Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 155: Yêu hận giang hồ - ngã một keo, leo một nấc

/816
Trước Tiếp
Nếu hắn là người thông minh thì không nên oán hận cha mới đúng.

Bạch Thần nói cái tên Vương Tây Xương cho cha biết.

Sau đó phái Hoài Sơn âm thầm điều tra người này.

Đương nhiên cha cũng biết Vương Tây Xương, ông ta từng là một hiệp khách nổi tiếng trường nghĩa, nhưng không ngờ lão Tứ lại liên lạc với ông ta.

Sau khi điều tra kỹ, người này càng khiến cho kinh ngạc.

Vương Tây Xương từng là bạn thân của Hoa Chấn Nam, cả hai đều là hiệp khách nổi tiếng giang hồ.

Nhưng tình hình kinh tế của bọn họ lại khác nhau một trời một vực.

Hoa Chẩn Nam là Trang chủ của Mộc Miên sơn trang, chẳng những tuấn tú phóng khoáng, khí thế hiên ngang mà còn giàu nứt đố đổ vách.

Về gia đình, Hoa Chấn Nam đã cưới Bích Nguyệt Thanh - đệ nhất mỹ nữ của giang hồ khi đó.

Sau đó, bọn họ lại sinh được một đứa con trai có cốt cách thanh kỳ*, tư chất vượt trội.

* Cốt cách thanh kỳ: Từ dùng để chỉ cấu tạo xương đặc biệt, có tư chất để trở thành cao thủ võ lâm.

Có thể nói cuộc đời của ông ấy vô cùng hoàn mỹ.

Còn Vương Tây Xương thì vẫn luôn là hiệp khách cô độc, chẳng có gia thế gì.

Không ai biết tại sao sau này họ lại trở thành bạn bè thân thiết.

Sau đó Vương Tây Xương tiếp quản Minh Vương trại, trở thành Trại chủ.

Sau khi điều tra kỹ, có thể thấy số tiền mà Vương Tây Xương đã tiêu khi tiếp quản Minh Vương trại đều đến từ tay Hoa Chấn Nam.

Tại sao chủ nhân ban đầu của Minh Vương trại lại rời khỏi nơi đây?

Có lẽ là do y không quản lý được, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, hiệp khách cô độc trước kia đã bắt đầu làm ăn, an phận quản lý sự nghiệp của mình.

Lại thêm hai năm nữa, rốt cuộc Vương Tây Xương cũng thoát kiếp độc thân ở tuổi ba hai.

Ông ta cưới một cô gái, đến năm sau thì sinh được một đứa con trai.

Hai nhà Hoa - Vương càng thêm thân thiết.

Sau đó nhà họ Hoa bất ngờ bị tàn sát, nhưng Vương Tây Xương chẳng hề đưa tay giúp đỡ, trái lại còn bán Minh Vương trại rồi dẫn vợ con vào Nam.

Nhưng mấy năm sau, Vương Tây Xương lại quay về Minh thành một mình.

Năm năm trước, ông ta tiếp quản phần lớn sản nghiệp nhà họ Hoa từ tay quản sự của nhà này, sau đó bán sạch.

Bây giờ không rõ Vương Tây Xương đã đi đâu, nhưng ông ta vẫn gửi sổ sách lên núi, rõ ràng những sổ sách này đều do người khác làm giả.

Nói cách khác, ông ta đã nuốt mất phần lớn sản nghiệp của nhà họ Hoa nhưng lão Tứ vẫn chưa hay biết gì.

Sau khi điều tra rõ, cha do dự vài ngày rồi mới nói tình hình thực tế cho lão Tứ nghe.

Ngã một keo, leo một nấc, hy vọng hắn sẽ biết điều hơn sau chuyện này.

Sự căm hận của Tứ sư huynh không giải quyết được gì hết.

Bây giờ khi hắn gửi thư bằng bồ câu, Vương Tây Xương đã không trả lời nữa rồi.

Sau đó Tứ sư huynh ôm cha khác một trận, không còn oán hận ông nữa.

Tuy hắn vẫn lạnh lùng và kiêu ngạo nhưng trên mặt đã có thêm vài phần tôn kính khi đứng trước mặt cha.

Hoa Chấn Nam là một hiệp khách thực thụ, luôn sẵn sàng hy sinh vì bạn bè.

Ông ấy là người bạn mà cha xem trọng nhất.

Thế nên suốt bao năm qua, cha vẫn luôn khoan dung với con trai của Hoa Chấn Nam.

Nay thấy hắn đã vượt qua được những rào cản trong lòng, ông thực sự vui vẻ.

Cha vỗ nhẹ lưng Tứ sư huynh, an ủi hắn, tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, mất rồi vẫn có thể kiếm lại được, quan trọng nhất là còn sống.

Sau này, Tứ sư huynh bắt đầu giúp cha quản lý một số chuyện trong phái, không tự nhốt mình trong tiểu viện nữa.

Tính cách của hắn cũng thay đổi, thỉnh thoảng sẽ trò chuyện với các đệ tử, đôi lúc còn dạy võ công cho họ.

Các sự muội vốn rất sợ Tứ sư huynh bắt đầu si mê hắn.

Không ngờ sau khi tính cách trở nên tốt hơn, Tứ sư huynh lại thu hút người khác đến vậy.

Về phần Ngũ sư huynh, Bạch Thần luôn khen cậu hết lời, khiến lòng nhiệt tình với việc phát minh ám khí của cậu tăng vọt.

Cậu chuẩn bị rất nhiều ám khí cho phái Hoài Sơn, thậm chí còn phát minh một vài ám khí trên cao không thể tránh được, có thể đặt trên những cây to.

Nếu có kẻ địch xâm nhập, chỉ cần động vào cơ quan, đối phương sẽ bị đâm lỗ chỗ ngay tức khắc.

Về phần Lâm Kỳ, trong hai năm qua, gã mất một năm rưỡi để vác lương thực ở bộ phận vận chuyển.

Nghe nói ban đầu gã vẫn chống đối, thậm chí gào khóc, nhưng sau khi bị các sư huynh dạy dỗ vài lần thì đã ngoan ngoãn hơn.

Thật ra việc vác lương thực rồi leo lên thang cũng là một cách để rèn luyện.

Đối với phần lớn đệ tử, sau khi leo thang hai năm, tố chất cơ thể của họ đã được nâng cao rất nhiều.

Nhưng nếu thiếu niên mang vác quá nặng thì sẽ ảnh hưởng nhất định đến chiều cao.

Nửa năm trước, Tam sư huynh thấy Lâm Kỳ quá đáng thương nên đã tha cho gã, để gã quay về làm đệ tử nội môn.

Nghe nói nửa năm qua, gã luôn chăm chỉ rèn luyện tại nơi ở của mình.

Tiếc là bây giờ chẳng có ai muốn chỉ bảo gã, chỉ có mình gõ cắm cúi luyện tập.

Đáng tiếc về khía cạnh võ thuật, thời kỳ phát triển tốt nhất của gã đã qua, hơn nữa còn không được ai hướng dẫn, có lẽ khó mà trở thành cao thủ.

Trong cốt truyện, vì suy xét đến chuyện Lâm Kỳ là con trai Tướng quân nên cha đã dốc lòng dạy dỗ gã.

Còn Đại ca thì cân nhắc đến chuyện em gái mình cứ bám lấy Lâm Kỳ, cảm thấy có lẽ gã sẽ là em rể của anh nên cũng chỉ bảo nhiều hơn.

Sau đó Lâm Kỳ đạt được một số thành tựu về mặt võ học, trở thành một mỹ nam cao ráo rắn rỏi, võ công không tồi sau vài năm.

Nhưng bây giờ, cuộc sống của Lâm Kỳ không được dễ chịu như thế nữa.

Hai người hầu vốn đối xử rất tốt với Lâm Kỳ cũng không còn vui vẻ với gã.

Rõ ràng gã có hai người hầu, cao hơn một bậc so với các đệ tử bình thường khác.

Nhưng họ không hề hầu hạ gã, đôi lúc còn làm khó gã.

Đương nhiên cũng không thiếu chuyện chỉ chó mắng mèo.

Thỉnh thoảng họ còn cố ý kéo dài thời gian lấy cơm, thậm chí quên luôn.

Sau khi quay về, cuộc sống của Lâm Kỳ còn khó khăn hơn lúc làm công nhân bốc vác.

Nhưng da mặt gã lại mỏng, sau chuyện hôm đó, gã càng không dám đến nhà ăn để dùng bữa.

Thế nên trong nửa năm vừa rồi, gã thường xuyên bị đói, trông càng gầy yếu hơn.

Gã thà rằng không có hai người hầu luôn mỉa mai, khiêu khích bất cứ lúc nào ấy, cũng không muốn thỉnh thoảng lại bị người khác chế nhạo, tra tấn tinh thần hết lần này đến lần khác.

Nhưng không cần cũng không xong, kiểu gì hai người hầu cũng phải trách móc gã, tiếp tục chỉ chó mắng mèo.

Sau này gã cũng nhận ra, rõ ràng hai bà cô này đang giám sát gã.

Lâm Kỳ thầm căm hận, không ngờ đám người giang hồ dối trá này lại không tin mình, còn dùng danh nghĩa cứu giúp để nhốt gã lại nữa chứ.

Chẳng biết bọn họ đang có ý đồ xấu xa gì.

Lâm Kỳ thường xuyên nghiến răng nghiến lợi nghĩ như vậy.

Gã liên tục chửi rủa đám người giang hồ mọi rợ này trong lòng.

Thật ra, khi cuộc sống ngày càng khó khăn, Lâm Kỳ rất muốn tìm Chưởng môn sư phụ để kể về tình trạng gần đây của mình.

Nhưng mỗi khi gã lấy hết can đảm để đứng trước mặt sư phụ, ánh mắt lạnh lùng của ông luôn khiến gã không sao thốt nên lời.

Gã cảm thấy hình như sư phụ rất bất mãn với mình.

Lâm Kỳ bỗng cảm thấy rất cô độc.

Thiên hạ rộng lớn như thế nhưng vẫn chẳng có chỗ cho gã dung thân.

Về phần cơm nước, đệ tử bình thường ăn cả tháng cũng khó mà thấy thịt, có hoa màu để lấp đầy bụng đã là tốt lắm rồi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương