Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 135: Yêu hận giang hồ - vạn kiếp bất phục

/816
Trước Tiếp
Bạch Thần nghĩ đến buổi luyện công sáng ở phái Hoài Sơn, vội vàng giãy khỏi cái ôm của mẹ, bò xuống giường: “Mẹ, con muốn đi luyện công buổi sáng.” “Hả? Với dáng vẻ này, cô nương thật sự có thể luyện công buổi sáng ư?” Bà vú đứng cạnh hỏi.

“Cô nương à, hay cô cứ nằm nghỉ đi.” “Không sao đâu, chẳng phải chỉ là một giấc mơ thôi à?” Bạch Thần ra sức hít sâu một hơi, xoa mạnh mặt mình.

Mẹ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Hiếm lắm con gái mới quyết tâm vươn lên, bà không thể ngăn cản con bé chỉ vì nó gặp ác mộng được.

Sau khi luyện công sáng, ra mồ hôi rồi quay về, chắc chắn con bé sẽ lại trở nên khỏe khoắn.

Vài nha hoàn bắt đầu múc nước, rửa mặt chải đầu cho Bạch Thần.

Sau khi rửa mặt một cách qua loa, Bạch Thần hào hứng chạy đến sân tập.

Đối với người học võ, buổi luyện công sáng vô cùng quan trọng.

Giấc mơ đêm qua đã khiến cảm giác cấp bách trong lòng Bạch Thần càng thêm sâu sắc.

Cảnh tượng rõ mồn một ấy cứ chiếu đi chiếu lại trong đầu cô, ảnh hưởng rất nhiều đến tâm trí của con người.

Hoa Hoa đưa ra cảnh cáo trong đầu Bạch Thần: “Tiểu Bạch, nỗi oán hận của thân chủ lần này nặng chưa từng có, cô phải cẩn thận.

Đừng tưởng cô trở thành nhân vật lớn ở phần sau của một nhiệm vụ là đã rất lợi hại.

Thật ra cô vẫn chỉ là một người chơi mới với lực linh hồn và lực ý chí yếu ớt mà thôi.” “Tôi biết rồi.”

Khi Bạch Thần đến sân tập, gần như tất cả đệ tử của phái Hoài Sơn đã xếp thành hàng theo đúng vị trí của mình.

Hàng ngang hàng dọc đều rất ngay ngắn, người nào cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, chẳng khác gì quân nhân.

Bạch Thần đứng ở hàng đầu tiên, đây là chỗ mà Mai Hoa Nhan hay đứng.

Bên cạnh cô là Ngũ sư huynh và Lâm Kỳ.

Theo quy tắc, người có vóc dáng nhỏ sẽ đứng lên trên.

Bây giờ hai người họ vẫn chưa trở nên cao lớn.

Bạch Thần liếc nhìn Lâm Kỳ, đúng lúc này, ánh mắt chán ghét của gã cũng lướt qua cô.

Ánh mắt hai người gặp nhau giữa không trung.

Có cảm giác vừa nhìn đã thấy ghét.

Đại sư tỷ đứng ở phía trước như huấn luyện viên, nhìn đệ tử trong phái với vẻ nghiêm túc.

Vào giờ phút này, ngay cả Đại ca cũng phải nghe lời Đại sư tỷ.

Đây là vinh dự đặc biệt của cô ta.

Đại sư tỷ mặc trang phục gọn gàng, vóc dáng cao gầy, tư thế hiên ngang, tuy không tính là người đẹp theo nghĩa truyền thống nhưng lại có sức hút khác.

Tuy Đại sư tỷ đã hai mươi chín tuổi nhưng vẫn chưa giải quyết chung thân đại sự.

Cha mẹ đã sắp xếp mấy người nhưng họ đều không lọt vào mắt xanh của cô ta.

Đại sư tỷ nói mình muốn ở bên sư phụ và sư nương chứ không muốn lập gia đình.

Cô ta đã nói những lời này từ năm mười sáu đến năm hai chín.

Sau này, rốt cuộc mọi người cũng tin những lời ấy là nghiêm túc.

Khi thấy Bạch Thần tới, Đại sư tỷ cũng không tỏ vẻ gì nhiều, chỉ gật nhẹ đầu rồi bắt đầu vào chủ đề chính.

“Được rồi, nếu mọi người đã đến đông đủ thì buổi luyện công sáng hôm nay sẽ bắt đầu.” Phái Hoài Sơn có một công pháp thổ nạp là “Thanh Linh quyết”, gần như ai cũng luyện nó.

Nếu tu luyện nó vào lúc sáng sớm, khi mặt trời vừa mọc thì có thể loại bỏ những khí đục của ngày hôm trước, tinh lọc cơ thể, giúp nội lực vận chuyển trôi chảy hơn.

Sau khi luyện xong công pháp này thì đến một bộ do Chưởng môn tự nghĩ ra - đó là “Long Ngâm quyền”.

Chưởng môn đã nghiên cứu, không ngừng cải tiến bộ quyền pháp này trong mười năm rồi mới phổ cập cho đệ tử trong phái.

Bộ quyền pháp này sẽ giúp người luyện phối hợp các khớp nối trong cơ thể.

Người mới học có thể rèn luyện cơ thể ở mức độ lớn nhất.

Khi luyện đến thời điểm nhất định, nhất là tới lúc nhuần nhuyễn thì nó sẽ trở thành công cụ sắc bén để đánh bại đối thủ.

Đương nhiên, tính sát thương của bộ quyền pháp này cũng phụ thuộc vào nội lực.

Khi người sở hữu nội lực thâm hậu bắt đầu luyện nó, những ai ở xa như có thể nghe thấy tiếng rồng gầm.

Thế nên nó được gọi là Long Ngâm quyền.

Bạch Thần cố gắng luyện từng chiêu thức theo đúng trí nhớ của nguyên chủ, động tác nào cũng làm đến nơi đến chốn, tuy hơi thiếu nội lực nhưng vẫn tạo ra uy thế hừng hực.

Tiếp theo chính là thời gian đánh tự do.

Một số sư huynh đệ bắt đầu lập đội để đầu tập.

Bạch Thần đứng bên cạnh, quan sát đệ tử trong môn phái.

Đại sư huynh đang đầu tập với Tổ sư huynh.

Đại sư huynh có vóc người cao lớn, là một người đàn ông cường tráng vạm vỡ.

Tuy nội lực của y rất thâm hậu nhưng hình như lại kém hơn Tự sư huynh một chút trong việc vận dụng chiêu thức.

Tứ sư huynh có khuôn mặt tuấn tú đến mức gần như yêu dị nhưng lại không thích nói cười, nhất là đôi mắt thì lạnh thấu xương.

Khi đầu tập với Đại sư huynh, hắn ép sát từng bước, nghiêm túc vô cùng, dường như đang đánh nhau thật sự.

Sau khoảng mười mấy phút tập luyện, Đại sư huynh thua.

Đại sư huynh bị đánh bại, tuy vẫn mỉm cười nhưng khuôn mặt lại thoáng ửng hồng.

Y vẫn hơi ngượng trước việc thua dưới tay sư đệ.

Tứ sư huynh lạnh lùng chắp tay với Đại sư huynh rồi định quay người rời đi, nhưng hắn vừa đi được hai bước thì đã bị Đại ca ngăn cản.

“Tự sư đệ, chúng ta đấu một chút đi.” Nhưng Tứ sư huynh chẳng hề nể mặt Đại ca: “Hôm nay để không muốn đấu.” Hắn nói rồi quay người rời đi, vô cùng kiêu ngạo.

Đại ca đứng im, chống nạnh nhìn trời, lắc đầu cười khổ.

Tại sao Tứ sư đệ lại vênh váo thể chứ? Có cảm giác người khác đều phải gọi hắn là đại gia.

Trống Đại ca vô cùng khó chịu.

Trong cả phái Hoài Sơn, chỉ mình Tứ sư đệ có thể đánh vài trăm hiệp với Đại ca, nhưng người ta lại không muốn tiếp chiêu đấy.

Đại ca xoa mặt rồi nhìn về phía những đệ tử khác, muốn xem xem có tìm được người đầu tập hay không.

Khi thấy ánh mắt của Đại ca, ai cũng vội vàng tránh né.

Bọn họ không muốn tìm ngược đãi đâu.

Mà phía bên kia, Đại sư tỷ đang đấu tập với Nhị sư tỷ.

Nhị sư tỷ vô cùng xinh đẹp, quả là một phong cảnh mỹ lệ.

Rất nhiều đệ tử trong môn phái đều vô thức nhìn cô ấy.

Khi Nhị sư tỷ vung kiếm lên, dáng vẻ và phong thái ấy quả là quá mức thu hút ánh nhìn.

Rất nhiều tiểu sư đệ sư muội đều ngây người nhìn, tại sao Nhị sư tỷ có thể đánh nhau theo cách đẹp đẽ như thế chứ? Ngũ sư huynh đấu tập với Tam sư huynh.

Tuy Tam sư huynh hơi thấp bé nhưng lại là người nhanh nhạy nhất.

Khi hai người họ đầu tập, Tam sư huynh chỉ làm ra vẻ chứ hoàn toàn không dám dùng nội lực.

Bởi vì anh biết võ công của Ngũ sư huynh kém đến mức nào.

Bạch Thần xoa cằm, nhìn các sư huynh sư tỷ đang nghiêm túc đầu tập, cẩn thận quan sát những hành động nhỏ bé của họ.

Rốt cuộc ai là gián điệp đây? Mà phía bên kia, Lâm Kỳ cũng đứng ở một góc như Bạch Thần, nhưng gã không nhìn các sư huynh sư tỷ luyện võ mà ngẩn người ngắm non sông ở dưới chân núi.

Khuôn mặt đẹp đẽ kia tràn ngập vẻ u sầu, cơ thể hơi gầy gò ngạo nghễ đứng thẳng.

Cảnh tượng huyên náo xung quanh có sự chênh lệch rõ ràng với hình ảnh đẹp đẽ này.

Một vài em gái nhỏ liên tục nhìn về phía Lâm Kỳ, dường như đã bị dáng vẻ tuấn tú và khí chất đặc biệt của gã thu hút.

Bạch Thần không nghĩ ra ai là mật thám nên cũng thôi.

Cô liếc Lâm Kỳ một cái, trông thấy dáng vẻ “mê người” này của gã.

Thì ra nguyên chủ bị khí chất u buồn của gã thu hút, sau khi đâm đầu vào thì không thể thoát ra nữa.

Thông thường, những cô gái vô tư sẽ rất dễ thích trai đẹp u buồn.

Đến khi thích rồi, họ sẽ như diều hâu che chở gà con, dẫn đánh mất bản thân, cho đến khi rơi xuống vực sâu vạn kiếp bất phục.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương