Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 151: Yêu hận giang hồ - kẻ cầm đầu

/816
Trước Tiếp
Anh còn nhờ cha xem giúp xem đứa trẻ có thiên phú học võ hay không.

Cha quan sát rồi khen đứa trẻ này không tồi.

Rốt cuộc Nhị sư huynh cũng yên tâm, cười tươi roi rói, bể con mình lên, hôn lấy hôn để.

Sau đó anh yên tâm để vợ con mình lại Hoài Sơn.

Bạch Thần loại anh khỏi diện đáng ngờ.

Trông Tam sư huynh không hề có mưu mô gì, cũng rất nhiệt tình khi dạy “Thất Bộ Liên Hoàn Thối” cho Bạch Thần.

Dưới sự dạy dỗ của anh, lực ở đùi Bạch Thần ngày càng mạnh.

Tứ sư huynh vẫn lạnh lùng nhưng không có hành động gì khác thường.

Theo lời cha, Tứ sư huynh từng là thiếu trang chủ của Mộc Miên sơn trang.

Vào hai mươi năm trước, Mộc Miên sơn trang là môn phái lớn nổi tiếng khắp giang hồ.

Cha Tứ sư huynh là một người hào hiệp và can đảm, tên là Hoa Chẩn Nam.

Chỉ tiếc vào năm Tứ sư huynh năm tuổi, một nghìn người mặc đồ đen giỏi võ công bỗng xông vào Mộc Miên sơn trang rồi tàn sát cả nơi này.

Quá trình tàn sát kéo dài mấy ngày đêm rồi mới kết thúc.

Khi đó, Tứ sư huynh nhỏ bé đang trốn trong một gian mật thất, ôm bí tịch võ công quan trọng của sơn trang vào lòng.

Trong mật thất có một chiếc gương, giúp hắn thấy rõ cảnh tượng ở Mộc Miên sơn trang.

Hắn tận mắt thấy cha mẹ mình anh dũng chiến đấu mấy ngày đêm, cuối cùng bị người áo đen sát hại.

Mấy trăm mạng của cả sơn trang đều trở thành vong hồn dưới lưỡi đao.

Cả sơn trang bị vây kín, không ai chạy thoát.

Sau đó đám người áo đen ấy bắt đầu lục lọi khắp sơn trang, hình như đang tìm thứ gì đó.

Cuối cùng bọn chúng phát hiện mật thất.

Đúng lúc Tứ sư huynh năm tuổi cảm thấy tuyệt vọng, cha dẫn người đến cứu hắn ra.

Có vẻ cha hơi tự trách trước cái chết của bạn.

Ông trách sao mình không đến sớm hơn.

Sau khi về Hoài Sơn, cha bắt đầu cử người điều tra rõ chuyện của Mộc Miên sơn trang.

Sau khi điều tra mới biết, kẻ cầm đầu chuyện này lại chính là triều đình.

Tại sao triều đình lại ra tay với một sơn trang, hoàn toàn không có manh mối gì.

Cha hoàn toàn không ngờ đến kết quả này.

Nếu muốn báo thù cho bạn, chắc chắn ông phải đối đầu với triều đình, nhưng mười năm trước, phái Hoài Sơn vẫn chưa có vốn liếng để làm điều đó.

Ngay cả phái Hoài Sơn bây giờ cũng không có vốn liếng để chống lại triều đình.

Chuyện này cứ thế qua đi.

Từ đó, Tứ sư huynh trở thành đệ tử phái Hoài Sơn.

Chỉ có điều, tuy hắn đang ở phái Hoài Sơn những tâm trí lại hướng về lúc cha mẹ đồng thời bỏ mạng, không thể tự thoát khỏi.

Cha mẹ từng khuyên bảo hắn nhưng không đủ để khiến hắn quên đi chuyện hồi bé.

Rồi một ngày nọ, không ngờ hắn lại hung tợn nói với cha mẹ, tại sao người lại đến chậm một bước? Tại sao không báo thù cho cha mẹ ruột của hắn?

Câu hỏi này khiến cha mẹ tức đến mức dở khóc dở cười.

Theo cha, người làm bạn bè như họ có thể đến cứu khi hay tin bạn bè gặp nạn chứ không tính toán thiệt hơn, thể đã là cố gắng lắm rồi.

Ông nghĩ Tứ sư huynh là trẻ con không hiểu chuyện, không muốn so đo với hắn.

Nhưng về chuyện báo thù, cha cũng không dám đánh cược bằng tính mạng của mấy nghìn người ở Hoài Sơn.

Ông không thể đối địch với triều đình chỉ vì báo thù cho bạn được.

Từ đó trở đi, cha mẹ không khuyên nhủ Tứ sư huynh nữa, chỉ cho hắn ăn sung mặc sướng mà thôi.

Về mặt luyện võ, cha dạy Ngũ Lôi quyết cho Tứ sư huynh, xem như sự quan tâm với con trai của bạn.

Mộc Miên sơn trang cũng có nội công tâm pháp và kiếm pháp rất tốt.

Ngay cả khi không được cha mẹ ruột dạy bảo, võ công của Tổ sư huynh vẫn tiến bộ cực nhanh.

Về chuyện báo thù, hắn không còn trông chờ vào Mai thúc thúc - cũng chính là Mai Mạn Thiên nữa.

Tứ sư huynh bắt đầu dốc sức luyện võ.

Hắn vốn là kỳ tài võ học nên tiến bộ cực nhanh, tuy nhỏ hơn Đại ca hai tuổi nhưng lại có võ công ngang ngửa.

Từ điểm này, Bạch Thần cảm thấy hắn không phải gián điệp.

Bởi vì cha mẹ hắn đã bị triều đình giết, sao hắn có thể giúp triều đình đối phó phái Hoài Sơn chứ?

Nhưng Tứ sư huynh vẫn luôn oán hận cha, không thể hòa nhập với phái Hoài Sơn, quả là khiến Bạch Thần ứa gan.

Có vẻ cha đã cứu hắn vô ích.

Bach Thần rất muốn đánh thức hắn, khiến hắn hiểu rõ sự thật.

Có lẽ khi Mộc Miên sơn trang gặp nguy cấp, Hoa Chấn Nam không chỉ gửi thư cầu cứu cho cha.

Nhưng người đến cứu họ chỉ có cha - người cách Mộc Miên sơn trang xa nhất.

Chẳng những Tứ sư huynh không biết ơn mà còn trách cho đến chậm một bước, có người không biết điều như thế à?

Thế nên theo Bạch Thần, Tứ sư huynh cũng là con sói vô ơn khiến người ta vô cùng chán ghét như Lâm Kỳ.

Một ngày nọ, Bạch Thần - người tự thấy mình đã có chút thành tựu đứng gào trước của viện của Tứ sư huynh: “Tự sư huynh, huynh đâu rồi?”

Sau đó Tứ sư huynh chắn trước cửa chính như một tia chớp: “Có chuyện gì?” Hắn nhìn chằm chằm vào cô từ trên cao, như thể cô là kẻ thù giết cha hắn vậy.

Bạch Thần không quan tâm đến dáng vẻ nổi loạn đáng ghét của hắn.

Cô chắp tay, có vẻ rất kiêu ngạo: “Tứ sư huynh, ta muốn đấu đơn với huynh!”

Tuy nét mặt của Tứ sư huynh không hề thay đổi nhưng cô vẫn nhìn thấy một chút kinh ngạc lóe lên trong mắt hắn.

“Đấu đơn ư?” Lại còn không phải đầu tập nữa chứ, Tứ sư huynh tỏ ra rất khinh thường.

Hắn hơi không hiểu nổi hai chữ đấu đơn của Bạch Thần.

Tuy hắn biết gần đây võ công của tiểu sư muội có tiến bộ nhưng cũng không thể ngông cuồng như thế chứ.

Nếu họ đấu với nhau, hắn sẽ cảm thấy hơi mất mặt.

“Đúng thế, là đấu đơn, Tứ sư huynh kiêu căng ạ! Ngày nào huynh cũng làm như người khác nợ huynh mấy chục nghìn lượng bạc, tại sao chứ? Ai cũng phải cống hiến cho sự phát triển của phái Hoài Sơn, còn huynh thì sao? Ngày nào cũng làm con sâu gạo trong tiểu viện của mình, ăn không uống không, hơn nữa còn vênh mặt lên, như thể người khác đang ăn của nhà huynh nữa chứ.”

Tứ sư huynh: ...

Ăn không uống không ư, ông đây có tiền nhé.

Rốt cuộc Tổ sư huynh luôn lạnh lùng cũng có dấu hiệu tan bằng.

Cả người hắn tản ra khí lạnh, dường như có thể khiến cả không gian này đông cứng.

Bởi vì hắn là kỳ tài võ học nên luôn được người ta tâng bốc và nuông chiều, đã bao giờ bị người khác bất kính như thế đâu.

Ngay cả sư phụ và sư nương cũng phải thương hắn, chiều ý hắn vì những gì mà hắn đã trải qua hồi bé, để hắn muốn làm gì thì làm.

Đâu giống như hôm nay, ngay cả tiểu sư muội luôn bị hắn xem thường cũng có thể dạy dỗ hắn, đúng là có thể nhẫn nại chứ không thể chịu nhục.

“Ta nói sai chắc? Nếu huynh đã là đệ tử của phái Hoài Sơn thì phải có ý thức của đệ tử Hoài Sơn.”

Bạch Thần chống nạnh, tiếp tục hét lên với vẻ kiêu căng: “Các sư huynh sư tử khác đều bận tối tăm mặt mũi.

Còn huynh thì sao hả? Ngày nào cũng trưng khuôn mặt của người chết ra, tự nhốt mình trong phòng, ăn no chờ chết, hơn nữa còn ra vẻ lão đại.

Bây giờ ta đã biết, loại người như huynh chỉ là một con ký sinh trùng hết ăn lại nằm mà thôi.”

“Muội nói gì cơ? Ký sinh trùng?”

Rốt cuộc khuôn mặt không hề thay đổi của Tứ sư huynh cũng có thêm biểu cảm mới.

Tròng mắt của người luôn thích nheo mắt để giả vờ lạnh lùng như hắn sắp rơi ra ngoài, cả khuôn mặt chuyển sang màu đỏ tía.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương