Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 141: Yêu hận giang hồ - vương tử gặp nạn

/816
Trước Tiếp
Ngay cả lúc so tài bình thường, ta cũng không nương tay, nếu muội bị thương thì không hay lắm.

Muội về đi.” Hiếm lắm mới thấy Tứ sư huynh nói một tràng dài như vậy.

Từ khi thân chủ có ký ức, hình như đây là câu nói dài nhất của Tứ sư huynh.

“Nếu không so võ công thì vẫn có thể nói chuyện một chút mà, hay Tứ sư huynh mời ta uống chén trà đi.” Bạch Thần ổn định cảm xúc của thân chủ, nhìn cái ghế trong sân rồi nhanh chóng bước đến ngồi, dứt khoát không đi đâu nữa.

“Đừng để ta nói thêm lần nữa, cút.” Tứ sư huynh nghiến răng nghiến lợi, quát: “Đừng ép ta đánh muội.”

“Ôi chao, huynh đừng hung dữ thế! Có chuyện gì thì từ từ nói, ta thấy huynh quá im lìm nên mới đến khuyên huynh.” Sau khi giải quyết cảm xúc của thân chủ, Bạch Thần nhìn Tứ sư huynh như một thiếu niên Yandere nổi loạn.

“Cút ngay, muội có nghe không hả, ngu ngốc.” Tứ sư huynh giận dữ, đánh một chưởng về phía Bạch Thần.

“Á, đánh thật à! Đúng là một con sói vô ơn! Không ngờ huynh lại ra tay với con gái của ân sự.” Bạch Thần nhanh chóng né tránh, động tác mau lẹ khác thường.

Quả nhiên Thất Bộ Liên Hoàn Thối là thứ tốt.

“Muội chán sống rồi à!” Tứ sư huynh thật sự bị chọc tức, lại đánh một chưởng về phía cô.

Bạch Thần tránh tiếp, cố ý muốn thử kỹ năng mà mình mới học.

Mặc dù bây giờ cô vẫn không thể vừa né tránh vừa nhấc chân đá liên tiếp nhưng năng lực né tránh cũng không tôi.

Có lẽ là do tâm đắc từ việc tu luyện Huyễn Ảnh Thần Công ở thế giới trước, hình như một số năng lực đã hằn sâu trong linh hồn.

Lại thêm sự giúp đỡ từ “Thất Bộ Liên Hoàn Thối”, Tứ sư huynh - người sắp tức điên còn không thể chạm vào góc áo của Bạch Thần.

“Ai! Thì ra võ công của Tổ sư huynh cũng chẳng có gì đặc sắc! Còn không chạm được vào ta!” Bạch Thần vừa né vừa dùng lời nói để kích thích hắn, thậm chí còn xô lệch những đồ dùng đã được hắn xếp gọn gàng.

Lần này Tứ sư huynh thật sự sắp sụp đổ, hắn rút kiếm ra: “Vậy đừng trách ta không khách sáo.

Mau cút sang đây để nhận lấy cái chết đi.”

Thấy Tứ sư huynh thật sự có ý giết người, Bạch Thần cũng không muốn chơi với hắn nữa.

Đứa trẻ này có bệnh, sau này phải điều trị tử tế cho hắn mới được.

“Quên đi, ta cũng không muốn làm tổn thương đến lòng tự trọng của huynh.

Nhỡ huynh thua thì sẽ tức giận đến mức đòi tự sát mất.

Tạm biệt.” Bạch Thần vừa nói vừa chạy trối chết.

Tứ sư huynh nhìn Bạch Thần nhanh chóng rời đi, tức giận đến mức đau cả gan.

Có phải muội ấy bị bệnh không?! Không ngờ lại đến đây cơ đấy.

Chẳng lẽ bây giờ muội ấy đã chĩa mũi dùi về phía hắn, nhìn trúng khuôn mặt tuấn tú vô song của hắn ư?

Nghĩ đến đây, Tứ sư huynh không khỏi nổi da gà, bị suy nghĩ của mình dọa.

Tuy tiểu sư muội trông cũng tạm được nhưng toàn làm những chuyện hoang đường, hoàn toàn không phải gu của hắn.

Sau khi ra ngoài, Bạch Thần vừa đi vừa nghĩ đến đủ loại khả năng.

Hay thật ra Tứ sư huynh không hề biết ơn cha - người đã nuôi nấng hắn?

Ánh mắt của hắn rất âm u, dường như không hề có chút tình cảm nào với người của phái Hoài Sơn.

Nếu hắn muốn hủy diệt nơi này thì cũng có khả năng.

Vậy động cơ của hắn là gì?

Chẳng lẽ hắn nghĩ cái chết của cha mẹ hắn có liên quan đến phụ thân ư?

Nếu đúng như vậy thì thật là đáng sợ.

Với con sói con chết tiệt này, chi bằng tiêu diệt hắn từ trong trứng nước.

Tiếp theo nên ghé thăm Đại sư tỷ thôi.

Đại sư tỷ nhận sáu đồ đệ nữ, bây giờ mới có sáu bảy tuổi.

Chúng đều là bé gái mồ côi mà cô ta nhặt về khi hành tẩu trên giang hồ.

Nhặt giỏi thật đấy.

Trong thời buổi loạn lạc, trẻ lang thang đầy đường như hiện nay, thật ra cũng không khó để nhặt được trẻ con.

Nhưng nếu muốn nhặt được những đứa trẻ có tuổi tác gần nhau, hơn nữa sở hữu tố chất không tệ thì hơi khó.

Khi đến nơi, Bạch Thần thấy mấy đứa trẻ đang luyện công.

Tuy mấy bé gái chỉ cao một mét hai nhưng khuôn mặt kiến nghị lại cho người ta cảm giác chín chắn và hàm súc.

Thậm chí Bạch Thần còn thấy được sự tàn nhẫn trong mắt chúng, chẳng biết có phải là ảo giác của cô không.

Ánh mắt này không nên xuất hiện trên người trẻ nhỏ.

Đại sư tỷ đang sửa động tác cho đứa bé nào đó với vẻ vô cùng nghiêm túc.

Thấy Bạch Thần đến, cô ta lau mồ hôi trên trán, nói với bọn trẻ: “Luyện tiếp đi.” Sau đó cô ta bước tới, kéo Bạch Thần vào phòng với vẻ ân cần.

“Sư muội! Có chuyện gì thế?”

“Không có chuyện gì! Muội muốn tìm Đại sư tỷ để tâm sự thôi.” Bạch Thần vừa nói vừa ngồi xuống ghế, nhưng vẫn luôn chăm chú nhìn mấy bé gái bên ngoài.

“Tỷ đang bận lắm.” Đại sư tỷ có vẻ hơi mất kiên nhẫn: “Muội đấy, lớn thế này rồi, nên cố gắng luyện võ mới đúng.

Tại sao Lâm Kỳ xem thường muội, chẳng phải vì muội suốt ngày chơi bời lêu lổng ư? Sau này phải cố gắng hơn, đừng để người ta coi thường.” Đại sư tỷ vừa nói vừa trừng mắt nhìn Bạch Thần với vẻ chỉ hận không thể rèn sắt thành thép.

Bạch Thần cẩn thận phân tích lời của Đại sư tỷ.

Tuy có vẻ như cô ta đang muốn tốt cho tiểu sư muội nhưng nghe hơi sai sai.

Một đứa trẻ mồ côi như Lâm Kỳ lại dám xem thường con gái Chưởng môn, chẳng lẽ cô ta không thấy lạ à?

Nhưng Đại sư tỷ lại nghĩ đó là vì cô không cố gắng, suốt ngày chơi bời lêu lổng nên mới bị người ta xem thường.

Nếu sau này cô cố gắng luyện võ, trở thành cao thủ, không chừng Lâm Kỳ sẽ nhìn cô bằng con mắt khác.

Cô ta có ý này đúng không?

Đại sư tỷ đang bày kể cho cô à?

“Sư muội! Sao thế?” Đại sư tỷ cắt ngang suy nghĩ của Bạch Thần: “Lâm Kỳ lại cáu giận với muội à?”

Lúc này Bạch Thần mới hoàn hồn: “Đại sư tỷ, sau này đừng nhắc đến Lâm Kỳ với muội nữa.

Muội đã cắt đứt quan hệ với hắn rồi.”

“Ô, vậy ư?” Đại sư tỷ mỉm cười, vuốt tóc Bạch Thần với vẻ yêu thương, hoàn toàn không tin lời cô.

Bởi vì tiểu sư muội đã nói câu này nhiều lần lắm rồi, nhưng có lần nào mà không vui vẻ quay về lối cũ sau mấy canh giờ đâu?

Bạch Thần hít sâu, chu cái miệng nhỏ nhắn như bé gái.

Bình thường khi nói chuyện với các sư huynh sư tỷ, thân chủ luôn có dáng vẻ ngốc nghếch này, không thể thay đổi một cách đột ngột được.

“Đại sư tỷ, muội không hiểu tại sao cha lại ưu ái Lâm Kỳ đến thế, còn sắp xếp cho hắn hai người hầu, đây là lần đầu tiên có chuyện này ở phái Hoài Sơn đấy.

Thế nên hắn mới nghĩ mình rất ghê gớm, như thể hắn là nhân vật không tầm thường vậy.”

“Vẫn đang tức giận vì chuyện hôm qua à!” Đại sư tỷ tiếp tục mỉm cười: “Chuyện bé tí ti, muội nhường một bước là được, sao phải canh cánh trong lòng vì mấy câu đó chứ?”

“Nhưng hắn dám coi thường muội, hơn nữa còn coi thường phái Hoài Sơn.

Đại sư tỷ thấy đây là chuyện nhỏ à?”

“Muội đấy!” Đại sư tỷ khuyên nhủ bằng những lời lẽ thấm thía: “Khi vô cùng tức giận, thỉnh thoảng con người sẽ nói một vài lời dối lòng.

Có lẽ đó không phải ý thật sự của đệ ấy đâu.”

Bạch Thần thầm nói trong lòng, tại sao lời của cô ta lại giống hệt Đại sư huynh chứ?

Chẳng lẽ hai người họ đều có vấn đề?

Bạch Thần bĩu môi, nhìn có vẻ rất khó chịu, sau đó cô như nghĩ đến điều gì, bèn dí sát mặt vào mặt Đại sư tỷ, thì thầm với vẻ rất thần bí: “Đại sư tỷ, tỷ nói xem, liệu hắn có phải một vương tử gặp nạn không nhỉ?”

Nụ cười của Đại sư tỷ không hề thay đổi.

Cô ta gõ nhẹ lên mũi Bạch Thần: “Muội đấy! Đọc nhiều sách tranh quá rồi, nào có nhiều vương tử gặp nạn như vậy!”

Bạch Thần tức giận phòng má: “Đại sư tỷ, nếu Lâm Kỳ chỉ là một đứa trẻ mồ côi, tại sao lại bảo không cần phái Hoài Sơn chứa chấp chứ? Chẳng lẽ trước khi trở thành trẻ mồ côi, hắn là công tử nhà quan khó lường gì đó à?”

“Lâm Kỳ có thân phận gì không quan trọng, chỉ cần đệ ấy ngoan ngoãn ở lại Hoài Sơn là tốt rồi.

Có lẽ những việc mà đệ ấy trải qua khi còn bé hơi đặc thù nên tính tình có phần quái gở.

Nhưng theo tỷ, Lâm Kỳ không phải đứa trẻ hư, sau này cứ chung sống hòa thuận với đệ ấy, sao phải làm lớn chuyện lên chứ?”

“Đại sư tỷ nói đúng, nên chung sống hòa thuận.

Nhưng rốt cuộc Lâm Kỳ đã trải qua chuyện gì khi còn bé nhỉ?” Bạch Thần quay lại vấn đề, bắt đầu hơi nghi ngờ Đại sư tỷ.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương