Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 156: Yêu hận giang hồ - xem xét thời thế

/816
Trước Tiếp
Nhưng khi làm việc tay chân, gã có thể ăn được mấy bát thức ăn như thế.

Đến khi gã không làm việc nữa, thức ăn kiểu này cũng trở nên ít đến đáng buồn.

Dạ dày đã giãn ra, một ít đồ ăn không thể lấp đầy bụng gã, nhưng hai người hầu lại nói, kẻ không làm việc chỉ được ăn như thế mà thôi.

Trong hai năm qua, tiểu sư tỷ cũng không còn lượn lờ trước mặt gã nữa.

Cho dù gặp nhau trong môn phái, tỷ ấy cũng làm như không thấy, xem gã là không khí mà thôi.

Còn những sư huynh sư tử khác thì đều mỉa mai hoặc khinh thường khi nhìn thấy gã.

Gã bỗng hơi nhớ khoảng thời gian được tiểu sư tỷ chăm sóc.

Khi đó ngày nào gã cũng được ăn thịt, ngày nào cũng có cơm trắng, mỗi bữa luôn bao gồm ba món một canh.

Dù vậy gã vẫn thầm chê bai, cảm thấy đây chỉ là đồ cho lợn nếu so với thức ăn ở kinh thành.

Bây giờ nghĩ lại, có lẽ bữa cơm khi ấy đã thuộc tiêu chuẩn cao ở Hoài Sơn.

Hai năm chờ đợi khiến Lâm Kỳ trông mòn con mắt, ngày nào gã cũng mong được tiểu sư tỷ chăm sóc, mong tiểu sư tỷ sẽ thích mình thêm lần nữa.

Gã hối hận vì đã chọn đến Vận Thâu bộ khi ở sân tập chứ không chọn thích cô.

Bây giờ gã thật sự hối hận phát điên rồi.

Có lẽ tiểu sư tỷ vẫn luôn thích gã, chưa bao giờ thay lòng.

Sau khi hết giận, tỷ ấy sẽ đối xử tốt với gã như trước thôi.

Những cơn giận này dai dẳng quá, hai năm rồi mà vẫn chưa hết.

Gã cảm thấy mình sắp không sống nổi nữa rồi.

Cảnh thúc mà gã tin tưởng không xuất hiện nữa, gã cũng không dám rời khỏi phái Hoài Sơn một mình.

Nếu muốn sống tốt ở đây, gã không thể cứng đầu mãi được.

Quân tử có được dãn được.

Nếu gã cúi đầu nhận sai, không chừng cuộc sống của gã sẽ được như trước.

Chỉ cần tiểu sư tỷ có thái độ tốt với gã, gã tin những người khác ở Hoài Sơn cũng sẽ đối xử tử tế với mình.

Một ngày nọ, khi Bạch Thần đang luyện kiếm ở tiểu viện của mình, một nha hoàn bỗng báo tin: “Cô nương, Lâm sự để tìm cô đấy.”

Bạch Thần luyện hết một thức kiếm rồi mới thu tay lại, không rõ sư đệ nào tìm mình: “Em nói ai tới tìm ta cơ?”

“Lâm sư đệ đó, cô nương không nhớ à?”

“À!” Bạch Thần nhớ rồi, thì ra là con sói vô ơn kia!

Cô còn tưởng là ai! Sao gã lại đến đây nhỉ?

Lâm Đại công tủ lạnh lùng kiêu ngạo không sống nổi nữa à?

Rốt cuộc gã cũng không chịu được nên mới đến tìm cô.

Đương nhiên Bạch Thần biết rất rõ cuộc sống của Lâm Kỳ trong hai năm qua.

Một năm rưỡi làm việc tay chân đã bào mòn khí thể sắc bén của gã.

Gã cứ tưởng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn sau khi quay về, kết quả lại càng khó khăn.

Thỉnh thoảng hai người hầu lại làm khó Lâm Kỳ hoặc bỏ đói gã vài bữa.

Đây đều là gợi ý của Bạch Thần.

Trong cốt truyện, bây giờ đang là lúc gã nở mày nở mặt, bởi vì gã nhận được sự chăm sóc từ con gái Chưởng môn nên đệ tử toàn phái đều nhìn gã bằng con mắt khác.

Chẳng những gã được ăn sung mặc sướng mà các sư huynh sư tỷ còn chủ động chỉ dạy, chủ động nói những điều quan trọng khi tập võ cho gã biết.

Gã vốn có thiên phú võ học khá tốt nên chỉ sau mấy năm, từ một người mới, gã đã trở thành cao thủ bậc trung với võ công không tệ.

Còn bây giờ thì...

Bạch Thần nở nụ cười, có thể miêu tả bằng ba chữ, rất chật vật.

Bạch Thần chậm rãi đi ra ngoài rồi đứng dưới mái hiên, quan sát gã từ xa bằng ánh mắt lạnh nhạt, thậm chí là kiêu ngạo.

Dáng vẻ của gã trông hơi gò bó và hèn mọn, hoàn toàn không đẹp như trong cốt truyện.

Vì gã quá gầy nên quần áo trên người trở nên rất rộng, chẳng khác gì đang mắc trên bộ xương.

Một năm rưỡi lao động chân tay đã khiến da gã vừa đen vừa sần sùi, không còn mịn màng như trước.

Trong hai năm qua, gã cũng không cao hơn được bao nhiêu, đã thế còn xanh xao vàng vọt, bọng mắt thâm quầng, trông như kẻ nghiện.

Có lẽ gã thường xuyên mất ngủ.

Tuy khuôn mặt vẫn thế nhưng khi kết hợp với dáng vẻ vàng vọt gầy gò và xương gò má nhô cao, cũng không thể nói là đẹp nữa.

Trong cốt truyện, thật ra Lâm Kỳ mười sáu tuổi đã cao hơn rất nhiều.

Gã luôn nhìn thân chủ từ trên cao bằng ánh mắt khinh thường và hờ hững.

Sao có thể giống bây giờ được.

Bạch Thần nhận thấy, bây giờ vóc dáng của gã chỉ ngang với cô.

Nếu một người đàn ông có thân hình thấp bé, cho dù khuôn mặt đẹp đến mấy thì hiệu quả chỉnh thể vẫn kém hẳn.

Lại càng không cần phải bàn đến chuyện bây giờ mặt gã cũng không đẹp lắm.

Khi thấy Bạch Thần, đôi mắt to hơi trống rỗng của Lâm Kỳ bỗng trở nên có thần.

Lâm Kỳ vốn định giả vờ nhìn sư tỷ với vẻ thắm thiết, nhưng sự kinh ngạc đã thay thế suy nghĩ này.

Gã thật sự bất ngờ trước nét đẹp rạng ngời của tiểu sư tỷ.

Hình như gã không gặp tiểu sự tỷ một năm rưỡi rồi.

Tỷ ấy cao hơn rất nhiều, bắt đầu có đường cong cơ thể, khuôn mặt đẹp đẽ không tì vết, đôi mắt to sáng như sao trên trời.

Eo tỷ ấy nhỏ hẳn đi, tỷ ấy buộc tóc đuôi ngựa cao, mặc bộ đồ màu trắng, trông rất oai phong.

So với những cô gái luôn sống theo khuôn phép, tiểu sư tỷ có sức sống hơn, nhưng cũng chẳng thô thiển như con gái giang hồ bình thường.

Không ngờ tiểu sư tỷ hơi đẫy đà lại trở nên xinh đẹp như thế.

Lâm Kỳ thầm trầm trồ một lúc lâu.

Cho dù là ở kinh thành, mỹ nhân như vậy cũng là đối tượng được các công tử nhà giàu tranh nhau cầu hôn.

Lâm Kỳ thẫn thờ một lúc lâu, ấp úng không nói nên lời, chỉ nhìn chằm chằm vào Bạch Thần.

Bạch Thần rất phản cảm với ánh mắt này.

Chẳng lẽ Lâm Kỳ - người rất kiêu ngạo trước kia cũng là một kẻ háo sắc à?

Đương nhiên Bạch Thần biết mình đã đẹp hơn.

Thần Quyết Tiểu Tiên Nữ sẽ giúp cô gái tu luyện nó ngày càng giống tiểu tiên nữ, cũng chẳng còn cách nào khác.

Đối với Bạch Thần, có xinh đẹp hay không chỉ là chuyện râu ria.

Đương nhiên, nếu nhân tiện trở nên xinh đẹp hơn thì cô cũng không có ý kiến.

Ai chẳng thích cái đẹp.

Điều quan trọng nhất chính là, tốc độ khi tu luyện bộ công pháp này hơn xa công pháp bình thường khác.

Tuy việc tu luyện công pháp này không trôi chảy như thế giới trước nhưng nó đã mạnh hơn công pháp mà thân chủ tu luyện lúc đầu rất nhiều rồi.

Điều duy nhất khiến cô nhức cả trứng chính là phải giữ cơ thể trong trắng thì mới tu luyện được.

Sau này cô phải tìm bàn tay vàng nào không có hạn chế như thế này mới được.

Không ngờ Lâm Kỳ luôn mắt cao hơn đầu lại lộ vẻ si mê.

Điều này hoàn toàn không khớp với hình tượng kiêu ngạo như hoa lan hoa huệ của gã trong cốt truyện.

Sự thay đổi này khiến Bạch Thần càng xem thường gã.

Nếu gã đã kiêu ngạo thì hãy kiêu ngạo đến cùng được không? Có chút khí khái được không?

Hiện giờ cuộc sống trở nên khó khăn nên gã bắt đầu xem xét thời thế à? Gã định khơi gợi tình cảm yêu mến lúc trước của tiểu sư tỷ bằng ánh mắt đó ư?

“Ngươi có chuyện gì không?” Trong mắt Bạch Thần tràn ngập sự khinh thường.

Lâm Kỳ không khỏi run rẩy, hỏi với vẻ hơi sợ sệt: “Sự tỷ, dạo...

dạo này tỷ có khỏe không?”

Bạch Thần lạnh nhạt đáp: “Ta rất khỏe, người chỉ hỏi câu này thôi à?”

Lâm Kỳ nuốt nước bọt, hít một hơi thật sâu, dường như đã hạ quyết tâm: “Sư tỷ, thật xin lỗi, ta không nên hất đổ bát canh bồi bổ mà tỷ nấu cho ta.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương