Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 123: Thành viên tổ tinh anh

/816
Trước Tiếp
Đúng lúc Bạch Thần nghĩ như vậy, một màn hình ánh sáng xuất hiện trước mặt cô.

Số hiệu: 5891475465218935443838

Thành viên tổ Tinh Anh

Tên người chơi: Bạch Thần

Cấp sao: Một sao

Tuổi: 22

Tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ: 100%

Điểm kinh nghiệm: 54900 - 630000

Cấp bậc của người chơi: Người chơi nhỏ cấp một (vinh quang lên chức)

Cường độ linh hồn: 57

Điểm sống lại: 80

Điểm sinh mệnh: 53

Điểm uy tín: 5000

Điểm may mắn: 10

Lực tinh thần: 20

Điểm nguyên lực: 15

Kỹ năng: Hacker cặn bã, Kỹ thuật luyện đan cặn bã

Vinh dự: Thần Nữ cứu vớt

Điểm công đức: 50000

Lực tín ngưỡng: 50000

Tố chất: 6

Sức hút: 10

Võ lực: 10

Trí lực: 25

Vẻ ngoài: 10

Sưu tầm: Chúc phúc của Đan Thần

Thuộc tính trò chơi: Pháo hôi phản công

Cất giấu: N khối ma tinh

Nhìn thấy điểm thuộc tính này, Bạch Thần thật sự rất cạn lời, nhất là mục kỹ năng.

Không ngờ thuật luyện đan mà cô tổn mấy nghìn năm để luyện tập lại chỉ là cặn bã.

Nếu nó biến thành sở trường thì sẽ lợi hại đến mức nào, liệu có thể cứu sống người chết không nhỉ! Thật ra lúc này Hoa Hoa cũng rất thắc mắc, chẳng phải văn bản không gian đã quy định rõ thời gian làm nhiệm vụ tối đa là năm trăm năm ư? Tại sao lại ở trong nhiệm vụ tận mấy nghìn năm nhỉ? Chẳng lẽ không gian đã sửa chế độ vào lúc nào đó rồi? Hay là ai đó đã mở cửa sau cho Tiểu Bạch, để cô ấy ngây ngốc trong nhiệm vụ lâu như thế.

Hoa Hoa nhìn thời gian biểu của không gian với vẻ khó hiểu, nhưng vừa xem xong đã kinh ngạc hú lên: “Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy? Thời gian sai rồi!” Bởi vì nó thấy nhiệm vụ này chỉ mất 720 giờ, hay nói cách khác, bọn họ chỉ tốn một tháng theo máy đo thời gian thế giới.

Còn dùng ít thời gian hơn cả lúc làm nhiệm vụ trước.

Phát hiện này khiến kẻ già đời như Hoa Hoa cũng hơi mất bình tĩnh: “Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, không ổn rồi.” “Cái gì không ổn, sao phải hú lên quái dị như thế?” “Mau nhìn thời gian đi, mau lên! Chắc chắn cô sẽ kinh ngạc đến mức nghi ngờ cuộc sống.” “Chuyện quái gì vậy? Có thể kinh ngạc đến mức nghi ngờ cuộc sống cơ à?” Bạch Thần vừa nói vừa xem thời gian hoàn thành nhiệm vụ.

Sau khi xem xong, miệng Bạch Thần lập tức biến thành hình chữ U, nói không ngoa đầu, có thể nhét được một quả trứng ngỗng đấy.

Tại sao bà đây mệt gần chết trong nhiệm vụ mấy nghìn năm, mà ở đây mới qua một tháng? Có phải máy bấm giờ bị hỏng không? Hơn nữa, việc kết giới tự động mở ra cũng khiến Bạch Thần rất buồn bực.

Cô cứ tưởng mình sẽ hóa thành năng lượng cho không gian, nhưng về sau lại tìm được lối thoát.

Cảm giác này vô cùng không chân thực, cứ như có người đang đùa cô, trêu cô.

Đại lão nào có thể giải thích tình huống quái dị này không? Trong lúc người và hệ thống đang khó hiểu, một cái nút bỗng xuất hiện trên màn hình ánh sáng.

Cái nút này biến thành màu đỏ, hơn nữa còn lấp lóe, tựa như máy báo động.

“Tiểu Bạch, quản lý muốn gặp cô, cô nhớ thừa dịp hỏi về tình huống này nhé.” Hoa Hoa nhắc nhở.

“Ồ, được.” Bạch Thần đưa tay đến gần cái nút, nhưng bỗng nghĩ đến dáng vẻ xấu xí lúc chết của mình, chẳng biết có bị quản lý ghét bỏ hay không.

Thế là lại rụt ngón tay về.

Ài, chỗ nào cũng là xã hội nhìn mặt! Với dáng vẻ quỷ quái này, thật ra cô cũng hơi tự ti.

Nếu sớm biết mình sẽ đi đời lúc chơi game, cô đã ăn diện đẹp đẽ rồi mới chết.

“Có cách nào thay đổi hình tượng một chút không?” Bạch Thần và cái đầu ổ gà của mình, buồn rầu hỏi.

Hoa Hoa: “Không có, nhưng cô có thể mua một bộ quần áo mới ở cửa hàng.

Chỉ có điều, với dáng vẻ quỷ quái này của cô, nếu mặc quần áo gọn gàng thì trông còn lạ lùng hơn đấy.” Bạch Thần: ...

Hoa Hoa: “Lát nữa khi gặp quản lý, trước hết cô cứ nói rõ mình là mỹ nữ với anh ta, có lẽ anh ta sẽ không thấy cô xấu nữa đâu.” + “Cút!” Bạch Thần nhanh chóng nhấn nút, cứ kệ anh ta, bà đây có tâm hồn đẹp là được.

Trong chớp mắt, Bạch Thần đã đến một không gian khác.

Đây là một không gian hình trụ, trên vách tường hình vòm có vô số khối vuông nhỏ đang nhấp nháy, nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy trong đó có hình ảnh.

Giống như video giám sát.

Một người đàn ông mặc vest đỏ thẫm đang chắp tay sau lưng, quay lưng về phía Bạch Thần và xem hình ảnh giám sát nào đó.

“Khụ khụ khụ.” Bạch Thần ho khan vài tiếng, nhắc nhở anh ta rằng mình đã đến.

Khi nghe thấy tiếng nói, người đàn ông mới quay người lại.

Người đàn ông này có đôi mắt đào hoa mơ màng, làn da trắng nõn mềm mại, trên môi luôn mang theo nụ cười, dáng người cao ráo rắn rỏi.

Nhưng vẫn không che giấu được khí chất ẻo lả của anh ta, dù sao Bạch Thần cũng chẳng thấy anh ta thuận mắt chút nào.

Chẳng phải đây chính là một trong những Hồ Lô mà cô nhìn thấy sau khi bị bắt vào không gian trò chơi ư?

Bây giờ anh ta trở thành quản lý của cô rồi à? Chẳng phải mấy tên ẻo lả đó rất chán ghét cô ư? Sao lại nhận lính quèn như cô chứ? “Chào cô! Bạch Thần.” Khi thấy dáng vẻ quỷ quái của Bạch Thần, chẳng những Hồ Lô không tiếp tục tỏ ra ghét bỏ mà còn cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào cô.

“Xin hỏi, có chuyện gì vậy?” Bạch Thần nghiêm nghị nói, chẳng hề quan tâm đến nụ cười của Hồ Lô Đỏ.

Mặc dù cô đã ngây người trong nhiệm vụ mấy ngàn năm, nhưng ký ức lúc vừa vào không gian trò chơi vẫn còn mới mẻ.

“Không có việc gì lớn, chúc mừng cô vẻ vang lên cấp, trở thành người chơi chính thức.

Tôi là quản lý của cô, tên tôi là Vũ Hằng.

Rất hân hạnh được biết cô, Bạch Thần.” Vũ Hằng vừa nói vừa chia tay với Bạch Thần một cách trang trọng.

Dáng vẻ của anh ta không hề giống diễn kịch, dường như vô cùng hài lòng với thuộc hạ mới là Bạch Thần.

Bạch Thần chỉ chạm nhẹ vào ngón tay Vũ Hằng, xem như đã bắt tay.

Trông tên này đỏm dáng như vậy, chắc chắn cũng là một cuồng ma thích sạch sẽ.

Vũ Hằng không quan tâm đến sự lạnh nhạt của Bạch Thần: “Cô hoàn thành nhiệm vụ thí luyện rất tốt, được phân đến tổ Tinh Anh, sau này nhớ thể hiện cho tốt nhé.” “Hả?” Tình huống gì vậy? Bạch Thần ngơ ngác, nhiệm vụ thí luyện? “Trong số mười nghìn người chơi mới, cô là người hoàn thành xuất sắc nhất, chúc mừng cô!” Vũ Hằng vừa nói vừa giơ ngón cái với Bạch Thần, như thể rất tán thưởng cô.

Bạch Thần nghe mà hoang mang, nghĩa là sao nhỉ, chẳng lẽ lại có mười nghìn người chơi mới tiến vào nhiệm vụ giống nhau? Vậy tại sao cô không gặp bọn họ? “Xin hỏi ngài Vũ Hằng, rốt cuộc tôi đã ở trong nhiệm vụ bao lâu? Tại sao thời gian hoàn thành nhiệm vụ mà không gian trò chơi hiển thị lại là 720 giờ?” Bạch Thần hỏi vấn đề khiến mình khó hiểu nhất.

Cô là người chơi mới nhưng lại có trái tim già nua, luôn cảm thấy mình là lão quái vật mấy nghìn tuổi.

Cảm giác này đúng là khiến người ta nhức cả trứng.

“Ừm! Đúng là cô chỉ ở trong nhiệm vụ 720 giờ thôi.” Khi Vũ Hằng nói chuyện, một thứ như quả cầu thủy tinh bỗng xuất hiện trên tay anh ta.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương