Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 145: Yêu hận giang hồ - lòng mưu phản

/816
Trước Tiếp
Nhị sư tỷ luôn lạnh nhạt không quen nhìn cảnh sến súa này.

Khi thấy dáng vẻ cảm động của Bạch Thần, cô ấy vội vàng nói sang chuyện khác.

“Vâng, được ạ!” Bạch Thần hết sức vui mừng, Mai Hoa châm là bàn tay vàng mà cô thích nhất đấy.

“Để đền đáp công ơn dạy bảo của Nhị sư tỷ, muội quyết định sẽ đi thăm dò ý Đại ca, được không ạ?” Bạch Thần đứng dậy, vừa dập lửa vừa hỏi cô ấy.

“Muội...

Sự muội, đừng nói linh tinh” Nhị sư tỷ ngạc nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, môi run rất mạnh.

Trái tim nhỏ bé của cô ấy sắp vọt ra ngoài đến nơi rồi.

“Con gái giang hồ, không để ý những chuyện vặt vãnh!” Bạch Thần nói với vẻ tùy tiện: “Nếu thích thì cứ dũng cảm theo đuổi hạnh phúc của mình thôi, giống như muội vậy.

Đương nhiên muội chỉ có thể làm ví dụ xấu, nhưng dũng cảm theo đuổi hạnh phúc không hề sai.

Nếu biết Đại ca không có ý với mình, tỷ có thể nhanh chóng nghĩ lại.

Còn nếu Đại ca có ý đó thì dứt khoát xác lập quan hệ luôn, Đại sư huynh sẽ không dám quấn lấy tỷ nữa.

Tỷ thấy đúng không?”

Bạch Thần không để ý đến dáng vẻ vừa rụt rè vừa sợ sệt của Nhị sư tỷ, bắn một tràng đạo lý, khiến cô ấy nghe mà sững sờ.

Sau khi tỉnh táo lại, cô ấy cảm thấy hình như tiểu sư muội nói rất có lý.

Biết đâu lúc hiểu ý anh rồi, không chừng cô ấy sẽ thôi cố chấp thì sao?

Thật ra cô ấy cũng không mấy trông chờ vào việc rốt cuộc Thanh Phong có thích mình hay không.

Khi hai tỷ muội xuống núi, trời đã nhá nhem tối.

Bạch Thần theo Nhị sư tỷ đến nơi ở của cô ấy, phát hiện Đại sư huynh đã đi.

Nhị sư tỷ lấy một gói kim hoa mai ra, đưa cho Bạch Thần rồi giảng giải một số nội dung chính.

Không ai có thể hoàn toàn nắm giữ chiêu này chỉ trong một sớm một chiều.

Nhất định phải luyện tập hàng nghìn, hàng chục nghìn lần thì mới có thể thành công.

Đến tối, Bạch Thần về đỉnh Ngọc Tuyền của Hoài Sơn để ăn tối với cha mẹ.

Những hình như tối nay, bầu không khí giữa cả nhà hơi ngột ngại, sắc mặt của người lớn rất âm trầm.

Bạch Thần lùa cơm, cố gắng nhớ lại.

Cô thấy mình rất ngoan trong hai ngày vừa rồi, chắc họ không tức giận với cô mới đúng.

Chẳng lẽ họ đã biết chuyện Nhị sư tỷ đả thương Đại sư huynh rồi ư?

Chẳng lẽ Đại sư huynh ghê tởm đã mách lẻo trước? Không thể nào.

Y thấy mình rất có lý khi xông vào khuê phòng của con gái, định cưỡng bức người ta chắc?

Khi Bạch Thần đặt bát đũa xuống, rốt cuộc mẹ cũng phá vỡ sự im lặng: “Nhan Nhi, con về trước đi, cũng muộn rồi đấy.”

Bạch Thần gật nhẹ đầu.

Theo vẻ mặt của họ, hình như họ lại phải bàn bạc chuyện lớn.

“Vâng, vậy con đi trước đây.” Cô dứt khoát quay người bước đi, nhưng một lúc sau lại lặng lẽ trở về.

Hy vọng lần này sẽ nghe được nhiều thứ hơn.

Bạch Thần vẫn núp trong căn phòng nhỏ mà cô nghỉ ngơi lần trước, bởi vì thông thường, họ luôn bàn chuyện ở phòng nghị sự tư nhân sát vách.

Tại sao cao thủ võ lâm như cha mẹ lại không phát hiện ra việc cô đã lặng lẽ quay về?

Cũng là nhờ Huyễn Ảnh Thần Công mà cô đã tu luyện mấy nghìn năm ở thế giới trước.

Có vẻ năng lực che giấu hơi thở đã hằn sâu vào linh hồn.

“Cha à? Rốt cuộc là có chuyện gì thế? Trồng cha rất nặng nề.” Đại ca đang hỏi.

Bạch Thần thầm vui vẻ, xem ra cuộc trò chuyện của họ chỉ vừa mới bắt đầu.

“Hôm nay cha nhận được bồ câu đưa thư từ triều đình.

Không ngờ chúng lại giở trò chặt chém, đòi vay bốn triệu lượng.” Cha vừa nói vừa vỗ bàn.

Cha là Chưởng môn kiêm Minh chủ võ lâm, đã bao giờ mất bình tĩnh như thế đâu.

Có lẽ lúc này ông vô cùng tức giận.

Khi nghe thấy tin này, Bạch Thần cũng rất kinh ngạc.

Trong cốt truyện có việc triều đình vay phái Hoài Sơn bốn triệu lượng không nhỉ?

Có lẽ là có, nhưng Mai Hoa Nhan không biết mà thôi.

Vậy rốt cuộc họ có cho vay không? Với con số lớn như thế, cho dù phái Hoài Sơn rất giàu có thì có lẽ cũng sẽ bị vét sạch.

Nếu không cho vay thì họ sẽ dùng lý do gì đây?

“Triều đình đúng là khinh người quá đáng.

Cha, chúng ta không thể cho vay được, có lần một rồi sẽ có lần hai, đến khi đó triều đình sẽ thành cái động không đáy đấy.”

Bạch Thần gật đầu, đồng ý với quan điểm của Đại ca.

Tuyệt đối không thể cho vay được, cho vay càng nhiều thì càng nguy hiểm.

Triều đình mục nát, quốc gia hỗn loạn như thế, chắc chắn Hoàng đế là một tên hôn quên lãng phí.

Nếu quốc gia hết tiền thì phải làm sao, đương nhiên là tăng sưu thuế còn gì.

Bởi vì có quá nhiều người chết đói nên đã tạo thành tình huống đất rộng mà không có người cày.

Ngay cả khi tăng thuế thì cũng không thể lấp đầy những lỗ hổng lớn mà đám Hoàng tộc, quan lại đã tạo ra khi tiêu xài vô độ.

Sau đó, chúng sẽ bắt đầu chĩa mũi dùi về phía võ lâm giang hồ.

Đương nhiên chúng sẽ chạy đến phái Hoài Sơn đầu tiên, ai bảo đây là môn phái lớn nhất chứ.

Ai bảo Chưởng môn phái Hoài Sơn là Minh chủ cơ.

Có lẽ thu nhập tài chính của phái Hoài Sơn trong mấy năm nay đã bị mật thám báo cho triều đình.

Bằng không, không thể có chuyện chúng vừa mở miệng đã đòi bốn triệu lượng ngay được.

Nếu cho vay thì sẽ vô cùng khủng khiếp, chúng sẽ coi phái Hoài Sơn như máy rút tiền.

Còn nếu không cho, có lẽ những gì xảy ra trong cốt truyện chính là kết cục của phái Hoài Sơn.

“Đương nhiên cha hiểu quan hệ lợi hại trong này.

Nếu chúng ta cho vay, triều đình sẽ càng nghĩ chúng ta rất giàu, từ đó mang phiền phức đến cho phái Hoài Sơn.”

“Vậy ý cha thế nào ạ? Tuyệt đối không thể đưa tiền.”

“Đối với việc này, cách duy nhất chính là kéo dài, không được thẳng thừng từ chối, cũng không được cho vay.

Cứ nghe ngóng xem môn phái khác có nhận được tin này không đã.

Nghe nói có tin khẩn cấp từ biên ải, nước Đại Lệ ở Tây Bắc đã chiếm được năm tòa thành ở phía Bắc của chúng ta, giết sạch đàn ông, trẻ con, người già trong thành, còn phụ nữ thì bị bắt lại để bọn lính chơi đùa và ngược đãi.

Xem ra nếu muốn cướp năm tòa thành lại thì rất khó khăn.

Theo tin tức đáng tin mà cha nhận được, tướng sĩ ở phía Bắc ăn không đủ no, binh lính lấy đâu ra sức để đánh trận chứ.

Triều đình đã không phát quân lương một năm rồi.

Rất nhiều binh sĩ bắt đầu cướp bóc dân chúng xung quanh để không chết đói.

Quốc gia này đã hoàn toàn rối loạn.”

“Cha, triều đình đúng là quá mục nát.

Bọn chúng đã giết Khâu Tướng quân - người duy nhất có thể chống lại đám súc sinh đó, quốc gia này còn giữ được ư? Chẳng lẽ chúng ta phải trở thành nô lệ mất nước à?” Đại ca tức giận nói: “Tại sao không có ai trong võ lâm giang hồ nghĩ đến chuyện cầm vũ khí nổi dậy, lật đổ chính sách tàn bạo của triều đình chứ?”

“Nói nhỏ thôi, con muốn người khác nghĩ chúng ta có lòng mưu phản à? Sao người giang hồ có thể đồng lòng chứ? Tuy cha là Minh chủ võ lâm nhưng cũng không thể khiến người người hưởng ứng theo.

Cha chỉ có hư danh mà thôi.

Nói trắng ra, người giang hồ đều ích kỷ.

Họ bảo mình thích tự do, không muốn bị trói buộc, thực ra cũng chính là đèn nhà ai

người nấy rạng đấy.

Hơn nữa người nào cũng là cao thủ, chẳng ai chịu ai, cầm vũ khí nổi dậy kiểu gì? Nếu thật sự muốn tập hợp các cao thủ võ lâm, không loạn mới là lạ.”

Khi nghe thấy cậu cầm vũ khí nổi dậy của Đại ca, Bạch Thần hơi kinh hãi.

Chẳng lẽ trong cốt truyện, Đại ca đã có ý mưu phản? Triều đình đánh hơi thấy chuyện này nên mới cử hơn trăm nghìn binh lính đến tiêu diệt phái Hoài Sơn ư?
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương