Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 153: Yêu hận giang hồ - tích chữ như vàng

/816
Trước Tiếp
Lòng tự trọng của hắn không cho phép.

Bởi vì ngay cả khi so tài với người khác ở sân tập vào ngày thường, hắn cũng như đang liều mạng, nhất quyết phải đánh bại đối phương.

Có lần Đại ca so đầu với hắn, nhưng hai người ngang sức ngang tài, nhất thời không phân được thắng bại.

Hắn cứ thể đánh cả ngày với Đại ca.

Cuối cùng Đại ca phải cố ý nhường, nhận thua thì trận đấu đó mới kết thúc.

Huống hồ lần này, Tứ sư huynh lại bị tiểu sư muội mà hắn luôn xem thường đánh bại.

Sao hắn có thể chịu được chứ, chắc chắn hắn sẽ đến để lấy lại danh dự rồi.

Nhưng Bạch Thần cũng không định đứng dậy ngay.

Cô bảo nha hoàn bưng trà tới, chậm rãi thưởng thức hương vị của trà, đến khi uống hết hơn nửa chén cô mới từ từ đứng lên.

Tứ sư huynh đang đứng như trời trồng ở ngoài tứ hợp viện, khuôn mặt căng lên, toàn thân tản ra khí lạnh, chẳng khác gì ma đòi nợ cả.

Đám nha hoàn đều hơi sợ hãi, không dám sang chào.

Mọi người đều biết rõ sự ngạo mạn của Tứ sư huynh nhưng cũng đã quen rồi, chỉ cần không động vào hắn là được.

Đáng ra khuôn mặt tuấn tú của Tứ sư huynh rất được các cô gái yêu mến, nhưng không một ai ở phái Hoài Sơn dám thích hắn.

Tất cả đều do tính cách kỳ quặc này.

Sắc mặt Bạch Thần còn lạnh hơn Tự sư huynh mấy phần.

Cô chậm rãi bước tới bên cửa, đối mặt với hắn, lặng lẽ so tài.

“Có chuyện gì?”

Tích chữ như vàng, cực kỳ giống giọng điệu của Tứ sư huynh.

Tứ sư huynh bỗng nghẹn lời, đột nhiên cảm thấy khí thế của tiểu sư muội có vẻ rất mạnh.

Trước sự so sánh đối lập này, khi thể của Tứ sư huynh cũng giảm đi mấy phần: “Chúng ta đấu thêm lần nữa.”

Bạch Thần hơi nhếch môi, hếch cằm, trông vô cùng kiêu ngạo: “Huynh đã thua, đã trở thành kẻ bại dưới tay ta rồi.

Hôm nay ta không còn hứng tỉ thí nữa.

Đợi khi nào ta nghỉ ngơi đủ, tâm thể và trạng thái tốt hơn thì huynh lại đến khiêu chiến nhé.”

Tứ sư huynh tức run người, cả khuôn mặt chuyển sang màu đỏ tía, vẻ cao quý và lạnh lùng cũng biến mất: “Muội...

Khi nào muội mới có tâm trạng?”

Dù sao bây giờ Tứ sư huynh cũng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi mà thôi.

Tuy thường ngày hắn ra vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, chẳng khác gì cao nhân lánh đời, nhưng khi thực sự gặp chuyện thì cũng không chín chắn như thế.

Trong trận chiến ngày hôm nay, Tứ sư huynh đã bị tiểu sư muội kém ba tuổi đánh bại một cách khó hiểu.

Chuyện này vô cùng tổn thương đến lòng tự trọng của hắn.

Hơn nữa, có rất nhiều đệ tử đã nhìn thấy trận chiến giữa bọn họ.

Chắc chắn chẳng bao lâu nữa, tất cả mọi người ở phái Hoài Sơn sẽ biết chuyện này.

Đương nhiên người có lòng tự trọng siêu mạnh như hắn sẽ muốn so tài lại ngay.

Hắn tin chắc rằng vừa rồi bản thân chỉ khinh địch.

Nếu được đầu thêm trận nữa, hắn nhất định sẽ nghiêm túc.

Chắc chắn hắn sẽ đánh cho tiểu sư muội không bò dậy được.

Tứ sư huynh chẳng thèm quan tâm đến câu “đàn ông tốt không đấu với phụ nữ”.

Nếu phụ nữ làm phiền hắn, hắn cũng sẽ đánh thẳng tay.

Bạch Thần khinh bỉ nhìn thiếu niên đang trong thời kỳ nổi loạn này rồi lướt qua người hắn: “Tứ sư huynh, hay là chúng ta bàn về cuộc sống một chút nhé, sao nào?”

“Bàn về cuộc sống ư?”

Tứ sư huynh nhắc lại, cũng không phản đối, chỉ theo sau Bạch Thần.

Hắn hơi tò mò về chuyện mà cô sẽ nói, liệu cô có tiết lộ bí quyết đánh bại hắn không?

Hắn vô cùng tò mò với thân pháp chớp nhoáng đầy quái dị của Bạch Thần.

Hắn nghĩ, không chừng chiêu mà tiểu sư muội dùng chính là tuyệt học của Hoài Sơn mà sư phụ hoặc sư mẫu mới dạy.

Tuy bình thường hắn có vẻ kiêu ngạo nhưng thật ra rất khao khát được học tuyệt chiêu mới.

Chỉ tiếc, hắn không có cơ hội đạt được Quy Nhất thành công khiến người ta thèm thuồng của Hoài Sơn.

Chuyện này khiến hắn rất tiếc nuối.

Tuy “Thiên Cương Quyết” của Mộc Miên sơn trang cũng được xem như công pháp thượng thừa nhưng vẫn kém hơn Quy Nhất thành công.

Ước mơ của Tứ sư huynh chính là trở thành đệ nhất thiên hạ, sau đó xông vào hoàng cung trong đêm, chặt đầu lão hoàng đế.

Tốt nhất là lần lượt chém đầu mệnh quan triều đình như xắt dưa rồi dùng chúng làm bóng đá.

Giống như cảnh ngộ năm đó của Mộc Miên sơn trang.

Bạch Thần đi vào rừng theo con đường nhỏ quanh co, khi đến nơi thì quay lại, im lặng nhìn Tứ sư huynh - người đang chìm trong ký ức đau khổ.

“Làm gì vậy? Sao lại ngừng thế?” Tứ sư huynh dừng bước với vẻ khó hiểu.

Hắn nhìn quanh khu rừng rậm rạp, thậm chí còn dòng tai nghe ngóng với vẻ hơi cảnh giác, vô cùng đề phòng Bạch Thần.

“Sao thế? Hình như Tứ sư huynh rất kiêng dè ta nhỉ!” Bạch Thần nhếch môi, trong mắt tràn ngập sự giễu cợt.

“Có gì thì nói đi.” Tứ sư huynh hừ lạnh, hếch mũi lên trời, vô cùng nổi loạn.

Bạch Thần: “Nghe nói Tứ sư huynh đã tận mắt trông thấy cảnh cha mẹ ruột và mấy trăm người nữa bị giết, là thật à?”

“Liên quan gì tới muội? Tốt nhất muội nên chú ý lời nói và hành động của mình.” Tứ sư huynh tức giận đến nỗi đôi mắt phượng hẹp dài cũng trợn tròn.

Hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Thần với vẻ mặt đầy sát khí.

Đôi mắt hung tợn như sói đói nhìn chòng chọc vào Bạch Thần, như muốn nuốt sống cổ.

Bạch Thần xùy một tiếng, không thèm quan tâm đến sự đe dọa của hắn.

“Đương nhiên chuyện này không liên quan đến ta, nhưng hình như Tứ sư huynh cũng chẳng biết ơn cha ta - người duy nhất đã giúp huynh thì phải! Nghe nói huynh trách ông ấy đến muộn, trách ông ấy không báo thù cho cha huynh, thậm chí còn vô cùng căm hận phái Hoài Sơn đã chứa chấp mình.

Huynh thấy có nên hay không?”

“Muội! Muội!” Môi Tứ sư huynh run rẩy, hơi lắp bắp, thậm chí còn dùng hai tay bưng mặt: “Đừng nhắc nữa, đừng nhắc lại nữa, ta sợ ta sẽ không nhịn được mà giết muội.”

Sau bao nhiêu năm, hắn vẫn không thể bỏ qua khúc mắc trong lòng.

Hắn cho rằng, chỉ cần sư phụ đến sớm hơn một canh giờ, cha mẹ hắn đã không phải chết.

Tại sao ông ấy không thể nhanh hơn một chút chứ?

Võ công của sư phụ cao như vậy, tại sao ông ấy không chém đầu lão hoàng đế để báo thù cho cha?

Chẳng phải họ là huynh đệ tốt, luôn chân thành đối xử với nhau à?

Bạch Thần thở dài, tỏ ra đồng cảm: “Năm đó, cha huynh gửi thư cầu cứu bằng bồ câu.

Sau khi nhận được tin, cha ta lập tức dẫn người lên đường, đi cả ngày lẫn đêm, chẳng hề ngưng nghỉ.

Ngựa tốt đã chết mất mấy con, ngay cả nước cũng không kịp uống.

Khi đến nơi, ông ấy còn phải chiến đấu với rất nhiều cao thủ, thậm chí bị thương vì cứu huynh.

Nhưng huynh lại trách ông ấy đến muộn! Chậc chậc, đúng là vô ơn! Huynh biết có bao nhiêu người của phái Hoài Sơn đã hy sinh trong trận chiến đó không hả? Một nửa số người mà cha ta dẫn đến đã chết đấy, họ đều là trụ cột của phái Hoài Sơn.

Còn huynh, chẳng những không biết ơn mà còn cho đó là đương nhiên, hơn nữa khó chịu với người đã cứu mình.”

Nghe thấy thế, khuôn mặt của Tứ sư huynh lúc trắng lúc đó, toàn thân hơi run lên, ký ức khi năm tuổi vẫn rõ mồn một trước mắt.

Hắn không muốn nhớ lại nữa, rất nhiều đứa trẻ đã quên đi ký ức lúc năm tuổi, chỉ mình hắn vẫn khắc ghi chúng trong lòng.

Bởi vì cảnh tượng ấy quá thảm khốc, khi đó hắn quá tuyệt vọng nên mới không thể quên đi.

Hắn chỉ nhớ khung cảnh thảm khốc nhất chứ không có ấn tượng sâu sắc với quá trình được cứu.

Thì ra sư phụ còn bị thương.

Sư phụ chưa bao giờ trách hắn về sự hy sinh của phái Hoài Sơn.

Khi ấy hắn cũng không biết có nhiều người của phái Hoài Sơn đã chết vì cứu hắn như vậy.

Hắn chỉ nhớ mình được một đám người cứu, sau đó được đưa đến phái Hoài Sơn.

Hắn vừa kinh hãi vừa hoảng sợ, cho rằng người cứu mình cũng xấu xa.

Bởi vì khi đó hắn vô cùng sợ chết nên không dám hé răng nửa lời.

Một tháng sau, hắn mới gặp được Mai thúc thúc mà hắn quen, người vẫn luôn yêu thương hắn.

Lúc ấy hắn mới biết mình được phái Hoài Sơn cứu về.

Mấy năm sau, hắn đã trưởng thành hơn, càng nghĩ càng thấy nhiều vấn đề.

Rõ ràng Mai thúc thúc có võ công cái thế, tại sao ông ấy không đến sớm hơn, tại sao không cứu cả cha mẹ hắn chứ?
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương