Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 142: Yêu hận giang hồ - che giấu bí mật

/816
Trước Tiếp
Nụ cười của Đại sư tỷ vẫn rất dịu dàng, nhưng bàn tay bị Bạch Thần nắm lấy lại thoáng run lên, sau đó cô ta nhanh chóng rút tay ra ngoài.

Hình như cô ta hơi không quen khi bất chợt bị tiểu sư muội nắm tay, biểu cảm có hơi mất tự nhiên: “Sao tỷ biết được? Muội cũng đừng gặng hỏi quá khứ của người ta, khiến người ta nhớ đến những trải nghiệm đau khổ nữa.”

Sự hoài nghi của Bạch Thần với Đại sư tỷ đã lên đến tám phần mười.

Cô bĩu môi, tiếp tục phàn nàn: “Muội hoàn toàn có thể hiểu cho việc hắn có những trải nghiệm đau khổ.

Nhưng hắn lại vênh mặt suốt ngày, như thể hắn mới là ông lớn.

Lúc đầu muội còn muốn dùng thân phận sư tỷ để chăm sóc hắn, tiếc thay người ta không cần.

Thôi quên đi, lòng tốt lại bị xem như lòng lang dạ thú.

Từ nay trở đi, Lâm Kỳ chính là sư đệ mà muội ghét nhất.

Hắn xem thường muội ư, muội còn khinh hắn đấy! Hừ!”

Có vẻ Đại sư tỷ không hề tin lời Bạch Thần.

Cô ta mỉm cười: “Thật ư? Hay muội chỉ nói lẫy thôi đấy?” Sau đó cô ta lại bắt đầu nói đỡ cho Lâm Kỳ: “Thật ra Lâm Kỳ cũng là một thiên tài võ học, chỉ tiếc là xây dựng nền tảng hơi muộn.

Muội là sự tỷ, cũng nên quan tâm đến đệ ấy nhiều hơn.

Tuổi của hai đứa xấp xỉ nhau, chắc hẳn sẽ có tiếng nói chung mới đúng.

Nếu người làm sư tỷ như muội thường xuyên ở bên đệ ấy, không chừng đệ ấy sẽ cởi mở hơn thì sao?”

Bạch Thần nuốt nước bọt, có vẻ rất buồn bã: “Đại sư tỷ cho rằng muội nên đối xử tốt với hắn ư? Hôm qua ầm ĩ như thế, có lẽ hắn đang vô cùng hận muội.”

Đại sư tỷ tuần tự khuyên nhủ: “Chỉ là trò đùa giữa trẻ con, sau có thể thù lâu được chứ? Thật ra chuyện này cũng dễ giải quyết, bây giờ đệ ấy đang bị tất cả đệ tử Hoài Sơn oán giận và khinh thường, rất cần được quan tâm.

Nếu lúc này muội đối xử tốt với đệ ấy, chắc chắn đệ ấy sẽ thay đổi thái độ với muội.

Hơn nữa, đệ tử vừa lên núi đều phải trải qua giai đoạn chuyển giao như thế, muội nên hiểu điều này mới đúng.

Tỷ tin những câu mà Lâm sư đệ nói với muội không phải lời thật lòng.”

“Ồ, ra vậy! Thì ra khi hắn nói phái Hoài Sơn là nơi rừng thiêng nước độc, vùng đất man rợ, hoặc nói các sư huynh sư tỷ là đám quê mùa thô lỗ chỉ là buột miệng mà thôi! Muội hiểu rồi, Đại sư tỷ, muội nghe theo tỷ hết.” Bạch Thần gật đầu với vẻ nghe lời vô điều kiện, rất giống tiểu sư muội ngoan ngoãn.

“Ngoan lắm.” Đại sư tỷ lại trìu mến vuốt tóc Bạch Thần, trong mắt xuất hiện tia sáng yêu thương: “Được rồi, sư tỷ chờ tin tốt của muội.

Muội đến chỗ khác chơi đi, tỷ phải làm việc rồi.”

“Ố! Vâng ạ! Sư tỷ làm việc đi, hôm khác muội lại đến, hy vọng lúc đó sẽ thành công.”

Khi ra khỏi Nội Sự đường, Bạch Thần lại quay đầu, chăm chú nhìn mấy đứa bé đang luyện công.

Chẳng riêng gì Đại sư tỷ mà mấy đứa trẻ này cũng có vấn đề.

Nhưng trong cốt truyện lại chẳng có ai phát hiện.

Ba năm sau, mấy đứa trẻ này sẽ là cánh tay đắc lực của Đại sư tỷ.

Nếu cô ta sai chúng giở trò ở Hoài Sơn thì cũng chẳng bị ai nghi ngờ.

Sau chuyến viếng thăm này, có thể loại Tam sư huynh khỏi diện tình nghi.

Đại sư huynh có thông đồng với Đại sư tỷ hay không cũng khó nói.

Tứ sư huynh cũng chẳng phải kẻ tốt lành gì.

Bạch Thần sờ đầu, một vài hình ảnh bị bỏ qua trong cốt truyện bỗng xuất hiện.

Trong cốt truyện, những ai sáng suốt đều nhận ra Lâm Kỳ không thích Mai Hoa Nhan.

Cha mẹ và Đại ca đều ra sức khuyên nhủ, bảo cô ấy đừng quấn lấy người ta nữa, hai bên không hợp.

Chỉ mình Đại sư tỷ ra sức mai mối cho bọn họ.

Trong cốt truyện, khi thấy tiểu sư muội bám dính lấy Lâm Kỳ, Đại sư tỷ cũng tỏ ra cổ vũ.

Thế nên thân chủ đã xem cô ta như người chị thân thiết nhất.

Mỗi khi Lâm Kỳ tức giận với cô ấy, cô ấy đều đến kể cho Đại sư tỷ nghe.

Sau đó, Đại sư tỷ sẽ không ngừng cổ vũ cho cô ấy tiếp tục cố gắng, nói rằng tim người đều bằng thịt, nếu muội đối xử tốt với đệ ấy, một ngày nào đó đệ ấy sẽ hiểu thôi.

Mỗi khi Lâm Kỳ đối xử tốt với thân chủ hơn một chút, cô ấy lại đến tìm Đại sư tỷ để báo tin vui, sau đó ríu rít cả buổi sáng.

Những lúc đó, Đại sư tỷ luôn tỏ ra vui vẻ từ tận đáy lòng vì cô ấy.

Trong trí nhớ của thân chủ, Đại sư tỷ chưa bao giờ nổi giận.

Mọi người trong phái đều kính trọng cô ta.

Cô ta là người khéo léo, nhưng thường thì kiểu người này sẽ che giấu bí mật to lớn trong lòng.

Vậy tại sao người được mẹ nhận nuôi từ nhỏ như cô ta lại phản bội phái Hoài Sơn chứ?

Động cơ của cô ta là gì?

Cô ta là kẻ phản bội hay là mật thám triều đình vẫn luôn nằm vùng ở Hoài Sơn?

Sau khi ra ngoài, Bạch Thần định ghé thăm Nhị sư tỷ.

Tuyệt chiêu Mai Hoa châm của Nhị sư tỷ khiến Bạch Thần rất thèm thuồng.

Nếu cô nắm giữ kỹ năng này thì sẽ càng thêm an toàn khi làm nhiệm vụ trong tương lai.

Không ngờ vừa bước vào nơi ở của Nhị sư tỷ, Bạch Thần đã nghe thấy giọng đàn ông.

Cô vô thức lùi ra sau cửa rồi tựa vào tường, muốn nghe xem họ đang nói gì.

Ở cổ đại, sao có thể để đàn ông tùy ý tiến vào nơi ở của phụ nữ chứ.

Chẳng lẽ Nhị sư tỷ cũng không tốt đẹp cho lắm ư?

“Sự muội, người thích muội là ta.

Trên thế giới này, chỉ có ta thật lòng thích muội.” Trong phòng truyền đến giọng nói hồn hậu của đàn ông.

Bạch Thần lắng tai nghe, là giọng Đại sư huynh.

Không ngờ cô lại vô tình nghe được một bí mật lớn, trong cốt truyện không có cảnh này.

Đương nhiên với góc nhìn của thân chủ, cô ấy cũng không thể phát hiện bí mật này, vì cô ấy đã dồn hết sự chú ý lên người Lâm Kỳ rồi.

“Đại sư huynh, huynh đừng như thế.

Ta chỉ coi huynh là sư huynh.

Chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được.” Giọng Nhị sư tỷ nghe vừa sốt ruột vừa ảo não.

“Mai Thanh Sơn sẽ không thích muội đâu! Muội đừng mơ tưởng nữa, đệ ấy là con trai của Minh chủ võ lâm, còn muội lại do một nha hoàn thấp kém sinh hạ, hai người vốn không phù hợp.”

Giọng của Đại sư huynh tràn ngập sự giận dữ và ghen ghét.

Tại sao lại nhắc đến Đại ca? Chẳng lẽ là tình tay ba à? Bạch Thần tiếp tục dán tai lên tường, hy vọng có thể nghe thêm vài tin tức hữu dụng.

Nhưng đúng lúc này, tiếng chát giòn tan bỗng vang lên, hình như Đại sư huynh trong phòng vừa bị tát một cái.

“Ai cần huynh quan tâm, Mai Tuấn Ngạn, huynh cứ lo chuyện của mình đi! Mẹ ruột của ta là người để huynh tùy tiện khinh thường chắc? Ta thích hay không thích ai cũng chẳng liên quan gì đến huynh! Cút ra ngoài! Sau này đừng lởn vởn ở đây nữa, nếu bị người khác nhìn thấy rồi gièm pha thì không hay đâu.”

“Bằng Nguyệt, xin lỗi, thật xin lỗi.

Bằng Nguyệt, muội tha lỗi cho ta đi, ta không nên nói như vậy.” Đại sư huynh bắt đầu liên tục xin lỗi Nhị sư tỷ.

Một lát sau, Bạch Thần nghe thấy giọng nói tức giận của Nhị sư tỷ.

“Buông ra, đồ khốn! Cút ngay!”

Hình như Đại sư huynh đã ôm lấy Nhị sư tỷ nhân lúc cô ấy không đề phòng.

To gan thật đấy, sự cách biệt giữa nam nữ đâu rồi? Chẳng lẽ thật ra trai gái ở thế giới này rất cởi mở ư?

“Bằng Nguyệt, ta rất thích muội, xin muội đấy, hãy gả cho ta đi.”

“Buông ra, đồ khốn!”

Lòng háo sắc của Đại sư huynh hừng hực, y nói bằng giọng căm hận: “Sau khi có được muội, ta sẽ tìm sư phụ để nói chuyện.

Chắc chắn ông ấy sẽ đồng ý hôn sự của hai ta.”

Rất rõ ràng, về nội lực, Nhị sư tỷ không phải đối thủ của Đại sư huynh.

Khi bị Đại sư huynh giữ lại, cô ấy bắt đầu bật khóc.

Bạch Thần đứng ngoài cửa nghe mà nghiến răng nghiến lợi, đã nói, không phải loại tốt lành mà.

Quả nhiên là thế.

Xem ra cha mẹ không hề hiểu đồ đệ của mình!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương