Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 119: Nhật ký lột xác - sao mà bi tráng

/816
Trước Tiếp
Dường như Mặt Trẻ Con rất tức giận khi thấy Bạch Thần lạnh nhạt với vũ khí của mình, bèn cướp lấy kiểm trong tay cô.

Một tia sáng bắn ra từ mũi kiếm, chiếu vào ma thú đang chạy như bay đến ở phía xa, sau đó ma thú ngã xuống rồi biến mất.

Cảnh tượng này khiến Bạch Thần kinh ngạc đến mức há hốc miệng, không sao khép lại được.

“Thanh kiểm này có nguyên lý tương tự với vũ khí trong tay binh lính, chỉ là lợi hại hơn một chút, tầm bắn xa hơn, có thể tiêu diệt ma thú cấp tám trở xuống trong nháy mắt.

Sao nào? Thành giao không?” Mặt Trẻ Con thu kiểm lại, nâng bằng hai tay, giơ đến trước mặt Bạch Thần với vẻ rất trang trọng.

“Thành giao, nhưng ngài không được giục.

Bây giờ tu vi và tinh thần lực của ta chưa đủ để luyện chế đan dược như thế.” Bạch Thần nhận lấy thanh kiếm trong tay Mặt Trẻ Con, có loại vũ khí này trong tay, hẳn là phần thắng sẽ lớn hơn một chút.

Nét mặt của Mặt Trẻ Con lập tức tươi như hoa: “Vậy sau này chúng ta sẽ là bạn tốt nhé.

Ta là đại sư luyện khí, ngươi là đại sư luyện đan, ta nghĩ chúng ta rất xứng đôi đấy.” “Phụt...” Bạch Thần cất kỹ kiếm, quay mặt sang chỗ khác, sao cứ có cảm giác vận đào hoa của mình đang nở rộ thể nhỉ.

Bị lão quái vật hơn ngàn tuổi trêu chọc là cảm giác gì đây? Dù sao, hiện giờ Bạch Thần rất muốn cầm thanh kiếm này chọc y một phát, để y nhanh chóng biến mất.

Tình hình chiến đấu bên kia ngày càng kịch liệt.

Sau khi đợt ma thú đầu tiên chết sạch, lại có một đàn ma thú chạy như bay đến từ phương xa.

Tình trạng này cứ lặp đi lặp lại mãi.

Số ma thú chết nhiều không kể xiết, con nào cũng có tinh thần coi thường cái chết, chẳng biết sợ là gì.

Chúng cứ cắm đầu cắm cổ lao về phía trước.

Cảnh tượng này duy trì được vài ngày, mãi vẫn chẳng có dấu hiệu ngưng nghỉ.

Về sau, Bạch Thần nhận ra ma thú cấp thấp phía trước đều được dùng để hy sinh, mục đích chủ yếu của bọn chúng chính là tiêu hao tinh lực của loài người.

Bọn chúng muốn khiến loài người sức cùng lực kiệt, rồi mới bắt đầu tung ra những chiêu lợi hại.

Sau năm ngày, rốt cuộc ma thú chiến đấu phía trước cũng được đổi thành những con lớn hơn, từ cấp ba đến cấp bốn.

Trông bọn chúng có vẻ thông minh hơn một chút.

Sau khi đến phía dưới tường vây, bọn chúng cũng không mù quáng leo lên, mà bắt đầu chơi trò chồng lên nhau thành thang.

Chỉ trong thoáng chốc, bọn chúng đã dựng xong vô số chiếc thang bằng cách chồng lên nhau, ma thú phía sau cũng thoải mái hơn nhiều, chỉ cần vọt một cái là vượt qua tường vây,nhảy vào bên trong.

Chỉ tiếc, bọn chúng không trông thấy những tấm lưới ô vuông có điện chằng chịt kia.

“Rầm” một tiếng, ma thú vọt lên bị đốt cháy thành than rồi rơi xuống đất.

Cảnh tượng này không ngừng lặp lại, sau năm ngày,ma thú chết đã nhiều không kể xiết, chất thành núi dưới tường vây.

Chỉ riêng việc xử lý xác ma thú chồng chất cũng đã tốn rất nhiều nhân lực và vật lực.

Các tướng quân đều tỏ ra nghiêm túc chưa từng có, thú triều trước đây thường kết thúc sau năm ngày.

Nhưng bây giờ đã kiên trì được mười ngày mà ma thú cỡ lớn vẫn chưa xuất hiện.

May mà đã có sự chuẩn bị, bằng không, chỉ sợ hậu quả đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Ngay sau đó là đến vòng thứ ba.

Thứ đang chạy băng băng tới là ma thú từ cấp năm đến cấp sáu, cao mấy chục mét, quả là khí thế hừng hực, như có thể xuyên qua cả cầu vồng.

Khi chạy đến phía dưới tường vây, bọn chúng không hề nghĩ tới việc trèo tường, mà dùng cơ thể máu thịt của mình để đâm vào đó.

Tiếng va chạm quả là đinh tai nhức óc, ngay cả tường vây dày mấy chục mét cũng bị đâm đến mức rung lên từng đợt.

Binh lính đứng trên tường vây đều tỏ ra nghiêm túc, chuyển sang dùng một loại thiết bị phun cỡ lớn.

Thứ mà nó phun ra không phải chùm sáng mà là lửa.

Chẳng lẽ lửa còn lợi hại hơn cả ánh sáng ư? Không phải, nhưng lửa có một tác dụng, đó chính là đốt một con thì con khác cũng sẽ gặp nạn.

Không phải ư, chẳng bao lâu sau, phía dưới tường vây đã trở thành biển lửa.

Động vật sợ lửa nhất, đó là bản năng.

Đám ma thú vốn đang thấy chết không sờn đều chạy về, muốn làm lính đào ngũ.

Thế nhưng chẳng bao lâu sau, bọn chúng lại chạy đến.

Tại sao ư? Đương nhiên là vì có ma thú cấp cao hơn đang ép bọn chúng chạy đến chứ còn gì nữa! Các ma thú không thiết sống nữa, rơi lệ, từ từ nhắm mắt lại, vừa gào khóc vừa tuyệt vọng lao về phía trước, cho dù ở đó có núi đao biển lửa thì cũng quên mình nhảy vào.

Cảnh tượng đó sao mà bi tráng, sao mà thảm khốc.

Thiết bị phun trong tay binh lính hỏng không biết bao nhiêu cái, sau năm ngày năm đêm liên tục chiến đấu, cuối cùng đợt tấn công thứ ba cũng ngừng.

Liên tục chiến đấu mười lăm ngày, cho dù các binh lính đều là người tu luyện có tu vi không tệ thì cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.

Mặc dù bọn họ cũng thay phiên nhau nghỉ ngơi, nhưng thần kinh vẫn luôn trong trạng thái khẩn trương cao độ, chắc chắn không thể nghỉ ngơi tốt.

Bạch Thần quan sát mấy ngày, tìm một chỗ rồi nắm chắc thời gian tu luyện.

Ma thú bay trên trời vẫn chưa hành động, chiến đấu gian khổ còn ở phía sau.

Trong cốt truyện, khi chạy từ thiên phòng đến cung điện, số ma thú bay trên trời, chạy dưới đất mà Ban Nha nhìn thấy quả là rợp trời kín đất.

Thế nên Bạch Thần cũng không chắc liệu có thể thắng trận chiến này hay không.

Ma thú tấn công từng đợt một, giằng co hơn hai mươi ngày mà vẫn không thể đánh sập tường vây kiên cố.

Chắc chắn các ma thú cấp cao vô cùng tức giận.

Ngày thứ hai mươi lăm, ma thú ra sân còn cao hơn cả tường vây được xây dựng.

Những ma thú này đều từ cấp bảy trở lên.

Hơn nữa bọn chúng còn xếp hàng ngay ngắn, ngay cả nhịp chân cũng đều nhau.

Tiếng bước chân đều đều đinh tai nhức óc, khiển đất rung núi chuyển, dường như cả đại lục cũng đang rung động.

Ma thú nào cũng ngẩng cao đầu, có vẻ vô cùng xem thường loài người trên tường vây.

Các binh lính lại chuyển sang một loại vũ khí khác.

Loại vũ khí này có thể bắn từ xa, trông rất giống súng laser.

Nếu ma thú cấp thấp bị bắn trúng, có lẽ sẽ biến thành tro bụi ngay tại trận, nhưng những ma thú này chỉ bị thương mà thôi.

Mức độ kiên cố của da bọn chúng có thể sánh ngang với kim loại vô cùng cứng rắn.

Có vẻ vũ khí bình thường đã không thể nhanh chóng giết chết bọn chúng nữa rồi.

Khi bị “súng laser” bắn trúng, dường như bọn chúng không hề cảm thấy đau, thậm chí còn chẳng thèm rên một tiếng.

Bọn chúng hoàn toàn bỏ qua đợt tấn công của loài người, đúng là một sự sỉ nhục đối với loài người.

Sau những đợt tấn công liên tiếp nhau, đội hình của bọn chúng vẫn không rối loạn chút nào.

Đúng là khiến người khác nhìn mà sợ hãi.

Các binh lính đều hơi hoảng hốt, nói thật lòng, bọn họ cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy.

Bởi vì trong thú triều những năm gần đây, ma thủ tấn công loài người đều không vượt qua cấp sáu.

Một vị tướng quân hét lên: “Mau đổi vũ khí.” Các binh lính lập tức trấn tĩnh lại, hành động cực nhanh, chỉ nửa giây đã chuyển sang một loại vũ khí cỡ lớn.

Trong mắt Bạch Thần, loại vũ khí này rất giống với đạn pháo tầm xa.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương