Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 115: Nhật ký lột xác - vứt bỏ như giày cũ

/816
Trước Tiếp
Hoàng thượng cũng không nắm chắc rốt cuộc độ đáng tin của bức thư này cao đến đâu, nhưng chờ đợi nhiều năm như vậy mới có tin tức của mật thám, cho dù thế nào thì cũng phải coi trọng.

Giống như quỷ mị, chắc chắn chính là Huyễn Ảnh Thần Công của nước Thiên Tinh.

Cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu mật thám như thế này.

Nếu loại người này gây rối ở nước Thiên Minh thì sẽ vô cùng đáng sợ.

Những năm qua, Hoàng thượng cũng tổ chức cho một nhóm mật thám lẻn vào nước Thiên Tinh, định trộm bộ thần công này về.

Đáng tiếc, những người được cử đi gần như đều không trở lại.

Sau này, Hoàng thượng cũng hết hy vọng, bèn bắt đầu chuyên môn đào tạo ám vệ điều khiển điện để khắc chế Huyễn Ảnh Thần Công.

Thật ra người tu luyện công pháp này cũng không phải là vô địch, bọn họ sợ điện nhất.

Một khi bị điện giật, mức độ tổn thương của họ sẽ cao hơn người bình thường mấy chục lần.

Hoàng thượng đã chuẩn bị cho việc này trong mấy chục năm.

Một ngày nọ, mật thám đang sống ở sâu trong rừng rậm ma thú bỗng gặp phải một đợt đánh úp đáng sợ.

Không ngờ trong thời gian ngắn nhất, đại sự luyện khí của nước Thiên Minh lại có thể luyện chế một chiếc lồng tàng hình dẫn điện với khả năng phóng to thu nhỏ lên đến mười nghìn lần.

Nước Thiên Minh được coi là quốc gia giàu có nhất đại lục, nên đương nhiên kỹ thuật luyện khí cũng là số một.

Các loại vũ khí, nhu yếu phẩm sinh hoạt đầu tiên tiến hơn quốc gia khác.

Nhưng những kỹ thuật này đều được bảo mật, do Hoàng thượng trực tiếp kiểm soát.

Vô số phương tiện bay tàng hình tiến lại gần tọa độ, sau đó chiếc lồng giáng từ trên trời xuống.

Nhóm mật thám sống ở đó vốn định lợi dụng thân pháp quỷ dị của mình để trốn đi, nhưng vừa mới chạm vào chiếc lồng tàng hình, bọn họ đã lăn đùng ra đất.

Sau đó cả người hóa thành than.

Bạch Thần ngồi trên phương tiện bay tàng hình của mình, quan sát cảnh tượng này từ xa.

Cô vốn lo rằng lần hành động vây quét lần này sẽ khiến bên ta thương vong nặng nề.

Nhưng nhờ cách đánh này, bên ta gần như không phải chịu bất cứ thương vong gì.

Chỉ tiếc, đúng lúc mọi người đang vô cùng vui mừng vì sắp hốt gọn mật thám nơi đây trong một mẻ.

Lại có một người chịu đựng nỗi đau bị điện giật, tay không xé rách lưới điện để chạy trốn.

Người đó hẳn là thủ lĩnh của nhóm mật thám, cũng chính là kẻ thần bí đã từng đến gặp Kiền Vương.

Sau khi được tự do, người đó cứ thể bỗng dưng biến mất dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người.

Tất cả những người đến chấp hành nhiệm vụ đều cảm thấy đúng là quá vi diệu.

Nếu người này muốn ám sát ai đó, có lẽ sẽ không trượt phát nào.

“Cậu nói xem, y sẽ đi đâu nhỉ?” Bạch Thần nghển cổ, vừa nhìn tình hình chiến đấu đã chuẩn bị kết thúc, vừa hỏi Hoa Hoa.

Hoa Hoa: “Hiện giờ bản thân đang bị thương nặng, nơi mày có khả năng đến nhất chính là một thất tu luyện của Kiền Vương.” Bạch Thần: “OK, tư tưởng lớn gặp nhau rồi, xuất phát thôi.”

Đêm nay phủ Thái tử xảy ra một chuyện, do sơ sẩy của một thị nữ trông coi, Thái tử phi đã chạy trốn.

Rốt cuộc Thái tử phi đã đi đâu? Đương nhiên cô ta sẽ không muốn sống mà chạy về phía Kiền Vương phủ.

Khi quản gia dẫn Thái tử phi người không ra người, quỷ không ra quỷ đến trước mặt Kiền Vương, gã gần như không dám tin vào hai mắt của mình.

Người phụ nữ...

người phụ nữ trông như bà già này thật sự là Tử Mộng sao? Để tránh sự xâm phạm của Thái tử, Tử Mộng dứt khoát khiến bản thân trở nên nhếch nhác, trông như lâu lắm rồi không chải đầu rửa mặt.

Hơn nữa trên người còn bốc mùi hôi thối.

Cứ như vậy, dường như Thái tử thật sự hết hứng thú với cơ thể của cô ta, không còn chạm vào cô ta nữa.

Sau đó, cô ta mới được yên ổn vài ngày.

Kiền Vương híp mắt quan sát Tử Mộng một lúc lâu, trong mắt không hề có sự yêu thương: “Ngươi...

Tại sao lại biến mình thành thế này? Nếu đã chọn sống thật tốt với Thái tử, tại sao lại chạy tới chỗ của bản vương?” Giọng nói lạnh lùng của Kiền Vương cắt đứt mấy lời dài dòng của Tử Mộng.

Tử Mộng bỗng phát hiện, Kiền Vương không còn yêu cô ta nữa.

Trước đây, gã chưa bao giờ nhìn cô ta bằng ánh mắt này.

“Lâm Khiêm, không phải như vậy, không phải như vậy.” Tử Mộng bị thương đến mức ngã xuống đất, sau đó bắt đầu kể lại những đau khổ mà mình đã phải chịu trong những năm gần đây.

Sau khi nghe xong lời kể của Tử Mộng, nét mặt của Kiền Vương hòa hoãn hơn mấy phần, bình thản nói: “Ngươi về đi, sau này đừng đến chỗ bản vương nữa.

Chúng ta đã là người của hai thế giới rồi.

Ngươi ngoan ngoãn sống tốt với Thái tử đi.”

“Không muốn, Lâm Khiêm, tại sao ta không chết trong những năm qua? Nỗi nhớ chàng đã tiếp thêm sức mạnh cho ta.

Ta không muốn về, ta muốn đi cùng với chàng.” Tử Mộng òa khóc, tại sao hình ảnh này không giống như cô ta đã tưởng tượng

Cô ta khó khăn lắm mới trốn được.

Tại sao Lâm Khiêm không thể hiểu cho nỗi khổ tâm riêng của cô ta? Tại sao chứ? Kiền Vương đứng dậy với vẻ hơi mất kiên nhẫn: “Bây giờ người vẫn chưa rõ tình hình ư? Ngươi và ta đã không quay về được nữa rồi.” “Tại sao? Tại sao lại không thể quay về? Lâm Khiêm, đừng đối xử với ta như thế.” Tử Mộng quả là không thể chấp nhận nổi thái độ lạnh lùng của Kiền Vương: “Ta lấy Thái tử cũng là vì chàng, chàng đừng như vậy.” Sau khi nghe thấy thế, Kiền Vương vô tình cười lạnh vài tiếng: “Ha ha ha, ngươi vì bản vương? Là nhà họ Tử các ngươi muốn bám vào hoàng gia, nên mới gả ngươi cho Thái tử.

Liên quan gì đến bản vương cơ chứ? Chẳng lẽ bản vương ép ngươi lấy hắn sao?”

“Chàng...

Năm đó...

Chẳng phải chàng...

chàng bảo ta lấy hắn, sau đó bỏ thuốc hắn sao?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Mộng tái nhợt, ấp úng nói.

“Kết quả sao rồi? Ngươi thành công không? Ngươi vô dụng như vậy, chẳng những không thành công mà còn sinh một đống con cho hắn.

Người cảm thấy bản vương còn phải yêu ngươi sao?” Những câu của Kiền Vương quả là chói tai, đâm thẳng vào tim.

Tử Mộng nhất thời không nói nên lời.

Cho dù cô ta không đủ thông minh thì cuối cùng cũng hiểu rõ, thứ mà cô ta coi là tình yêu đích thực đều là giả.

Kiền Vương chỉ muốn lợi dụng cô ta mà thôi, Kiền Vương muốn lợi dụng cô ta để đối phó Thái tử.

Nếu cô ta đã hết giá trị lợi dụng, gã sẽ vứt bỏ cô ta như giày cũ! Thì ra là vậy!

“Ha ha ha!” Tử Mộng không nhịn được cười như điên, đây chính là người đàn ông mà cô ta vẫn luôn nhung nhớ, đây chính là cái mà cô ta tự cho là tình yêu đích thực.

Đúng lúc Tử Mộng như điên dại đang không ngừng cười, một bóng người như quỷ mị đột nhiên xuất hiện trước mặt Kiền Vương và Tử Mộng.

Kiền Vương nhìn kỹ, chẳng phải đây chính là người thần bí đã cho gã công pháp ngày ấy hay sao? Hình như người đó bị thương nặng, vừa xuất hiện đã ngã nhào ra đất, hơn nữa quần áo trên người giống như bị cháy khét.

Làn da trên mặt cũng rất giống bị đốt.

“Mau đỡ bản tọa vào mật thất, mau lên.” Người kia không hề khách sáo, trầm giọng ra lệnh.

Tử Mộng đang mở miệng cười to cũng ngừng lại, người kia là ai, tại sao có thể đột nhiên xuất hiện? Rốt cuộc y có quan hệ gì với Kiền Vương? “Giết ả đi, bản tọa không muốn có người thứ hai biết chuyện ta ở chỗ này.” Người thần bí quan sát Tử Mộng một chút, lạnh nhạt ra lệnh.

“A!” Trái tim của Kiền Vương run rẩy một phen.

Nói thật lòng, nếu bảo gã tự tay giết Tử Mộng, dường như gã lại hơi không đành lòng, vì dù gì bọn họ cũng đã từng trải qua một khoảng thời gian tốt đẹp.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương