Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 60: Nhật ký lột xác - ông lão lôi thôi

/816
Trước Tiếp
Xong, xong rồi, ma thú sẽ không trực tiếp cắn luôn nửa người dưới của cô chứ? Chắc nó chỉ là một con ma thú ăn cỏ thôi nhỉ.

Bạch Thần dùng hết sức bình sinh, không ngừng chen vào trong nhưng chẳng hề có tác dụng.

Nhưng đúng lúc này, ma thú ngoài hàng đã bị Viên Vân dùng kiếm đâm một lỗ lớn.

Do vết thương quá sâu, có vẻ đã chọc trúng động mạch cổ nên máu lập tức phụt ra ngoài.

Ma thú tuyệt vọng, ra sức phản kháng và gầm thét nhưng máu chảy ngày càng nhiều, khiến nó dần bủn rủn, cuối cùng ngã xuống.

Khi ngã xuống, cái miệng lớn của ma thú vừa khéo đập trúng cửa hàng, sau đó đẩy Bạch Thần đang kẹt ở đó vào.

Bạch Thần vừa tiến vào hang động cảm thấy khó hiểu, bèn quay đầu nhìn lên, trông thấy bờ môi ma thú đã lấp kín cửa hang rồi.

Sau khi đứng dậy, Bạch Thần sờ cái mông to béo của mình, trên đó còn dính chút dịch nhờn.

Tuyệt đối không thể để người thứ hai biết chuyện này, còn mất mặt hơn cả tè ra quân ấy chứ.

Trong hang tối như hũ nút.

Bạch Thần lấy một viên dạ minh châu phát sáng ra khỏi nhẫn chứa đồ.

Đây là công cụ chiếu sáng thiết yếu của loài người ở thế giới này, gần như nhà nào cũng có.

Việc chiếu sáng buổi tối đều dựa vào nó.

Dưới ánh sáng của dạ minh châu, Bạch Thần thu hết cảnh tượng kỳ lạ trong hang vào mắt.

Thật không ngờ, tuy cửa hang rất bé nhưng bên trong lại vô cùng rộng rãi.

Thạch nhũ và măng đá trong hang không hề khác với những gì cô thấy ở khu du lịch kiếp trước chút nào.

Trong hang có một hơi thở khiến người ta vô cùng sảng khoái.

Bạch Thần không khỏi hít sâu một hơi, cảm giác mệt mỏi ban đầu đã bay biến sạch.

Có một con đường lát đá ngay ngắn, ngoằn ngoèo dẫn đến nơi mà tầm mắt không thể với tới được.

Bên cạnh con đường nhỏ là dòng nước trong suốt thấy đáy, nước liên tục nhỏ giọt xuống từ măng đá trên đỉnh động.

Trông thấy dòng nước này, Bạch Thần không nhịn được ngồi xổm xuống, định dùng nước suối để rửa mặt.

Nhưng khi nhìn thấy bóng người trong nước, cô suýt chút nữa sợ đến mức hét lên.

Lúc sờ bằng tay, dường như khuôn mặt này cũng không to đến mức khoa trương như thế, nhưng hình ảnh phản chiếu dưới nước lại chẳng khác gì một cái chậu rửa mặt lớn cả.

Ngũ quan trên mặt gần như bị thịt lấp mất.

Mắt cũng không nhỏ, nhưng do quá nhiều thịt nên chẳng khác gì bị sưng.

Bạch Thần cẩn thận quan sát một lúc, càng nhìn kỹ thì càng thấy tuyệt vọng.

Với dáng vẻ này, ngay cả khi gầy bớt, liệu có thể sánh ngang với người vô cùng xinh đẹp như Tử Mộng không? Làn da của cô gái trong nước cũng không quá đẹp, vừa sần sùi vừa có mụn, bởi vì trong hang khá tối nên không thấy rõ là đen hay trắng.

Dù sao cũng không có chỗ nào đẹp cả.

Ài, mau đi tìm bàn tay vàng thôi.

Bạch Thần quyết định không xoắn xuýt về vấn đề ngoại hình nữa, dù sao Bàn Nha cũng không yêu cầu cô dùng dáng vẻ này để tán tỉnh Tam Hoàng tử.

Chỉ cần tìm được bàn tay vàng rồi cố gắng tu luyện, trở thành cường giả, vượt mặt Tử Mộng về khía cạnh võ lực thì cô vẫn sẽ được người khác ngưỡng mộ thôi.

Sau khi nghĩ thông, Bạch Thần không xoắn xuýt về ngoại hình của thân chủ nữa.

Cô đứng dậy, cẩn thận men theo con đường nhỏ để tiến vào sâu hơn, hy vọng không gặp phải ma thú cấp cao trong này.

Dường như Hoa Hoa có thể cảm nhận được thắc mắc của Bạch Thần, bèn nhắc nhở: “Yên tâm, trong vòng một trăm dặm trong hang không có ma thú đâu.” Lần này Bạch Thần đã yên tâm, đánh bạo chạy về nơi sâu trong động.

“Có lẽ con đường ở đây do loài người xây dựng, bằng không không thể bằng phẳng như thế.” Bạch Thần vừa chạy vừa nói với Hoa Hoa.

Hoa Hoa: “Chắc bàn tay vàng do một tiền bối từng sống ở đây để lại.” Bạch Thần: “Quả nhiên bàn tay vàng đều được tìm thấy trong hang, chẳng khác gì tiểu thuyết của Kim Dung cả.” Hoa Hoa: “Lẽ thường đều là như thế.

Nếu ở chỗ khác, chẳng phải đã sớm bị người ta phát hiện rồi ư? Hang núi bí mật này là nơi giấu bảo bối phù hợp nhất đấy.” Bạch Thần: “Nói cũng phải.” Bạch Thần kinh ngạc phát hiện ra, tuy cơ thể này trông rất béo nhưng vẫn chạy được.

Cô đã chạy được một tiếng mà chỉ hơi thở gấp.

Có lẽ là nhờ một chút tu vi của Bàn Nha.

Chỉ có điều, hình như cái hang này rất sâu, mãi vẫn chưa đến điểm cuối.

“Tiếp tục chạy đi, sắp đến rồi.” Hoa Hoa nhắc nhở, nhưng chỉ sau mấy giây, nó đã hoảng hốt nói: “Tiểu Bạch, cô chạy nhanh lên, hình như có một đám trẻ con đang đến.”

Khi nghe thấy có người đến, Bạch Thần nghĩ tới Tam Hoàng tử đầu tiên.

Có cướp được bàn tay vàng hay không đều dựa vào lần này.

Cô vội tăng tốc, ra sức lao về phía trước.

Những đứa trẻ kia đều vô cùng nhẹ nhàng, chắc chắn sẽ chạy nhanh hơn hẳn người mập như cô.

Bạch Thần chạy thêm một đoạn, rốt cuộc phía trước cũng xuất hiện một tia sáng, hang động bỗng trở nên trống trải.

Một cái động lớn có thể chứa mấy chục nghìn người dần xuất hiện trước mặt cô.

Trên đỉnh động có vài điểm sáng giống như phù văn đang không ngừng lấp lóe, lan đến vùng ven theo từng vòng, cuối cùng biến mất.

Bạch Thần nhìn quanh hang động một lượt.

Trong hang trống hơ trống hoác, chẳng có thứ gì.

Bàn tay vàng sẽ ở đâu đây? Hay là ở chỗ nào đó có cơ quan, nhất định phải mở cơ quan, tiến vào mật thất thì mới có thể tìm thấy nó? Ngay cả Hoa Hoa cũng không chắc chắn lắm: “Chẳng lẽ Tam Hoàng tử tìm thấy bàn tay vàng ở chỗ khác ư? Trong tin tức mà không gian trò chơi đưa cho tôi không có nơi mà gã đã đạt được bàn tay vàng.” “Cứ tìm thử trước đã, không chừng bàn tay vàng ở trong khe đá nào đó đấy.” Bạch Thần vừa sờ vách động vừa nói.

Hoa Hoa: “Tôi đã quét rồi, không có hốc tối hay mật thất đâu.” “Vậy tôi đến khu vực chính giữa xem sao, hoặc là ngồi ở đó để cảm nhận hơi thở khoáng đạt này cũng được.” Bạch Thần vừa nói vừa chạy đến chính giữa hang động.

Nhưng khi cô cách vị trí trung tâm hơn mười mét, chuyện kỳ lạ đã xảy ra.

Không ngờ cô lại bị một luồng sức mạnh cản lại.

Rõ ràng không thấy gì hết mà! Tại sao lại không chạy đến đó được chứ? “Cô đừng xông vào nữa, hình như là kết giới do đại năng nào đó bày ra.” Hoa Hoa lại nhắc nhở.

“Kết giới!” Bạch Thần hắng giọng, thế giới này ngày càng kỳ diệu.

Nhưng đúng lúc này, một người bỗng xuất hiện ở chính giữa động.

Đó là một ông lão hom hem đầy bụi đất.

Râu tóc của ông dính đầy vôi, hơn nữa còn rối tinh rối mù, khuôn mặt chằng chịt nếp nhăn, quần áo trên người rách tung tóe, bẩn đến mức không thể thấy rõ màu sắc vốn có, dường như đã lâu lắm rồi chưa tắm rửa.

Mặc dù ông lão đột nhiên xuất hiện nhưng Bạch Thần không hề thấy sợ hãi, trái lại còn mừng rỡ và ngạc nhiên.

Không chừng bàn tay vàng đang ở trên người ông ấy.

“Quỳ xuống!” Mắt ông lão có hình tam giác ngược, ánh mắt vô cùng nghiêm khắc, tỏa ra ánh sáng sắc bén.

Ông ra lệnh cho Bạch Thần.

Mệnh lệnh của ông lão khiến người ta có cảm giác không thể làm trái, thậm chí dường như có một luồng sức mạnh đang ép Bạch Thần quỳ sụp xuống.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương