Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 152: Yêu hận giang hồ - tin tức hàng đầu

/816
Trước Tiếp
“Đủ rồi!” Tứ sư huynh không chịu nổi sự ồn ào của Bạch Thần nữa, không nhịn được mà quát lên.

Khi hắn nhìn cô, dường như đôi mắt ấy sắp bắn ra mũi tên bằng băng.

“Muội muốn đầu đơn chứ gì? Được, ta đồng ý, nhưng nếu muội bị thương thì đừng trách ta không nể tình sư huynh muội.” “Được, ta cũng nhắc trước, nếu ta khiến Tứ sư huynh bị thương thì mong huynh bỏ qua cho.”

Tứ sư huynh khinh thường nhìn Bạch Thần rồi lướt qua cô, phóng đến sân tập.

Ở đó rộng rãi, sẽ không làm hỏng của công khi đánh nhau.

Khi so tài, các đệ tử đều đến nơi đó.

Tứ sư huynh rất cạn lời với sự khoác lác của tiểu sư muội.

Đúng là quá ngông cuồng, muội ấy tưởng rằng mình tiến bộ một chút là đã có thể coi trời bằng vung rồi ư?

Hôm nay phải cho muội ấy một bài học, tránh cho thỉnh thoảng muội ấy lại đến lải nhải trước mặt hắn, phiền chết đi được.

Hắn lại lần nữa thấy nghi ngờ, liệu có phải tiểu sư muội hơi mê trai đã coi trọng hắn hay không?

Hắn rất tự tin về khuôn mặt của mình, cảm thấy việc này rất có thể.

Bằng không, tại sao muội ấy cứ đến làm phiền hắn chứ? Thời gian trước, tiểu sư muội thường đến tìm hắn để nói chuyện.

Nếu hắn không quan tâm, muội ấy sẽ bắt đầu cười đùa rồi chế giễu hắn.

Bình thường hắn luôn mặc kệ.

Nhưng lần này thì khác, không ngờ muội ấy lại ngông cuồng đến mức tìm hắn để đấu đơn, hơn nữa chế giễu tới mức khiến hắn không kiềm chế được tính cách hung bạo của mình.

Muội ấy tưởng hắn không dám đánh muội ấy ư? Ngay cả phụ nữ hắn cũng đánh.

Sau khi bay đến sân tập, Bạch Thần đứng cách Tứ sư huynh ba mét, trưng ra biểu cảm giống hệt hắn, híp mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp không phân nam nữ kia.

Trẻ con chỉ biết giả vờ lạnh lùng, tinh tường mà thôi.

Tiểu sư muội thế này khiến Tứ sư huynh hơi ngây ngẩn và không quen.

Không ngờ hắn lại thấy được khí thế của kẻ mạnh trên người muội ấy.

Chắc chắn là ảo giác.

Bạch Thần nhếch môi, rút kiếm ra: “Bắt đầu đi.”

Nếu muốn hắn cúi cái đầu kiêu ngạo kia xuống thì phải thắng hắn mới được.

Rồi mới bàn đến việc dạy bảo.

Tứ sư huynh không định lấy vũ khí ra, chỉ lạnh lùng hếch cằm, nhìn Bạch Thần với vẻ xem thường.

“Đao kiểm không có mắt.

Muội dùng kiếm còn ta dùng tay không, đánh cho muội thua tâm phục khẩu phục.”

Bạch Thần cũng cất thanh kiếm trong tay đi: “Ta không muốn chiếm hơi, mời Tổ sư huynh.

Thế này đi, cứ lập ra một quy tắc, nếu ai đánh ngã đối phương trước thì xem như thắng.”

“Được thôi!” Tự sư huynh lạnh lùng đáp.

Trong hai năm qua, tần suất luyện võ của đệ tử môn phái đã cao hơn.

Lúc nào cũng có đệ tử đang đấu võ, xếp hạng ở sân tập.

Để giành được thứ hạng cao, họ đều dốc hết sức để tăng thực lực, thế nên hễ rảnh rỗi là lại đến sân tập ngay.

Vậy nên lúc này có rất nhiều đệ tử ở sân tập.

Khi thấy cảnh giương cung bạt kiếm giữa hai người đẹp của Hoài Sơn, tất cả đều ngừng tay với vẻ căng thẳng.

Chẳng lẽ tiểu sư muội chọc giận Tổ sư huynh? Sao tiểu sư muội có thể là đối thủ của Tứ sư huynh chứ? Liệu họ có thấy cảnh muội ấy bị đánh tơi bời không? Có cần báo cho sự nương không nhỉ?

Tứ sư huynh làm động tác mới, ý bảo Bạch Thần ra tay trước.

Bạch Thần nghĩ ngợi rồi dùng Long Ngâm quyền cơ bản nhất của phái Hoài Sơn.

Nhưng chân lại bước theo Thất Bộ Liên Hoàn Thối mà Tam sư huynh dạy.

Tứ sư huynh vốn có ý khinh thường, bởi vì người của Hoài Sơn đều biết Long Ngâm quyền, chẳng có gì mới.

Nhưng khi thấy cách di chuyển biến đổi khôn lường của Bạch Thần, rốt cuộc hắn cũng hơi hứng thú.

Đương nhiên hắn cũng nhận ra bộ pháp này là do Tam sư huynh dạy.

Không ngờ trông cũng ra gì đấy.

Thôi được, đánh với muội ấy mấy chiếu vậy.

Hắn định đánh thắng Bạch Thần trong vòng hai mươi chiêu, để cô thua không quá thảm.

Hắn bỗng có lòng tốt, định chừa lại chút thể diện cho cô.

Nếu Bạch Thần dùng Long Ngâm quyền thì Tứ sư huynh cũng thế.

Hắn cho rằng như vậy sẽ công bằng hơn.

Bạch Thần cũng quan sát bộ pháp của Tứ sư huynh.

Rõ ràng cách di chuyển này không phải của phái Hoài Sơn.

Có lẽ là tuyệt học của Mộc Miên sơn trang.

Sau mười mấy lượt hư chiêu, Tứ sư huynh bắt đầu lượn quanh Bạch Thần, để lại từng bóng mờ.

Còn tốc độ của Bạch Thần thì đến từ Huyễn Ảnh Thần Công ở thế giới trước và Thất Bộ Liên Hoàn Thối của Tam sư huynh.

Sau năm mươi chiêu, Tứ sư huynh vẫn không thể đánh cho Bạch Thần nằm rạp xuống đất.

Hắn rất kinh ngạc, rốt cuộc cũng nghiêm túc với trận so tài này.

Lại thêm mấy chục chiêu, các đệ tử ở xung quanh đã xúm lại, tạo thành một vòng tròn lớn.

Họ đều lớn tiếng ủng hộ, vỗ tay khen hay.

Cao thủ so tài đấy! Cơ hội xem thế này không nhiều, phải mở to mắt hơn mới được.

Trận đấu giữa hai người đã tiến vào giai đoạn gay cấn.

Trán Tứ sư huynh rịn mồ hôi, bỗng thấy hơi hối hận vì đã so tài ở chỗ này.

Nếu hắn thua tiểu sư muội thì đúng là quá mất mặt.

Sau đó Tứ sư huynh bắt đầu dùng thêm sức, đánh mạnh về phía Bạch Thần bằng chương lực có nội lực.

Bạch Thần đã có nhận định ban đầu về nội lực của hắn.

Quả nhiên nội lực của hắn rất cao, còn thâm hậu hơn cả Đại sư huynh.

Nhưng nội lực của Bạch Thần cũng không phải để làm cảnh.

Sức mạnh mà “Thần Quyết Tiểu Tiên Nữ” hấp thu còn tinh khiết hơn cả tâm pháp nội công bình thường.

Hơn nữa tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn.

Nhưng Bạch Thần cũng không định thắng hắn bằng nội lực.

Cô tiến về phía trước một cách kỳ lạ, điểm huyệt vị nào đó trên người Tứ sư huynh rồi quét mạnh chân một cái.

Ngay sau đó, Tứ sư huynh ngã xuống đất với vẻ mặt ngơ ngác.

Trước khi ngã, hắn còn không thấy rõ thân pháp của tiểu sư muội.

Chắc chắn đây không phải Thất Bộ Liên Hoàn Thối của Tam sư huynh, hắn dám thể như thế.

Không ngờ hắn lại bị điểm huyệt!

Đây quả là một sự sỉ nhục với hắn.

Khi thấy cảnh này, các đệ tử xung quanh đều quên cả khen hay, ai cũng trố mắt nhìn.

Bạch Thần phủi tay, lại chống nạnh, cười như không cười: “Tứ sư huynh, huynh thua rồi.”

Cả khuôn mặt Tứ sư huynh chuyển sang màu gan heo.

Hắn nằm rạp dưới đất, quên luôn việc đứng dậy.

Các đệ tử đang hóng chuyện đều có vẻ buồn cười.

Không ngờ Tổ sư huynh kiêu căng như gà trống lại bị tiểu sư muội đánh bại.

Có lẽ chuyện này sẽ trở thành tin tức hàng đầu của cả Hoài Sơn.

Bạch Thần hếch cằm, ánh mắt lạnh lùng hơn cả Tứ sư huynh: “Sao nào? Huynh còn vốn liếng để kiêu ngạo chứ?”

Sau đó cô không quan tâm đến Tứ sư huynh ngồi dưới đất và đám đệ tử Hoài Sơn đang hóng chuyện nữa, quay người, kiêu ngạo rời đi.

Tứ sư huynh sầm mặt, nhìn theo bóng lưng đã xa của Bạch Thần, một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

Đến giờ hắn vẫn đang chết lặng, tại sao hắn lại thua chứ? Hắn cực kỳ không phục! Rõ ràng hắn có nội lực và chiêu thức mạnh hơn, hình như tốc độ cũng nhanh hơn muội ấy.

Về chiều cao, hắn cao hơn muội ấy rất nhiều.

Nhưng tại sao hắn lại thua chứ?

Tứ sư huynh vô cùng mất mặt, suy nghĩ một lúc lâu rồi mới đứng dậy.

Đệ tử xung quanh lập tức tản ra như ong vỡ tổ.

Bọn họ vẫn hơi sợ Tứ sư huynh - người có khuôn mặt âm trầm.

Tứ sư huynh không hiểu sao mình lại thua, bèn đuổi theo Bạch Thần.

Nếu hôm nay không lấy lại danh dự, e là sau này hắn không còn mặt mũi nào ở phái Hoài Sơn nữa.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương