Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 124: Phi thăng tiên giới

/816
Trước Tiếp
Bạch Thần ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Vũ Hằng: “Anh đừng nói với tôi là tôi đã hoàn thành nhiệm vụ trong quả cầu này nhé.” “Đúng là như vậy.” Vũ Hằng cười tủm tỉm, đáp.

“Như vậy, thật ra cảnh tượng mà tôi trải qua đều là giả lập đúng không?” “Không phải, những gì mà cô đã trải qua đều là thật, sinh linh trong đó thực sự tồn tại.” Vũ Hằng kiên nhẫn giải thích: “Không gian trò chơi có rất nhiều thế giới như vậy.” “Vậy rốt cuộc cái nắp nồi kia là do ai bày ra? Anh hay những người khác?” Bạch Thần thở phì phò, hỏi.

Có cảm giác Hồ Lô Đỏ đang coi loài người và động vật trong thế giới nhỏ là khỉ để đùa giỡn.

Thật muốn dùng thuật điều khiển điện để khiến tóc của anh ta xoăn tít lên.

“Cái nắp nồi đấy à! Xem như tôi bày ra đi, bởi vì thế giới nhỏ này do tôi sáng tạo mà!” Không ngờ Vũ Hằng cũng gọi kết giới là nắp nồi theo.

“Quả nhiên là thế, anh thấy vui lắm hả?” Bạch Thần vô cùng tức giận, cố kìm nén tính cách nóng nảy của mình: “Vậy thế giới tu tiên bên ngoài nắp nồi thì sao? Nó cũng ở trong thế giới nhỏ luôn à?” “Không phải, đối với thế giới tu tiên, thế giới này chính là một bí cảnh.” Vũ Hằng vừa nói vừa chỉ vào quả cầu thủy tinh.

“Hiểu rồi, như vậy, thật ra kết giới chính là cái lồng thủy tinh này đúng không?” Bạch Thần rầu rĩ hỏi, cố nén xúc động muốn đập Vũ Hằng ra đất rồi đạp mấy phát.

“Ừm! Cũng có thể nói là như vậy.” Được rồi, cô nhịn! Cô thừa nhận bây giờ cô không chơi lại anh ta, vì chỉ một quả cầu bất kỳ của anh ta đã khiến cô tốn mấy nghìn năm rồi.

Thực lực cách nhau quá nhiều.

“Anh nói mười nghìn người chơi mới cùng tiến vào một thế giới, nghĩa là sao?” Bạch Thần hỏi tiếp.

“Không phải một thế giới, chỉ là thế giới giống nhau mà thôi.” Tâm trạng của Vũ Hằng rất khá: “Cô hoàn thành tốt nhất đấy.

Thật không ngờ, dù cô xấu xí nhưng không thể phủ nhận việc cô là một người chơi đạt chuẩn.”

Bạch Thần: ...

Thật muốn đánh cho rằng anh ta rơi đầy đất!

Bà đây có tâm hồn đẹp! (g “Rõ ràng tôi không gỡ bỏ kết giới, tại sao nó lại tự mở ra?” Bạch Thần hỏi thêm một vấn đề khiến mình thắc mắc: “Chẳng lẽ anh mở cửa sau à?” “Khụ khụ khụ, không người chơi nào được mở cửa sau đâu.

Cách gỡ bỏ kết giới duy nhất chính là khiến những người bình thường kia sùng bái cô.

Hay nói cách khác, lực tín ngưỡng có tác dụng then chốt.

Mấy trăm triệu người đang cầu nguyện vì cô, cô không biết à! Lực lượng của bọn họ vô cùng mạnh mẽ đấy!”

“Không biết.” Bạch Thần nghĩ đến những người tầm thường đáng thương kia, trong lòng cảm thấy chua xót.

Cô nhớ lại ánh mắt ngưỡng mộ, sùng bái của bọn họ, lúc đó cô còn cảm thấy mình đang ban ơn.

Thỉnh thoảng còn có khoái cảm ban ơn cơ đấy.

Thì ra, sự thật lại là nhiệm vụ của cô có thể hoàn thành hay không hoàn toàn dựa vào bọn họ.

Nói cách khác, trong nhiệm vụ này, chính lòng tốt nhất thời đã cứu cô đúng không? Bạch Thần khịt mũi, bỏ qua cảm giác không vui: “Trong thế giới nhỏ của anh, nếu loài người không chuẩn bị đầy đủ vào lần đại chiến ma thú kia thì sẽ thế nào? Liệu loài người có chết sạch hay không?” “Theo lý thuyết là thế, nhưng vẫn sẽ có vài người sống sót, bao gồm cả kẻ thù của cô - Tam Hoàng tử và Tử Mộng.

Tuy nhiên như vậy lại không tốt cho sự phát triển của thế giới nhỏ, nên mới cần người phản công đấy.” Vũ Hằng vui vẻ chống cằm, cười híp mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Thần, trông rất kiên nhẫn.

“Vậy Viên Vân thì sao? Tại sao cậu ta lợi hại như thế? Cậu ta cũng chẳng có bàn tay vàng gì.

Hơn nữa cậu ta quá cố chấp trong việc bảo vệ Ban Nha, quả là khiến tôi cũng phải cảm động.” “Hỏi rất hay.

Đúng vậy, Viên Vân không phải người bình thường, cậu ta là người Tiên Giới xuống trần để lịch luyện.

Thiên phú của cậu ta đến từ linh hồn chứ không phải cơ thể.

Ở Tiên Giới, Viên Vân được gọi là Si Tiên, chỉ cần cậu ta nhận định một cô gái thì mấy đời mấy kiếp cũng không thay đổi.

Bàn Nha là người yêu kiếp trước của cậu ta.” Bạch Thần gật nhẹ đầu, khá hài lòng với sự giảng giải đầy kiên nhẫn của Vũ Hằng.

Sau khi nhìn kỹ thì có vẻ anh ta cũng không đáng ghét lắm.

Tình yêu của Viên Vân với Ban Nha đến từ chỗ sâu nhất trong linh hồn, khó trách cậu có thể kiên trì tận mấy nghìn năm.

“Vậy người hữu tình như bọn họ có trở nên thân thuộc không?” Bạch Thần đột nhiên rất muốn xem phần sau, để biết sau khi cô đi, bọn họ sẽ như thế nào.

Hai ông bà cụ tuổi già sức yếu nương tựa lẫn nhau, chắc chắn hình ảnh đó sẽ vô cùng tốt đẹp.

Không ngờ Vũ Hằng lại chớp mắt nhìn Bạch Thần, tựa như đang phóng điện, sau đó chỉ vào video đang phát trên vách tường hình vòm: “Cô có thể xem trên tường thế giới, nhiệm vụ số 15987, tìm thử xem sao.

Hoặc cô cũng có thể xem trên giao diện thuộc tính của mình mà.” Lúc này Bạch Thần mới nhớ ra, hình như có thể xem phần sau trên bảng thuộc tính của mình.

Bạch Thần mở giao diện thuộc tính, trên màn hình ánh sáng xuất hiện cảnh tượng sau khi cô rời đi.

Sau khi Bạch Thần bay ra khỏi kết giới, Viên Vân cũng bay theo.

Nhưng những người khác lại không biết gì về bên ngoài, hơn nữa họ thấy sống trong kết giới cũng không quá tệ, nên rất ít người đi ra.

Có một vài người tu luyện ra khỏi kết giới, đi dạo bên ngoài vài vòng rồi bay về.

Nhưng lại có rất nhiều người của thế giới tu tiên tràn vào, đến nửa tháng sau, kết giới đóng.

Nói cách khác, tu sĩ đi vào lại giống như mấy chục nghìn năm trước, chỉ có thể trải qua sinh lão bệnh tử trong kết giới.

Chỉ có điều, điểm xuất phát của bọn họ đã cao hơn nhóm đầu tiên đi vào một chút.

Ít ra nơi này đã có khoa học kỹ thuật, văn minh và công pháp, không cần nghiên cứu lại từ đầu.

Điều khiến Bạch Thần bất ngờ nhất chính là sau khi tiến vào thế giới tu tiên, Viên Vân và Ban Nha nghênh đón một luồng ánh sáng tiếp dẫn.

Dưới ánh sáng, hai ông bà cụ thể mà trở nên trẻ tuổi, sau đó hai người nắm tay nhau, vui vẻ phi thăng Tiên Giới.

Trông thấy hình ảnh như vậy, Bạch Thần mỉm cười hiểu ý, tâm trạng lo lắng cũng lập tức thả lỏng.

Viên Vân là một trong số ít đàn ông tốt mà Bạch Thần gặp được khi làm nhiệm vụ, người tốt nên được đền đáp.

Hy vọng bọn họ sẽ sống hạnh phúc ở Tiên Giới.

Video kết thúc, Bạch Thần nhìn về phía Hồ Lô Đỏ vẫn luôn phóng điện với mình: “Ngài Vũ Hằng thấy vui không? Lại nhốt thêm một nhóm người nữa.

Anh không thấy việc làm của mình rất không tử tế à?” “Thế giới nhỏ cần máu mới.” Vũ Hằng không hề cảm thấy mình đã làm sai.

“Vậy thế giới nhỏ kiểu này có ý nghĩa gì với không gian trò chơi? Tại sao phải nhốt nhiều người vào để chém giết với ma thú?” Bạch Thần khịt mũi, lại cảm thấy Hồ Lô Đỏ chướng mắt.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương