Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 116: Nhật ký lột xác - con đường chạy trốn

/816
Trước Tiếp
Đúng là lòng dạ đàn bà, loại phụ nữ xấu xí thế kia mà vẫn không bỏ được.

Loại người này thật sự rất khó đảm nhiệm chức vụ quan trọng.

Đối với Kiền Vương, hiện giờ người thần bí này chính là sự giúp đỡ duy nhất của gã, nên sau khi liên tục cân nhắc, gã thật sự rút kiếm ra, từng bước tiến về phía Tử Mộng.

Trái tim của Tử Mộng như đã chết.

Cô ta lùi từng bước, đến khi không thể lùi được nữa thì đứng ở góc nhà, mở to mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuyệt tình tuyệt nghĩa của Kiền Vương với vẻ thấy chết không

sơn.

Cô ta nghĩ, có lẽ chết như vậy cũng là một cách giải thoát.

Mũi kiếm của Kiền Vương dần chạm vào cổ Tử Mộng: “Thật xin lỗi, Tử Mộng, có lẽ chết là kết quả tốt nhất đối với ngươi.” Tử Mộng ngửa cổ, hoàn toàn không thiết sống: “Lề mề cái gì? Nếu muốn ra tay thì nhanh một chút.” Nhưng đúng lúc mũi kiếm của Kiền Vương sắp đâm xuống, tiếng điện xẹt bông vang lên trên bầu trời Kiền Vương phủ.

Chỉ trong thoáng chốc, vô số ám vệ đã bao vây Vương phủ đến mức tường đồng vách sắt.

Kiền Vương nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa khéo trông thấy khuôn mặt nham hiểm của Thái tử.

“Tam đệ, từ khi chia tay đến giờ vẫn ổn chứ? Không biết nên nói gì với đệ đây, ngay cả chị dâu của mình mà cũng muốn quyến rũ.

Đệ cũng thật là, nếu thích thì nói sớm đi.

Nếu nói sớm, không chừng bản cũng đã tặng người phụ nữ này cho đệ rồi.

Phụ nữ như quần áo, huynh đệ như tay chân, câu nói này rất chí lý.

Hơn nữa, đại ca đã sớm chơi chán mặt hàng này, để hoàn toàn có thể quang minh chính đại đến đòi, chứ không cần phải giống trộm vặt như bây giờ.” Kiền Vương không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Thái tử đang đứng trên phương tiện bay với vẻ vô cùng oán hận.

Người thần bí ngã trên đất chỉ biết cười khổ, hết hy vọng rồi.

Hang ổ bị lộ một cách khó hiểu, chỉ mình, trốn thoát.

Nhưng khi trốn đến đây,y đã bị thương nặng, nếu muốn phục hồi như cũ thì phải mất mấy tháng.

Hiện giờ, có lẽ y đã không còn hy vọng chạy thoát nữa rồi.

Thái tử ra lệnh một tiếng, chỉ trong thoáng chốc, mấy ám vệ điều khiển điện đã biến kiến trúc của Kiền Vương phủ thành đất bằng.

Khi trông thấy cảnh tượng này, Bạch Thần đang ngồi chờ ở một chỗ nào đó trên bầu trời không nhịn được líu lưỡi.

Nếu người tu luyện cấp cao của thế giới này đến thế giới khác, có lẽ bọn họ sẽ trở thành tồn tại vô địch.

Trong đống đổ nát bụi bay đầy trời, bóng dáng Kiền Vương đang đỡ người thần bí xuất hiện.

Còn Tử Mộng thì chẳng biết đi đâu, có lẽ đã chết rồi.

Từng dòng điện lao về phía Kiền Vương và người thần bí.

Kiền Vương đành phải túm lấy người thần bí đã gần như sắp tắt thở, tránh né khắp nơi.

Không thể không nói, mặc dù tu vi của Kiền Vương không cao lắm nhưng thân pháp lại rất nhanh, tránh được từng đòn tấn công.

Có lẽ Thái tử đang muốn chơi trò mèo vờn chuột.

Không ngờ lại chẳng đánh trúng lần nào.

Nhưng đúng lúc Thái tử chơi đến mức hưng phấn, người thần bí rõ ràng đã sắp chết đột nhiên bùng nổ, túm Kiền Vương bay vọt lên, lao về phía lỗ hổng nhỏ xíu duy nhất.

Người thần bí không biết, thật ra bây giờ cả Kiền Vương phủ đã bị một tấm lưới lớn tàng hình bao lại rồi.

Yvừa bay lên, tất cả dòng điện đã ầm ầm đánh vào người y và Kiền Vương.

Nhưng người thần bí rất tài giỏi, liều mạng xé rách tấm lưới bằng sức lực sau cùng rồi túm Kiền Vương bay ra ngoài.

Thái tử vô cùng kinh hãi, bèn chỉ huy ám vệ tấn công hai người vừa chạy ra khỏi chiếc lồng, nhưng đúng lúc này, Kiền Vương và người thần bí bỗng biến mất.

“A!” Thái tử tức giận! Hắn lại không hoàn thành nhiệm vụ mà phụ hoàng giao cho rồi.

Không được rồi, chắc chắn lần này hắn sẽ lại bị phụ hoàng dạy dỗ một trận ra trò.

Nhóm ám vệ nhìn nhau.

Nếu vừa rồi không chơi trò mèo vờn chuột, chắc chắn bọn chúng sẽ không thể trốn được.

Hiện giờ chẳng biết người ta đã chạy đi đâu, cho dù bọn họ muốn đuổi theo thì cũng không tìm được phương hướng! Chỉ mình Bạch Thần biết hai người kia đã chạy đến đâu.

Không phải chứ, Kiền Vương đang chạy về phía phủ Công chúa của cô, hỏng rồi.

Nếu Hoàng thượng nghi ngờ cô và gã cấu kết với nhau thì khó chơi lắm.

Bạch Thần vội ngồi lên phương tiện bay, nhanh chóng băng qua con đường phía trước bọn họ, rồi nhanh chóng cất phương tiện bay đi.

Đây là một cánh rừng hoa quỳnh rộng lớn, cuối cùng chính là phủ Công chúa.

Dưới ánh trăng, con đường thẳng tắp như tỏa ra ánh sáng màu bạc.

Bạch Thần mặc đồ trắng, bồng bềnh như tiên, đáp xuống giữa đường, ngăn hai người lại.

Trái tim cảnh giác của Kiền Vương buông lỏng, khi nhìn Bạch Thần còn tỏ ra hơi si mê: “Bàn Nha, giúp ta một chút.” Bạch Thần lạnh lùng nhìn người thần bí đã sắp biến thành than: “Tam ca, huynh sao vậy?Y là ai thế?” “Muội đừng hỏi nhiều như vậy,mượn mật thất của muội một chút thôi.

Sau khi vết thương của y khỏi, y sẽ tự rời đi.” “Nhưng...

nhưng mà...

ta không quen y, nhỡ y muốn giết ta thì sao?” Bạch Thần tỏ ra sợ sệt: “Có phải y là tội phạm giết người không?” Người thần bí cổ chịu sự đau đớn khắp người, trầm giọng nói: “Mau giết nàng ta.” “A! Nàng ta...

Giữ lại nàng ta còn có tác dụng.” Kiền Vương vô thức nói lời thật lòng.

Bạch Thần hừ lạnh một tiếng, không hề có dấu hiệu đã ra tay.

Một dòng điện mạnh mẽ lao ra từ lòng bàn tay cô, đánh lên cơ thể của người thần bí.

Do cơ thể người dẫn điện, nên Kiền Vương cũng đồng thời phải chịu dòng điện này.

Dòng điện mà Bạch Thần phóng ra cao gấp mấy lần chiếc lồng điện.

Cuối cùng người thần bí đã bị thương nặng cũng không chịu nổi nữa, đi đời nhà ma.

Kiền Vương cũng trở nên người không ra người, quỷ không ra quỷ vì dòng điện này.

Tóc của gã lập tức xù lên, trên người tỏa ra mùi thịt nướng thơm phức.

Cả khuôn mặt gã đen như than, vì quá đau đớn mà trở nên méo mó.

Nào còn vẻ tuấn tú vô cùng trước đây.

Kiền Vương chưa bao giờ thấy Ban Nha ra tay, trong mắt gã, Bàn Nha chỉ biết luyện đan mà thôi.

Ai đó nói cho gã biết đi, tại sao cô gái như vậy lại biết thuật điều khiển điện, hơn nữa hình như tu vi còn bỏ xa gã mấy con phố.

Thiên lý ở đâu? Tại sao ai cũng muốn ức hiếp gã chứ? “A!” Kiền Vương đau đớn gào lên, hoàn toàn không có sức đánh trả, chỉ có thể phẫn uất quát: “Bàn Nha, tại sao? Tại sao lại đối xử với ta như thế? Ta thích người như vậy, tại sao ngươi lại nhẫn tâm thể hả?” Bạch Thần không nhịn được mà ngoáy tai: “Không tại sao cả, chỉ vì thấy ngươi chướng mắt thôi.

Người thích ta ư? Thật sự thích ta à? Ngươi chỉ xem chị em nhà họ Tử như đồ đần, muốn thỏa sức chơi đùa, điều khiển tình cảm của họ.

Chỉ có kẻ ngốc như Tử Mộng mới tin chuyện hoang đường của ngươi.

Năm đó, lúc ta vừa béo vừa xấu, bị học sinh của cả học viện sỉ nhục, giễu cợt, khinh bỉ, ngươi đúng là lạnh lùng vô tình thật! Khi đó, thân là chồng tương lai của ta, tại sao ngươi không nghĩ tới việc giúp ta một chút? Ta không mong người sẽ thích một kẻ vô dụng, xấu xí, bởi vì ta hoàn toàn không quan tâm đến sự chán ghét của người với ta năm đó.

Nhưng ngươi cũng không thể trợn mắt nói điều được! Không ngờ còn chơi trò tình sâu mãi mãi trước mặt ta cơ đấy.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương