Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 122: Nhật ký lột xác - người tầm thường cầu nguyện

/816
Trước Tiếp
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, mặt đất lại bắt đầu rung chuyển.

Một số vua ma thú cao vút tầng mây thật sự dốc toàn bộ lực lượng.

Vô số vua ma thú giống như một bức tường khổng lồ, chắn hết tầm mắt.

Mọi người đành phải cầm vũ khí lên chiến đấu, nhưng cho dù dùng vũ khí nào thì cũng chỉ phí công, chẳng có tác dụng gì khi đánh lên người bọn chúng.

Cứ như bọn họ đang gãi ngứa cho chúng vậy.

Phương tiện bay không người lái lại bay ra ngoài.

Đám mây hình nấm lại lần nữa dâng lên ở phía xa.

Nhưng sau đám mây hình nấm, bọn chúng vẫn sừng sững không ngã.

Bạch Thần căm phẫn vò đầu, không biết loài người còn bao nhiêu chiến lực.

Nói thật, nếu muốn có đối phó với một con vua ma thú thì đương nhiên không thành vấn đề, nhưng trong trường hợp có vô số con thì cô cũng chẳng có năng lực lớn như vậy đâu.

Toàn thế giới vang lên tiếng cảnh báo, rốt cuộc cả đại lục có bao nhiêu vua ma thú vẫn là một bí ẩn.

Còn số cường giả thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Về phần vũ khí có tính sát thương mạnh, dường như bây giờ chỉ còn phương tiện bay không người lái.

Thế giới này vô cùng chú trọng đến việc bảo vệ môi trường nên đương nhiên sẽ không xuất hiện bom nguyên tử.

Trong lúc mọi người đang hoang mang lo sợ, một đám người đột nhiên bay tới.

Phương tiện bay của bọn họ vô cùng kỳ lạ, phần đỉnh có hình nón sắc bén, tổng thể giống như một viên đạn.

Phần trung tâm của “đạn” có thể chở được hai người điều khiển.

Bạch Thần nhất thời tò mò, bèn ngẩng đầu nhìn, không ngờ lại trông thấy khuôn mặt của Viên Vân.

Mấy chục năm không gặp, cậu đã trở thành một người đàn ông chín chắn khôi ngô, nhưng đối với Bạch Thần, khuôn mặt này không thể quen hơn được nữa,

Nó giống hệt Viên Vân trong trí nhớ của Bàn Nha.

“Bàn Nha, mau lên đây.” Viên Vân hô to một tiếng.

“Hả? Lên đây làm gì?” Bạch Thần không muốn ngồi cùng với cậu.

Nhiệm vụ của cô là không được làm liên lụy cậu, nhưng bánh xe vận mệnh lại gần hai người vào với nhau.

Viên Vân rất khó hiểu trước sự thờ ơ của Bạch Thần, dứt khoát nhảy xuống, nắm tay cô rồi nhảy lên.

Sức lực rất lớn, tốc độ lại nhanh.

Cứ thể khiến Bạch Thần trở tay không kịp.

“Nếu không dùng máy chiến đấu hình mũi nhọn của ta thì không thể đối phó với những vua ma thú kia đâu.” Viên Vân vừa nói vừa ấn một cái nút nào đó.

Cả cỗ máy tiến vào trạng thái khép kín, sau đó khởi động với tốc độ ánh sáng.

Giống như đang ngồi phi thuyền vũ trụ vậy.

Khoa học kỹ thuật này đã bỏ xa thế giới mà cô từng sống mấy con đường rồi.

Các phương tiện bay khác đều theo sát phía sau Viên Vân, lao về phía vô số vua ma thú.

Bạch Thần thưởng thức thao tác thuần thục với phương tiện bay của Viên Vân bằng ánh mắt như nhà quê lên tỉnh.

Cô muốn xem xem họ định giết vua ma thú kiểu gì, chẳng lẽ lại đâm chúng bằng phương tiện bay hình nón ư? Trong cốt truyện không có món đồ chơi này.

Chẳng lẽ thứ này do Viên Vân phát minh? Hiện giờ cậu đã là một đại sư luyện khí có thể tự phát minh sáng tạo rồi à? Từ mấy nghìn mét nhìn xuống, ở một số nơi, vua ma thú đã tấn công khu vực cư trú của loài người.

Ở những nơi mà vua ma thú đến, trăm họ lầm than, khắp nơi đổ nát.

Người chết nhiều vô kể, những ai còn sống chỉ biết tuyệt vọng quỳ xuống đất cầu nguyện, hy vọng kiếp nạn nhanh chóng qua đi.

Nhưng có đoàn đội chiến đấu của Viên Vân tham gia, cục diện lập tức thay đổi.

Da của vua ma thú rất cứng rắn, nhưng máy chiến đấu hình mũi nhọn lại như viên đạn, xuyên qua cơ thể bọn chúng.

Xuyên mạnh qua chỗ trái tim của bọn chúng.

Trận chiến này khiến cho trời đất u ám, vua ma thú chết nhiều vô kể.

Từng viên đạn khổng lồ xuyên qua chính giữa vua ma thú với tốc độ nhanh như chớp, bỏ qua tất cả sức mạnh của chúng, không ngừng tấn công cơ thể chúng, lần lượt tạo thành vô số lỗ thủng.

Máu của vua ma thú chảy thành sông, nhuộm đỏ cả đại lục.

Một vài vua ma thú cuối cùng còn sống sót không ham chiến nữa, nhanh chóng tháo chạy, chui vào rừng rậm ma thú.

Nước Thiên Minh thắng lợi, Viện Vân không hề do dự, lại dẫn đoàn đội chiến đấu của mình để giúp quốc gia khác.

Trận chiến này kéo dài nửa tháng, cuối cùng cũng kết thúc.

Loài người giành được thắng lợi cuối cùng.

Không thể nghi ngờ, Viên Vân là nhân vật cực kỳ quan trọng trong trận chiến này.

Ngay cả Bạch Thần cũng không ngờ cậu mới là người cứu thế giới.

Về phần loài người còn sống, mặc dù quê hương của rất nhiều người đã bị phá hủy, nhưng tốt xấu gì vẫn giữ được mạng.

Cả đại lục tiến hành thống kê, một nửa dân số đã chết.

Nhưng nước Thiên Minh chỉ chết có một phần hai mươi, xem như thương vong nhỏ nhất.

Trong thời khắc sống còn, nước Thiên Tinh đã được nước Thiên Minh giúp đỡ nên không dám có ý định biển nước Thiên Minh thành quốc gia lệ thuộc nữa.

Loài người thắng lợi, rốt cuộc gánh nặng trong lòng Bạch Thần cũng buông xuống, tiếp đến chính là mở cái nắp nồi kia.

Ngày tháng sau đó lại trở nên yên bình.

Hình như ma thú đã bị tổn thương nặng nề, tần suất phát động thú triều không còn thường xuyên như trước nữa.

Đôi khi mấy năm mới phát động một lần, hơn nữa quy mô của thú triều cũng rất nhỏ.

Bạch Thần tốn một trăm năm để tìm thuốc trong rừng rậm ma thú, rốt cuộc cũng tìm được một loài cây đặc thù.

Cô tiến hành nghiên cứu loài cây này, xác nhận nó không độc, hơn nữa còn có tác dụng mang tính quyết định đối với sự ăn mòn của nguyên lực.

Loài cây này xem như cùng loại với thảo dược kịch độc mà cô từng phát hiện, có rất nhiều thuộc tính tương đồng, chỗ tốt chính là không có độc.

Bạch Thần lại tốn mười năm để cho thêm một số loại thảo dược trừ độc vào đan dược.

Sau khi pha trộn, thử nghiệm vô số lần, rốt cuộc cô cũng tìm ra tỷ lệ pha trộn lý tưởng nhất.

Trước hết, Bạch Thần phát đan dược cho một số trẻ mồ côi là người tầm thường mà cô đã nhận nuôi.

Sau năm mươi năm, cơ thể của những đứa trẻ mồ côi này mới bắt đầu lão hóa, chứng tỏ hiệu quả rất không tệ.

Rốt cuộc vấn đề tuổi thọ của người tầm thường cũng được giải quyết, bọn họ chỉ cần dùng một viên đan dược này mỗi năm là sẽ sống đến tám chín mươi tuổi.

Kết quả như vậy đã xem như rất tốt rồi.

Bạch Thần công bố thành quả nghiên cứu của mình bằng thân phận luyện đan sư đỉnh cao của cả đại lục.

Tin tức phấn chấn lòng người này lập tức gây ra náo động.

Nhất là nhóm người tầm thường, ai cũng kích động đến mức ngửa mặt lên trời khóc lớn.

Đối với bọn họ, có thể sống đến tám chín mươi tuổi đã là tốt lắm rồi.

Để tránh loại đan dược này bị bán với giá cao, khiến rất nhiều người tầm thường cùng khổ không được dùng, Bạch Thần dùng thân phận uy quyền của mình để tăng thêm chút điều kiện sử dụng cho nó.

Loại đan dược này nhất định phải do quốc gia quản lý tập trung, không được bán, chỉ được phát miễn phí.

Phải đảm bảo người tầm thường nào cũng có thể nhận được viên thuốc này.

Tuổi thọ của nhóm người tầm thường tăng lên, sự kỳ thị của người tu luyện đối với họ cũng giảm đi nhiều.

Một số chính sách đối với người tầm thường dần dần nới lỏng, bọn họ cũng có thể học ở học viện hay vào triều làm quan.

Dần dần, sự hạn chế của thế giới này đối với phụ nữ cũng được cải thiện rất nhiều, không bắt phụ nữ phải sinh con nữa.

Bạch Thần tu luyện đến cấp bậc Thần Thánh đúng lúc một nghìn tuổi.

Nhưng cô lại tốn một nghìn năm để tu luyện đến Thần Thánh cấp trung, khi trở thành Thần Thánh đại viên mãn thì đã là một bà lão.

Lúc này tóc cô đã bạc trắng, nếp nhăn có thể kẹp chết rất nhiều muỗi, may mà sống lưng vẫn thẳng tắp, là một bà lão tràn đầy sức sống.

Bạch Thần đi đến kết giới với tâm trạng kích động rồi tiến hành tấn công, hy vọng có thể hoàn thành nhiệm vụ, gỡ bỏ kết giới này.

Nhưng không ngờ sức mạnh của cô chỉ khiến kết giới lung lay một chút.

Bạch Thần vô cùng tức giận, hét lên: “Bàng lão đại, có phải ông chơi tôi không? Ông ra đây cho bà, xem bà có đánh chết ông không.

Ông nhìn đi, ông nhìn đi, cho dù tu luyện đến Thần Thánh đỉnh phong thì cũng chẳng có tác dụng quái gì.” Từ đó trở đi, Bạch Thần bắt đầu kiên nhẫn tiến hành tấn công kết giới hy vọng nước chảy đá mòn.

Một ngày nọ, khi Bạch Thần đang ngồi than thở cạnh kết giới, một ông lão tóc bạc trắng, nếp nhăn trên mặt chằng chịt như vỏ quả óc chó bay tới.

“Bàn Nha, nàng tội gì phải khổ như thế chứ? Nàng thật sự muốn đi ra ngoài ư? Được rồi, để ta giúp nàng.” Ông lão vừa nói vừa bay lên trời, tấn công kết giới.

Lúc này Bạch Thần mới kinh ngạc phát hiện, ông lão này lại là Viên Vân.

Không ngờ cậu cũng tu luyện đến Thần Thánh đỉnh cao trong tình huống không có bất cứ bàn tay vàng gì, sao cậu có thể trâu bò như thế? Sau trận đại chiến với ma thú, Bạch Thần lấy lý do mình muốn trở thành luyện đan sư đỉnh cao, bắt đầu du lịch khắp đại lục.

Sau này hai người không còn gặp mặt nữa.

Bạch Thần vốn cho rằng có lẽ Viên Vân đã sớm qua đời rồi.

Nhưng thật không ngờ cậu vẫn còn sống, ánh mắt của cậu vẫn không thay đổi, luôn dõi theo Bàn Nha.

Tình cảm này thật sự quá khiến người ta muốn khóc, làm sao bây giờ? Thật đáng tiếc, hình như Viên Vân cũng không thể gỡ bỏ kết giới.

Viên Vân trong ký ức là một đứa trẻ có sức lớn vô cùng! Hơn nữa còn đạt đến Thần Thánh đỉnh cao, thế mà vẫn không thể phá nổi.

Nói cách khác, hình như cô đã thật sự bị Bàng Thanh chơi đểu, không chừng kết giới này là do một vị thần tiên nào đó bày ra, cho dù sức mạnh của phàm phu tục tử lớn hơn nữa thì cũng chỉ uổng phí.

Sau này, hai người bắt đầu tấn công cùng một chỗ, lần nào cũng dùng hết tu vi.

Rốt cuộc kết giới cũng xuất hiện mấy vết nứt.

Bạch Thần trông thấy hy vọng, càng tấn công mạnh hơn.

Nhưng điều khiến người ta tuyệt vọng chính là sau mấy giây, vết nứt lại khôi phục như cũ, cho dù xuất hiện bao nhiêu vết thì vẫn có thể khôi phục trong nháy mắt.

Đúng là khiến người ta phát điên.

Một số người tầm thường bắt đầu cầu nguyện cho Bạch Thần, hy vọng Thần Nữ của họ có thể thực hiện nguyện vọng, gỡ bỏ kết giới.

Đương nhiên bọn họ không biết tại sao Thần Nữ lại muốn gỡ bỏ kết giới, nhưng nếu đây là nguyện vọng của Thần Nữ thì cầu nguyện một chút cũng chẳng vấn đề gì.

Cuối cùng kỳ tích cũng xuất hiện, sau khi nhóm người tầm thường cầu nguyện được trăm ngày, không ngờ kết giới kia lại tự động mở ra.

Bạch Thần mừng rỡ bay ra ngoài.

Nhưng sau khi bay ra ngoài, cô trợn tròn mắt.

Bởi vì cô nhìn thấy vô số người bay từ bên ngoài vào.

Đám người bay vào đều tỏ ra vô cùng hưng phấn, như thể bên trong có bảo vật gì ghê gớm lắm vậy.

Bạch Thần rất muốn hét lên, đừng vào nữa! Sau khi các người vào rồi có lẽ sẽ không ra được đâu.

Nhưng cô không thể phát ra tiếng nào, sau đó chính là cảm giác mất trọng lượng, Bạch Thần lập tức quay về không gian trò chơi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương