Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 59: Nhật ký lột xác - ma thú cấp cao

/816
Trước Tiếp
Cô phải nắm chắc thời gian mới được.

Khi thấy cơ thể to lớn của Ban Nha ngày càng xa, Viên Vân do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn không yên tâm khi kẻ yếu ớt như cô đi một mình trong rừng rậm, bèn đi theo.

Viên Y dầu môi, lẩm bẩm vài câu, đành phải theo sau anh trai.

Viên Vân là trụ cột, là người bảo vệ cô ta.

Nếu không có cậu đi cùng, cô ta sẽ vô cùng sợ hãi.

Khi đi cùng nhau, những ma thú có thực lực cường đại đều do Viên Vân giết cả.

Mấy đứa trẻ băng qua rừng rậm, vừa đi vừa giết ma thú, người xử lý xác ma thú luôn là Viên Vân.

Kỹ thuật dùng dao như nước chảy mây trôi kia luôn khiến Bạch Thần vô cùng hâm mộ.

Tu vi của Ban Nha đúng là quá thấp, chỉ có thể phát ra năng lượng một lần, khi sang đến lần thứ hai thì năng lượng sẽ trở nên vô cùng yếu ớt.

Còn Viên Vân thì khác, sức lực vô cùng lớn, năng lượng lại dồi dào.

Ma thủ cao vài thước không chịu nổi một đòn từ tay Viên Vân.

Thực lực của Viện Y chỉ mạnh hơn Bàn Nha một chút mà thôi.

Nhưng khi đi cùng nhau, câu cửa miệng của cô ta luôn là hai chữ vô dụng.

Bạch Thần không thèm chấp đứa trẻ chỉ mới mười một mười hai tuổi, tạm thời chưa tính toán.

Sau khi cô có thực lực thì sẽ chậm rãi trừng trị con nhóc này.

Viên Vân luôn cổ vũ Bạch Thần ra tay nhiều hơn, trong lúc cô ra tay, cậu còn đứng cạnh chỉ bảo đôi lời.

Theo thời gian, đám Bạch Thần ngày càng đến gần Tam Hoàng tử.

Bạch Thần tính qua, còn khoảng hai cây số.

“Phía trước là rừng Hồng Sam, các thầy bảo không được vào trong đó.” Viên Y đưa ra ý kiến phản đối.

Nhưng lúc này, đã có tiếng đánh nhau và tiếng ma thú gầm gừ truyền đến từ rừng Hồng Sam.

Ngay sau đó, ở phía trước, bụi bỗng bay đầy trời như cháy rừng.

Tiếng trẻ con hét chói tai và tiếng ma thú gầm gừ hòa vào nhau, vang vọng khắp rừng rậm ma thủ.

Sắc mặt Viên Vân trở nên nghiêm nghị: “Phía trước có ma thú cấp cao.” Cậu nhìn xung quanh rồi nói: “Hai người trèo lên cây đi, càng cao càng tốt, ta đi xem một chút.” Viên Vân vừa nói vừa vọt về phía có tro bụi bốc lên, mất dạng trong chớp mắt, để lại Bạch Thần và Viên Y đang nhìn nhau.

“Nhìn cái gì hả, cẩn thận ta móc mắt người ra đấy.” Viên Y trợn mắt nhìn Bạch Thần với vẻ chán ghét, quay đầu sang chỗ khác.

“Nếu ngươi không nhìn ta bằng đôi mắt chó đó thì sao biết ta đang nhìn ngươi chứ?” Bạch Thần cười khẩy: “Đừng tưởng mình cao quý lắm, tốt xấu gì ta cũng là con gái chủ nhà của gia tộc quyển thế hàng đầu.

Ngươi là cái thá gì chứ, con nhà nghèo khó, không có thân phận, không có gia thế, không có vẻ ngoài, tiến vào học viện Thần Ngự nhờ ánh sáng của ca ca.

Đừng tưởng mình là Công chúa nữa.”

Viên Y nghe mà sững sờ, không nói nên lời.

Bình thường Bàn Nha vẫn luôn ngậm bồ hòn làm ngọt, chưa bao giờ nhanh mồm nhanh miệng như thế, hôm nay nàng ta bị làm sao vậy? Bạch Thần không để ý đến Viên Y nữa, quay người chạy về phía tro bụi mù mịt.

Thấy Bạch Thần chạy mất, Viên Y cũng hoảng sợ, nhanh chóng đuổi theo.

Cô ta chưa bao giờ tự đi trong rừng rậm ma thú, càng không muốn ở đây một mình.

Khi đến nơi, Bạch Thần thấy ba con em thế gia đã ngã ra đất.

Một con ma thú cao như ngọn núi nhỏ đang điên cuồng vung chân sau, cái đuôi tựa roi quất ào ào.

Trong lúc nhất thời, cát bay đá lăn, rất khó để quan sát.

Bạch Thần nhớ lại tiểu thuyết tiên hiệp mà mình từng đọc.

Bình thường khi bảo bối xuất hiện, sẽ có một con ma thú cấp cao ngồi chờ ở bên cạnh.

Con ma thú này bị bắt nạt như thế, trên người chằng chịt vết kiếm nhưng vẫn không hề có ý định chạy trốn.

Có phải bàn tay vàng của Tam Hoàng tử đang ở gần đây không? Nghĩ đến đây, tinh thần của Bạch Thần chấn động, trao đổi với Hoa Hoa: “Hoa Hoa, thử tìm xem, có phải quanh ma thú có hang động không?” “Ừm!” Hoa Hoa ngừng nửa giây: “Dưới đầu ma thú có một cái hang nhỏ, nhưng theo tôi thì cô béo quá, không chui lọt đâu.” “Ừ!” Bạch Thần lục lọi những thứ mà Ban Nha mang theo, tìm được một con dao găm, sau đó hóp bụng như mèo, đến gần đầu của ma thú.

Ma thú cao như một ngọn núi nhỏ, mỗi khi há miệng có thể nuốt được mấy người mập mạp như Bạch Thần.

Nhưng hết cách rồi, vì cướp kỳ ngộ của Tam Hoàng tử, cô chỉ có thể liều mạng thôi.

Nếu muốn trở thành cường giả, trở thành đối tượng được người khác ngưỡng mộ thì không thể chùn bước trước nguy hiểm được.

Sau khi đến gần hơn, rốt cuộc Bạch Thần cũng thấy Viên Vân đang cười trên cổ ma thú, cầm kiếm đâm mạnh vào một chỗ.

Hình như da của ma thú rất cứng, trông cậu vô cùng vất vả.

Còn Tam Hoàng tử thì cầm một thanh kiếm báu sáng ngời, bay quanh ma thú.

Mặc dù trên người ma thú chằng chịt vết kiếm nhưng cũng không bị thương ở chỗ hiểm.

Thật ra bây giờ, ma thú sợ người đang liên tục đâm mạnh vào cổ nó nhất chứ không phải kẻ đang bay tới bay lui trước mặt nó kia.

Nhưng cho dù nó dùng cách gì thì cũng không thể hất người kia đi được.

Ma thú tức giận, chỉ có thể không ngừng đạp chân sau, xoay cổ thật mạnh, tựa như đang khiêu vũ.

Bây giờ nó chỉ có thể dùng cách này mà thôi.

Xem ra trong thời gian ngắn, ma thú không rảnh để ăn thịt người.

Bạch Thần hóp bụng như mèo, tiếp thêm can đảm cho bản thân, nhanh chóng tiến đến.

Sau khi quan sát, cô đã hiểu sơ về con ma thú này.

Chỗ lợi hại nhất của nó là chân sau, thế nên khi tấn công kẻ địch, nó sẽ có thói quen vung chân sau.

Năng lực phòng ngự của nó rất mạnh, làn da cực kỳ cứng rắn, ngay cả kiếm báu chém sắt như chém bùn cũng khó mà đâm thủng da của nó được.

Đầu ma thú giống như ngựa ở thế giới bình thường, khi nó ngoác mồm rống lên, có thể thấy rằng nó không sắc.

Nói cách khác, đây chỉ là một con ma thú ăn cỏ mà thôi.

Với ma thú kiểu này, chắc việc tiếp cận đầu nó sẽ không nguy hiểm bằng việc đến gần đuôi nó.

Mặc dù Ban Nha rất béo nhưng dù gì cũng có chút tu vi nên vẫn khá nhanh nhẹn.

Chỉ sau vài giây, cô đã đến được vị trí cửa hang.

Có vẻ cửa hàng cũng không nhỏ.

Hình như cô vào được.

Bạch Thần thử đâm dao găm xuống ven cửa hàng, không ngờ lại vô cùng cứng rắn.

Nói cách khác, cô không thể dùng dao găm để mở rộng cửa hang.

Hình như ma thú trên đầu Bạch Thần đã phát hiện ra cô, cái đầu cao hơn cả hươu cao cổ định cúi xuống, xem xem cục thịt trên mặt đất là cái gì.

Nhưng do cổ quá đau nên nó đã từ bỏ ý định này.

“Cửa hàng có trận pháp, dao găm của cô không đâm được đâu.” Hoa Hoa nhắc nhở: “Chen mạnh một chút, chắc sẽ vào được thôi.

Bé Mập cố lên.” Bạch Thần: ...

Bây giờ cô không được phép do dự nữa.

Bạch Thần quyết tâm liều mạng, thò đầu vào trước.

Theo lẽ thường, khi chui vào một không gian hẹp, đầu xuôi thì đuôi lọt.

Sau khi chui đầu vào, Bạch Thần ra sức chen vai vào.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương