Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 144: Yêu hận giang hồ - cuộc trò chuyện của tình tỷ muội

/816
Trước Tiếp
Nhị sư tỷ có thể không nói câu nào với cô ấy suốt cả buổi, cũng chẳng chiều cô ấy như các sư huynh sư tỷ khác.

Thậm chí Nhị sư tỷ còn chẳng thèm nhìn Mai Hoa Nhan, càng không cần bàn đến việc lấy lòng cô ấy như một số sư huynh sư tỷ.

Nhị sư tỷ xinh đẹp cho người ta cảm giác vừa kiêu ngạo vừa cao quý.

Nhưng thân phận thật sự của cô ấy chỉ là con gái của nha hoàn mà thôi.

Khí chất cao quý kia như có từ trong xương vậy.

Nhị sư tỷ khiến người khác cảm thấy hình như cô ấy đầu thai nhầm chỗ rồi, cô ấy phải là công chúa mới đúng.

Thế nên khi ở trước mặt Nhị sư tỷ, thỉnh thoảng Mai Hoa Nhan sẽ thấy mặc cảm và tự tin một cách khó hiểu.

Nếu so sánh với nhau, cô ấy thích ở với Đại sư tỷ hơn.

Chỉ có điều, tuy quan hệ giữa hai người không quá tốt nhưng cũng chẳng có mâu thuẫn gì, chỉ là rất lạnh nhạt, không có tình cảm với nhau.

Bạch Thần gãi đầu, sắp xếp lại lời lẽ: “Muội định đến tìm tỷ để nhờ tỷ dạy Mai Hoa châm cho, nào ngờ lại trùng hợp nghe thấy...

Ừm...”

Cô chuyển chủ đề: “Nhưng Nhị sư tỷ, muội thề là sẽ không nói ra đâu, tỷ cứ tin muội.

Muội chỉ sợ tỷ nghĩ quẩn nên mới đi theo.

Tỷ không biết đâu, vừa rồi lúc tỷ đi tới bên vách núi.

Ôi, muội sợ đến mức suýt hôn mê bất tỉnh.”

Bạch Thần chớp đôi mắt to tròn, lại đau khổ suy diễn xem thiếu nữ ngây thơ sẽ làm thế nào.

Cô bước đến giữ chặt tay Nhị sư tỷ, có vẻ rất đau lòng.

Khuôn mặt lạnh lùng của Nhị sư tỷ thoáng dịu đi: “Muội không lo cho Đại sư huynh à? Sao lại lo cho tỷ thế?”

Thường ngày, Đại sư huynh hay dỗ cho tiểu sư muội vui bằng mấy đồ chơi nhỏ.

Tiểu sư muội cũng rất tỉ tích gần gũi với y, có vẻ quan hệ giữa họ luôn rất tốt.

Chắc muội ấy đã nghe thấy tiếng hét của Đại sư huynh, nhưng lại không vào xemy thế nào mà chỉ lo cô ấy nghĩ quẩn.

Nhị sư tỷ hơi cảm động.

Nếu bàn về quan hệ thân sơ, cô ấy cảm thấy tiểu sư muội thân với Đại sư huynh hơn một chút.

Bạch Thần khoát tay áo, nói với vẻ vô cùng tức giận: “Thật không ngờ Đại sư huynh lại là loại người ấy.

Trong chuyện này, muội hoàn toàn đứng về phía Nhị sư tỷ.

Hắn làm chuyện không bằng cầm thú ấy, sao xứng làm Đại sư huynh của chúng ta? Nhị sư tỷ, với thứ không bằng heo chó ấy, nếu hắn vẫn bám lấy tỷ, tỷ cứ phế nơi sinh sản của hắn đi là được.”

“Hả?” Nhị sư tỷ ngây người, không ngờ tiểu sư muội lại dữ dội như thế.

Nếu người khác dám làm thế với cô ấy, không chừng cô ấy đã lấy mạng gã bằng một kim rồi.

Nhưng y lại là Đại sư huynh, là trụ cột của phái Hoài Sơn, là người được sự phụ và sư nương chú trọng bồi dưỡng, sao cô ấy dám đây?

Hơn nữa nếu làm lớn chuyện, danh tiết của cô ấy cũng bị hủy hoại.

Thế nên cô ấy mới nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác.

Nhưng chuyện hôm nay đã vượt quá sức chịu đựng và giới hạn của Nhị sư tỷ.

Không ngờ Đại sư huynh lại định cưỡng bức cô ấy.

Quả là cầm thú!

Nếu có lần sau, có lẽ cô ấy sẽ thật sự lấy mạng y.

Nhị sư tỷ đau khổ xoa khuôn mặt nhỏ nhắn đã bị lạnh đến mức ửng hồng, cô ấy không còn lạnh nhạt như trước kia, kéo Bạch Thần vào căn nhà nhỏ.

Thật không ngờ, tuy bên ngoài rét thấu xương nhưng trong nhà lại khá ấm áp.

Nhị sư tỷ ôm một ít củi với vẻ thành thạo, chỉ chốc lát sau đã nhóm được một đống lửa.

Hai tỷ muội ngồi ở ghế dài bên đống lửa, cảm thấy ấm áp và dễ chịu hẳn lên.

Tuy cả hai đều im lặng nhưng lại thân thiết hơn bất cứ lúc nào trong quá khứ.

“Hắn là Đại sư huynh của chúng ta, tỷ không thể quá tàn nhẫn với hắn được.

Nếu làm lớn chuyện, người thiệt thòi luôn là phụ nữ.

Sư muội, muội hiểu đạo lý này không?”

Một lúc lâu sau, Nhị sư tỷ vừa thêm củi vừa khẽ nói.

Cô ấy cảm thấy tiểu sư muội quá ngây thơ, có lẽ không hiểu nhiều về quan hệ lợi hại trong đó.

Sư muội luôn quá mức ngây thơ như thế, nếu nói dễ nghe thì là hồn nhiên, còn nói khó nghe thì là ngu ngốc.

Nhân sự việc hôm nay, cũng nên dạy cho muội ấy vài đạo lý trong đó.

“Muội biết mà, thế giới này hết sức bất công với phụ nữ.

Nếu giữa phụ nữ và đàn ông xảy ra chuyện mà mọi người đều biết, cho dù bên nào sai, lỗi cũng luôn thuộc về phái nữ.

Sau đó phụ nữ sẽ mất hết danh tiết về việc này.” Bạch Thần bổ sung lời mà Nhị sư tỷ định nói.

Người phụ nữ thường coi trọng danh tiết của mình hơn cả mạng sống, ngay cả võ lâm giang hồ cũng không ngoại lệ.

Thế nên vì nguyên nhân cá nhân, vì ánh mắt người đời, cô gái đã mất danh tiết thường chấm dứt cuộc đời trong bất hạnh.

Còn đàn ông - kẻ khởi xướng chuyện này lại có thể huênh hoang khắp nơi với vẻ đạo mạo.

Cùng lắm mọi người chỉ nói hắn phong lưu mà thôi.

Có người đàn ông nào trên đời không phong lưu chứ, chỉ là chuyện nhỏ thôi, chẳng ai để ý cả.

Xã hội cũ tàn ác!

“Vừa rồi muội chỉ nói lẫy thôi.

Nhưng Nhị sư tỷ, với loại người này, kiểu gì tỷ cũng phải cho hắn biết thế nào là lễ độ.

Nếu không thể công khai thì ta làm âm thầm.

Phải khiến hắn kiêng dè tỷ, miễn cho hắn nghĩ tỷ dễ bắt nạt.”

Khi Bạch Thần nói chuyện, trên khuôn mặt nhỏ nhắn và non nớt xuất hiện một chút chín chắn, khác hẳn với vẻ khờ khạo ngày thường.

“Thật không ngờ tiểu sư muội cũng là một cô nương rất có chủ kiến.” Ánh mắt của Nhị sư tỷ càng thêm dịu dàng.

Có lẽ cô ấy không quá hiểu tiểu sư muội!

Muội ấy có thể nói những lời này, rõ ràng cũng không phải là thiếu nữ khờ khạo ngu ngốc.

“Sư muội yên tâm, tỷ cũng không phải quả hồng mềm.

Nếu Đại sư huynh lại ức hiếp tỷ, tỷ sẽ có cách trừng trị hắn.”

“Vậy muội yên tâm rồi, chúng ta đều là phụ nữ, đương nhiên muội có thể hiểu được sự tức giận khi bị người khác ức hiếp và làm nhục.

Muội không mong Nhị sư tỷ bị bất cứ ai ức hiếp.

Nếu hắn dám tái phạm, phái Hoài Sơn sẽ không chứa chấp loại rác rưởi này.” Bạch Thần căm phẫn nói với vẻ chính trực.

Nhị sư tỷ nhìn tiểu sư muội, hơi ngây người.

Những ấn tượng về tiểu sư muội trước đây hoàn toàn sụp đổ.

Thì ra tiểu sư muội là một cô gái giang hồ hào hiệp, can đảm, vô cùng trọng nghĩa.

Nhị sư tỷ bỗng như tìm được tri kỷ, sự đau khổ không thể giãi bày trong nhiều ngày qua cũng vơi đi rất nhiều.

Cảm giác có người chia sẻ nỗi buồn và sự đau khổ với mình thật tốt.

Tâm trạng của Nhị sư tỷ tốt lên, rốt cuộc trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng xuất hiện nụ cười.

Cô ấy không lạnh nhạt như trước nữa mà nói về việc nhà với Bạch Thần.

“Bây giờ sư muội còn nhỏ, không nên vội vàng trong chuyện tình cảm.

Theo tỷ, tuy Lâm Kỳ rất tuấn tú nhưng chẳng xứng với muội chút nào.

Hơn nữa, tính cách của hắn cũng không giống người có trách nhiệm, không hợp với muội đâu.

Sự muội nên chú trọng đến việc học võ, tạm thời đừng nghĩ tới chuyện tình cảm nam nữ mới phải.

Trong thời buổi loạn lạc, phụ nữ càng phải có năng lực tự bảo vệ mình.

Hoài Sơn có thể tồn tại vĩnh viễn không? Không có ai hay chuyện gì là mãi mãi.

Việc đời biến đổi khôn lường, hôm nay là vua chúa, ngày mai có thể là tù nhân.

Nếu không có năng lực chạy trốn thì ít nhất cũng phải có năng lực tự sát.

Sự muội, muội hiểu những điều tỷ nói không? Nếu bây giờ muội chăm chỉ luyện võ thì vẫn kịp.

Tỷ nghe sư nương nói thiên phú của muối không hề thua kém ca ca mình, chỉ là quá ham chơi mà thôi.”

“Sư tỷ!” Bạch Thần nghẹn ngào, những lời này đã nói trúng suy nghĩ trong lòng cô.

Nếu Mai Hoa Nhan trong cốt truyện làm thân với Nhị sư tỷ, không chừng cô ấy đã trưởng thành theo hướng tốt.

Chứ không đến mức phải thành thân với tên đàn ông cặn bã Lâm Kỳ, không đến mức phải chết thê thảm.

Có lẽ người của phái Hoài Sơn đều nhận ra Lâm Kỳ không phù hợp với Mai Hoa Nhan, nhưng trong cốt truyện, cô ấy vẫn cứ khăng khăng đòi lấy gã, bất chấp muôn vàn khó khăn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương