử vẫn không định buông tha cô ta, còn đòi cô ta sinh cho hắn một đứa con gái xinh đẹp.

Thỉnh thoảng, Tử Mộng nghĩ đến cái chết, nhưng Kiền Vương là chỗ dựa cuối cùng của cô ta, cô ta phải sống, sống để gặp gã.

Cô ta muốn trở thành cường giả, giết chết Thái tử, mẹ cả, Bàn Nha mà mình oán hận, thậm chí cả Hoàng thượng nữa.

Cô ta muốn giết chết người cha ruột đã đẩy mình xuống hố lửa.

Thậm chí cô ta cũng không muốn buông tha con của mình, ai bảo bọn chúng là con trai kẻ địch của cô ta chứ? Cô ta vẫn luôn dựa vào niềm tin này, phải sống, sống rồi mới có hy vọng xé nát Thái tử thành muôn mảnh.

Những năm qua, Kiền Vương đã hoàn toàn từ bỏ Tử Mộng, ngày nào cũng sống trong gian khổ và hoang mang.

Gã không biết khi nào mình mới có cơ hội thay đổi tình hình này.

Có vẻ như rất xa vời.

Trong tay gã không có quan hệ, không có thể lực, mỗi một bước đi đều như bị người khác nhìn chằm chằm, những quan lại, gia tộc kia cũng trốn tránh gã.

Tài nguyên tu luyện trong tay gã ngày càng ít, cho dù muốn thu mua bằng lợi ích thì cũng chẳng có thực lực kinh tế.

Cũng giống như gã đã từng nói, gã chẳng khác gì đang ăn cơm chờ chết cả.

Nhưng gã không cam lòng sống tầm thường như vậy.

Những năm qua, Kiền Vương phủ vô cùng bất ổn.

Năm đó, sau khi cưới Tề Hương, gã đã nhốt cô ta lại trong cơn tức giận.

Nhưng Tề Hương lại là một cô gái mạnh mẽ, chuyện một khóc hai nháo ba thắt cổ thường xuyên xảy ra.

Sau này, không ngờ cô ta lại mua chuộc được thị nữ canh giữ mình, để người đó đưa tin cho nhà họ Tề.

Kiền Vương vô cùng hối hận vì đã không thu hết tiền của trên người cô ta.

Lần này không ổn rồi, cả nhà họ Tề kéo đến tận cửa.

Mặc dù Tề Hương xấu xí, nhưng lại có một người mẹ ruột lợi hại! Sau đó chuyện này còn đến tại Hoàng thượng.

Mẹ của Tề Hương không ngừng khóc lóc kể lể, nói rằng năm đó con trai bà ta chết vì Kiền Vương, hiện giờ gã cưới con gái bà ta, không ngờ lại đối xử với cô ta như thế.

Hoàng Thượng vô cùng tức giận, hung hăng dạy dỗ Kiền Vương một phen, thậm chí còn đánh đòn gã.

Lần này, Kiền Vương không dám nhốt Tề Hương lại nữa.

Tề Hương vừa được tự do, Kiền Vương phủ lập tức không yên bình, ngày nào cũng ồn ào đến mức gà bay chó chạy.

Tề Hương không được sủng ái, bèn báo với mẹ mình, sau đó mẹ cô ta đến Kiền Vương phủ để khóc lóc kể lể một phen, thậm chí lên án Kiền Vương chẳng ra gì ngay giữa đường lớn.

Bà ta bảo gã hại con trai rồi lại hại con gái bà ta, khiến con gái bà ta phải thủ tiết.

Kiền Vương vô cùng quan tâm đến thanh danh của mình, nên chỉ có thể thừa nhận sai lầm” bằng những lời dễ nghe.

Nhưng sao Tam Hoàng tử kiêu ngạo có thể làm gì Tề Hương xấu xí được chứ.

Sau này gã nghĩ ra một cách hay, đó là cho Tề Hương uống thuốc ảo giác.

Sau khi uống thuốc này, cô ta sẽ gặp phải ảo giác, tưởng rằng Kiền Vương đã sủng hạnh mình.

Từ sau khi có thuốc ảo giác, Kiền Vương phủ mới tạm thời khôi phục sự yên bình.

Nhưng suy cho cùng, cách này cũng chẳng được lâu.

Tác dụng phụ của thuốc ảo giác dẫn xuất hiện, dường như Tề Hương đã trở nên điên khùng.

Kiền Vương rất sợ nhà họ Tề lại đến gây chuyện, bèn nhốt Tề Hương thêm lần nữa.

Nhưng mẹ Tề Hương cũng chẳng phải dạng vừa, bà ta thường xuyên đến thăm con gái.

Sau khi phát hiện con gái mình nói năng lộn xộn, bà ta lại bắt đầu nghi ngờ Kiền Vương.

Khi chuyện này lại đến tại Hoàng thượng, ông ta không thể chịu được nữa, bèn cẩm túc Tam Hoàng tử mười năm.

Do quá tức giận, mẹ Tề Hương bắt đầu rêu rao hành vi của Kiền Vương khắp nơi, nói cách gã hại con gái của bà ta, thậm chí còn bảo năm đó con trai bà ta cũng bị Kiền Vương hại chết.

Mà Hoàng thượng cũng không quan tâm, mặc kệ lời đồn này.

Hiện giờ, hình tượng của Kiền Vương trong lòng người dân quả là xuống dốc không phanh, những em gái ở học viện đã từng thích gã đều cảm thấy vô cùng may mắn vì người lấy gã không phải là mình.

Đây chính là tình hình cuộc sống của Kiền Vương trong mười năm gần đây, có thể hình dung bằng từ vô cùng tệ.

Nhưng đúng lúc gã cảm thấy vô cùng bất lực, thậm chí tuyệt vọng, Kiền Vương phủ lại nghênh đón một vị khách không mời.

Người vừa đến mặc áo đen, đội mũ che, không thấy rõ vẻ ngoài, bước đi như hồn ma, dường như có thể xuyên qua tường.

Khi ra vào Kiền Vương phủ y chẳng khác gì một cơn gió, không hề gặp phải bất cứ trở ngại nào.

Kiền Vương đang tu luyện vừa mở mắt thì trông thấy một nhân vật đứng sừng sững trong mật thất của mình, tựa như hồn ma.

Tam Hoàng tử ngừng thở, cố gắng giữ bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào người vừa đến, không nói một lời.

Thậm chí gã còn thoáng cảm nhận được cơ hội vùng lên của mình đã tới rồi.

“Kiền Vương điện hạ, có muốn giẫm tất cả những người ức hiếp ngươi, khinh thường người dưới chân không? Có muốn ngồi lên vị trí của người thống trị tối cao trong hoàng cung hay không? Chỉ cần ngươi đáp ứng điều kiện mà bản tọa đưa ra, bản tọa sẽ giúp người thực hiện chuyện này.” Giọng nói của người thần bí vừa trầm vừa ồm, vô cùng khó nghe.

Kiền Vương nuốt một ngụm nước bọt, gã đã trông thấy hy vọng sống, nhưng lại lo mình sẽ trở thành con rối của y: “Nói đi, điều kiện gì?” “Yêu cầu cũng không cao, nước Thiên Minh sẽ trở thành quốc gia lệ thuộc vào nước Thiên Tinh.” Cả khuôn mặt của người vừa đến đều chìm trong bóng tối, chỉ có thể nhìn thấy cái miệng đang cử động, vừa thần bỉ vừa quỷ dị.

Trong mắt Kiền Vương lóe lên vẻ điên cuồng, thậm chí còn có sự kinh ngạc và mừng rỡ.

Đây chính là gian tế của nước Thiên Tinh mà phụ hoàng vẫn luôn nghi ngờ.

Thật ra những năm gần đây, khi bị phụ hoàng không ngừng chèn ép, gã vẫn đang đợi người được gọi là mật thám kia xuất hiện.

Thế nhưng gã đã chờ đến mức gần như sắp tuyệt vọng, vậy mà ngay cả cái bóng của mật thám cũng chẳng thấy đâu.

Đúng lúc gã đã hoàn toàn đánh mất lòng tin,y lại xuất hiện.

Hiện giờ, rốt cuộc gã cũng tin nước Thiên Minh thật sự có mật thám đang núp trong bóng tối, tùy cơ hành động.

Hoàng để nước Thiên Tinh là ông ngoại của gã, sao ông ta có thể quên gã được? Kiền Vương rất muốn cười lớn ba tiếng, quả nhiên gã không chỉ có một mình, gã vẫn còn những người ủng hộ.

Phụ hoàng vẫn luôn giữ lại mạng của gã, thật ra chỉ vì muốn lôi gian tế đang núp ở nước Thiên Minh ra mà thôi, sao gã lại không biết cơ chứ.

Với thân pháp quỷ dị của người này, nếu nước Thiên Minh muốn hốt gọn mật thám nước Thiên Tinh trong một mẻ, dường như cũng không dễ dàng như vậy.

Nếu các mật thám đều sở hữu thân thủ như vậy, có lẽ cũng đủ để khiến phụ hoàng chịu thiệt rồi.

Nhưng đối với gã, chẳng phải đây chính là cơ hội ư? Sau này, những mật thám này sẽ trở thành trợ thủ của gã, việc leo lên đỉnh cao đã nằm trong tầm tay.

Gã có thể lợi dụng lực lượng của bọn họ để nắm giữ nước Thiên Minh trong tay mình.

Về phần điều kiện mà bọn họ đưa ra, để khi khác nói, ai có thể đoán chính xác chuyện tương lai chứ? Sau khi hơi trầm ngâm, Tam Hoàng tử gật nhẹ đầu: “Thành giao.” “Thật không hổ là con trai của Tinh An Công chúa, rất thức thời.” Người thần bí nói với vẻ vô cùng vui mừng: “Công chúa mong chờ sự trưởng thành của ngươi.” Người thần bí vừa nói vừa ném một khối ngọc giản tới: “Đây là thứ mà ông ngoại người đưa cho ngươi, công pháp cấp cao nhất của nước Thiên Tinh.

Tu luyện cho thật tốt, ngày khác bản tọa sẽ đến tìm ngươi.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương