Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 55: Nhật ký lột xác - dũng cảm hy sinh

/816
Trước Tiếp
Đây cũng là khu vực huấn luyện của nhiều thế hệ học viên.

Nơi này cũng là khu vực hoạt động của ma thú cấp thấp, bình thường sẽ không có ma thứ cấp cao lui tới, hơn nữa còn được thầy giáo mạnh mẽ trông coi nên việc bảo đảm an toàn không thành vấn đề.

Đám trẻ tự do lập đội năm người, tiến vào rừng rậm để săn giết ma thú, cuối cùng học viên sẽ thống kê số lượng ma tinh mà mỗi đội đạt được.

Mười đội xếp hạng đầu có thể nhận được phần thưởng vô cùng phong phú từ học viện.

Không ai muốn chung đối với Bàn Nha, họ đều cho rằng chắc chắn cô sẽ thành gánh nặng.

Ngay cả thầy giáo của học viện cũng đề nghị Ban Nha đừng tham gia.

Nhưng thật ra Bàn Nha rất cố chấp.

Cô không muốn trở thành trường hợp đặc biệt, cô cũng muốn vào rừng rậm để rèn luyện nên cuối cùng vẫn đi theo.

Đến lúc lập đội, đương nhiên chẳng có gì lạ khi chỉ còn sót lại mỗi Bàn Nha.

Cô lại bị các bạn học giễu cợt, mỉa mai và chế nhạo.

Đúng lúc này, một cậu bé bước ra khỏi đội khác, nói rằng mình đồng ý lập đội với Bàn Nha, dẫn cô đi giết ma thú.

Em gái của cậu bé đành bước đến sau lưng anh trai với vẻ bất đắc dĩ.

Cả hai đều là con của một gia đình bình thường, ở cách nhà họ Tử không xa.

Họ là anh em sinh đôi.

Khi còn nhỏ, Bàn Nha từng chơi đùa với bọn họ.

Cậu bé tên là Viên Vân, cô bé tên là Viên Y.

Cậu bé có thiên phú rất cao nên đã được học viện miễn toàn bộ học phí, sau đó đương nhiên cô bé cũng được thơm lây mà tiến vào học viện Thần Ngự.

Trong quá trình lập đội giết ma thú, cô bé không ngừng bày tỏ sự bất mãn, cảm thấy Ban Nha đang cản trở bọn họ.

Còn Bàn Nha thì luôn nhẫn nhịn, ít nhất hai anh em họ còn chịu lập đội với mình.

Cô đã có sức miễn dịch với những lời chế nhạo nên vẫn nhịn được.

Sang đến ngày thứ ba trong rừng rậm, cậu bé bảo Bàn Nha giết một con Ma Hổ có thực lực khá yếu.

Bàn Nha kiên trì đánh với Ma Hổ.

Thực lực của cô rất yếu, không phải đối thủ của Ma Hổ, suýt chút nữa bị nó cắn, sợ đến mức tè cả ra quần.

Sau khi trở về học viện, Viên Y rêu rao chuyện này ra ngoài.

Bọn trẻ lại càng được thể chế giễu Bàn Nha, bị một con ma thú dọa đến mức tè ra quần là chuyện vô cùng mất mặt.

Bàn Nha lại có thêm một biệt danh: “Mập tè dầm”.

Tuy Ban Nha đã bị chế giễu đến mức chai lì nhưng cách gọi này vẫn khiến cô tổn thương.

Nó đã để lại bóng ma rất lớn trong lòng cô.

Nhưng cho dù như vậy, Ban Nha vẫn cố gắng chịu đựng bạo lực học đường, ngày ngày kiên trì đến lớp.

Sau chuyến đi vào rừng rậm, tốc độ đột phá của Tam Hoàng tử bỗng nhanh hơn.

Khi tốt nghiệp vào năm mười sáu tuổi, gã đã đạt đến Linh Tịch đỉnh cao.

Tốc độ này đúng là xưa nay chưa từng có.

Đây là cấp bậc mà rất nhiều người trăm tuổi vẫn chưa đạt được.

Năm tốt nghiệp học viện, rốt cuộc Ban Nha mười sáu tuổi cũng tu luyện đến mức độ rèn luyện cơ thể cấp trung.

Tuy không tính là vô dụng hơn nhưng vẫn kém hơn những đứa trẻ khác rất nhiều.

Khi tốt nghiệp học viện, người em gái Tử Mộng đã tiến vào cấp bậc Linh Sơ đại viên mãn, có thành tích tốt nhất lớp.

Khi hai chị em tốt nghiệp, thân hình của Ban Nha đã to hơn, bề ngang gấp mấy lần Tam Hoàng tử.

Luôn có người nói đùa với Tam Hoàng tử rằng, người ta to như thế, có khi nào sẽ đè bẹp ngài không? Mỗi khi như vậy, Tam Hoàng tử vốn luôn bình tĩnh đều không giấu nổi sự chán ghét trong lòng.

Nhưng hôn sự của gã là do phụ hoàng chỉ định, không thể tránh được việc thành thân.

Năm Ban Nha mười bảy tuổi, hai chị em cũng được gả vào hoàng thất.

Bọn họ đều mặc áo cưới, nhưng khi hai cô dâu đứng với nhau, sự khác biệt về cân nặng lại khiến Bàn Nha bị giễu cợt, chê cười.

Tiếng chế giễu và coi thường tràn ngập tiệc cưới.

Tuy bọn họ là hai chị em nhưng người thì xuất sắc, người thì không thể chịu nổi, đúng là khác nhau một trời một vực.

Đại Hoàng tử nở nụ cười hạnh phúc, còn Tam Hoàng tử thì thấy mình chẳng khác gì trò cười.

Trong mắt gã, cả phụ hoàng lẫn nhà họ Tử đều đang sỉ nhục gã.

Sau khi kết hôn, Tam Hoàng tử không hề ngó ngàng đến Bàn Nha, trực tiếp ném cô đến căn nhà bên cạnh phủ Hoàng tử, hơn nữa cô còn bị hạn chế tự do, chỉ có hai nha hoàn hầu hạ, từ đó sống trong mịt mù tăm tối.

Còn người em gái Tử Mộng thì được Đại Hoàng tử chiều chuộng đến tận trời.

Ba mươi năm nhanh chóng trôi qua, Tam Hoàng tử tu luyện đến cấp bậc Thần Sơ đỉnh cao với tốc độ như tên lửa, thành công lôi kéo cường giả Thần Huyền - bảo bối giữ nước của nước Thiên Minh đứng về phía gã, sau đó phát động chính biến, cướp ngôi cha.

Đại Hoàng tử bị Tam Hoàng tử nhẫn tâm giết hại, phụ hoàng của gã bị giam lỏng, còn những Hoàng tử khác thì bị giết, bị nhốt với đủ loại lý do, bảo đảm không còn bất cứ thứ gì đe dọa đến ngai vàng của gã.

Sau khi Tam Hoàng tử lên ngôi, lẽ ra Bàn Nha phải may mắn trở thành Hoàng hậu.

Nhưng Tam Hoàng tử lại nắm tay Tử Mộng, tiến hành nghi thức lên ngôi.

Còn nhà họ Tử vốn nên bị Tam Hoàng tử giận cá chém thớt, nhưng do liên quan đến Tử Mộng nên đã tránh được kiếp nạn này.

Tam Hoàng tử rước người phụ nữ của anh cả về, cũng chính là chị dâu của gã.

Bàn Nha tiếp tục bị giam trong căn nhà nhỏ, hoàn toàn không biết đêm nay là năm nào, ngây ngẩn sống qua ngày.

Cho đến một ngày, thú triều với quy mô khổng lồ xưa nay chưa từng có ập tới.

Thú triều lần này có thể sánh ngang với đội quân ngàn vạn người, một mạch quét sạch vô số thành trì, cuối cùng phá được phòng ngự của thủ đô.

Một số đứa trẻ được đưa vào không gian để lánh nạn, còn người trưởng thành thì ở lại.

Già trẻ gái trai, cao thấp sang hèn đều phải cầm vũ khí lên chiến đấu với ma thú.

Trận chiến này khốc liệt chưa từng có, ngay cả hoàng cung cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Khi Bàn Nha ngơ ngác chạy đến cung điện, cô phát hiện nơi đây đã chật ních ma thú.

Còn chồng của cô, Tam Hoàng tử lúc trước, Hoàng đế mới bây giờ đang kề vai chiến đấu với em gái cô trên vùng trời của cung điện.

Tam Hoàng tử vẫn tuấn tú như xưa, em gái cô ngày càng xinh đẹp, hai người phối hợp vô cùng ăn ý.

Bàn Nha không ngừng vẫy tay với bầu trời, hy vọng Tam Hoàng tử và Tử Mộng sẽ cứu cô.

Nhưng bọn họ không hề quan tâm, thậm chí Tam Hoàng tử còn tung một chưởng về phía Bàn Nha.

Khi Bàn Nha cho rằng mình chết chắc, một người đàn ông bỗng giáng từ trên trời xuống, kéo cô bỏ chạy.

Chỉ tiếc ma thú quá nhiều, người đàn ông vừa phải bảo vệ cô, vừa phải giết ma thú, cuối cùng hai người đều bị ma thú nuốt chửng.

Khi người đàn ông rơi vào miệng của ma thú cao như núi, rốt cuộc Ban Nha cũng thấy rõ người đã cứu cô là ai.

Chẳng phải đó là Viên Vân sống gần nhà cô hồi nhỏ hay sao? Trong cả học viện Thần Ngự, chỉ có Viên Vân chưa bao giờ chế giễu cô, chỉ có Viên Vân tình nguyện lập đội với cô.

Đương nhiên cô vẫn nhớ rõ.

Tại sao cậu lại ngốc như vậy? Nếu không cứu cô, cậu hoàn toàn có thể an toàn chạy thoát.

Rõ ràng tu vi của cậu rất cao nhưng lại dũng cảm hy sinh vì cứu một kẻ vô dụng thế này.

Trong thời khắc cuối cùng, Bàn Nha rất hận bản thân vì đã liên lụy đến Viên Vân.

Bàn Nha không thiết sống nữa, cũng bị ma thú nuốt chửng sau khi tiêu diệt mấy con ma thú.

Nhưng cô hoàn toàn không cảm thấy đau khổ.

Cô nghĩ mình vô dụng như vậy, chết thì chết thôi.

Nhưng Viên Vân không nên chết.

Cậu không nên chết vì cô.

Cô có tài đức gì mà lại được người xuất sắc và lương thiện như Viên Vân cứu chứ? Cô thấy mình có số phận thể này là do bản thân không tốt, không đủ xuất sắc chứ chẳng thể trách người khác được.

Cốt truyện kết thúc.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương