Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 61: Nhật ký lột xác - biến động bất ngờ

/816
Trước Tiếp
Thôi cứ nghe xem rốt cuộc ông lão này có mục đích gì trước vậy.

“Có làm thì mới có ăn, cháu không thể lấy không đồ vật của ông được.

Ông nói đi, ông cần cháu giúp gì?” Bạch Thần nghiêm mặt, bình thản nói.

Ông lão ngẩn người, rõ ràng là rất bất ngờ vì Bạch Thần.

Nhưng khi thấy tuổi xương của Bạch Thần chỉ mới mười một, mười hai dù vóc dáng rất to con, ông lão lại cảm thấy thoải mái, cho rằng đây là một đứa trẻ khá lương thiện.

“Ha ha ha, vẫn rất thật thà, không tệ, cháu rất có triển vọng.

Ta cần cháu xử lý một chuyện lớn kinh thiên động địa giúp ta, cháu làm được không?” Ông lão tiếp tục cười híp mắt, hỏi.

“Ồ! Chuyện lớn ư?” Bạch Thần ỉu xìu, quả nhiên trên đời này không hề có bữa cơm miễn phí: “Rốt cuộc lớn đến đâu ạ?” Ông lão chỉ cười chứ không đáp.

“Ông nói đi! Ông nói xong rồi cháu sẽ đồng ý với ông!” Tuy ông lão chỉ cười mà không đáp nhưng thật ra ông vẫn đang quan sát Bạch Thần, tiến hành phân tích, đánh giá cô.

Hai người cứ thể im lặng một lúc.

Bạch Thần thở hắt ra, tốt bụng nói: “Chỉ cần là chuyện cháu có thể làm, chắc chắn cháu sẽ cố gắng, ông cứ yên tâm.” Nhưng ông lão vẫn im lặng, khiến Bạch Thần suýt chút nữa hét lên, ông nói gì đi chứ! Mau lấy bàn tay vàng ra đây! Còn dông dài ở đó làm gì? Chuyện lớn kinh thiên động địa là cái gì hả? Một khi Tam Hoàng tử đến, chắc chắn ông lão này sẽ chọn gã ngay, cô vô cùng chắc chắn.

Nếu đo giá trị nhan sắc, cô là cặn bã, còn nếu đọ thiên phú thì cô vẫn là cặn bã.

Mặc dù Bạch Thần đã vô cùng sốt ruột nhưng bề ngoài vẫn rất lạnh nhạt.

“Hay là thế này nhé, ông đi ra ngoài với cháu.

Nếu ông không có nhà, không có chỗ ở, cháu có thể cho ông ở nhà của mình.

Trong động tối đen, ở lâu không tốt cho cơ thể.

Cháu là một đứa bé ngoan kính già yêu trẻ, khi ông ở nhà cháu, cháu sẽ mua quần áo mới và đồ ăn ngon cho ông.

Được không ạ?” Bạch Thần cố ý nói chuyện bằng giọng điệu của trẻ con, còn chu mỏ, hy vọng mình có thể thể hiện được dáng vẻ đáng yêu của những đứa trẻ.

Ài, người mập sống khó khăn quá! Ngay cả giả vờ đáng yêu cũng mang lại cảm giác rất khó coi.

Tiếc thay ông lão chẳng hề biết ơn, hoàn toàn không bị dáng vẻ “đáng yêu” của Bạch Thần cảm hóa.

“Cháu đấy! Còn ăn nữa à?” Đôi mắt tam giác của ông lão trợn tròn, có vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Con nhóc này, nếu cháu vẫn không kiểm soát được cân nặng thì sẽ hỏng hẳn đấy.” Trong lúc nói chuyện, bộ râu muối tiêu của ông lão rung lên, dường như rất tức giận.

Bạch Thần: ...

Ngay cả ông lão cũng ghét người mập, xem ra hết hy vọng rồi.

Chắc ông sẽ không giao bàn tay vàng cho cô đâu.

Nếu cứ dây dưa thêm, đám người Tam Hoàng tử sẽ đến mất.

Vẻ ngoài quyết định tất cả! Sao nhân vật thí mạng có thể dễ dàng đạt được bàn tay vàng như vậy chứ? Cho dù cướp thì cũng phải có thực lực mới được! Ông lão đột nhiên xuất hiện, vừa nhìn đã biết là thế ngoại cao nhân, cho dù ông không cho thì cô cũng chẳng có bản lĩnh cướp.

Thật ra lúc này ông lão cũng đang đấu tranh tư tưởng.

Bé gái mập trước mặt thật sự có thể hoàn thành tâm nguyện cả đời của ông ư? Nhưng linh hồn của ông đã ở đây quá lâu, nếu vẫn không đi thì sẽ tiêu tán mất.

Không giao cho cô bé thì cho ai bây giờ? Nếu cô bé đã đến, vậy rõ ràng chính là người có duyên.

Ông lão thở ngắn than dài một lúc lâu rồi nói: “Ai, mặc dù người đi vào đây là một con nhóc vừa xấu vừa mập, nhưng tốt xấu gì cũng là người.” Bạch Thần: ...

Tốt xấu gì cũng là người là cái quái gì hả? “Ai, trong suốt mười nghìn năm qua, cũng chỉ có một bé gái đến đây.

Cứ vậy đi, mình không nên kén cá chọn canh nữa!” Ông lão than vãn một lúc lâu rồi lười biếng duỗi một ngón tay ra.

Bạch Thần cảm thấy khó hiểu, ông ấy đưa tay ra làm gì vậy? Không ngờ ngón tay của ông lão lại bắn ra một tia sáng như súng laser, còn Bạch Thần thì bị một sức mạnh vô hình cố định.

Tia sáng kia trực tiếp tiến vào mi tâm cô.

Bạch Thần kinh ngạc cảm nhận tia sáng này, hơi lo ông lão muốn chiếm lấy cơ thể của cô.

Chẳng lẽ Tam Hoàng tử trong cốt truyện đã bị người khác đoạt xác? Có phải thể không? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Lại có nguy cơ biến thành năng lượng cho không gian rồi! Thực lực yếu ớt nên ở đâu cũng sợ trời sợ đất.

May mà mấy giây sau, tia sáng trên trán Bạch Thần đã biến mất! Hình như cô không bị đoạt xác, cũng chẳng thấy đau nhức ở chỗ nào.

Bạch Thần thở phào nhẹ nhõm rồi xụi lơ trên đất.

Sợ quá.

Thân hình của ông lão nhạt dần, hóa thành bóng mờ theo thời gian, cuối cùng biến mất.

Bạch Thần ngơ ngác nhìn chỗ mà ông lão biến mất, hoàn toàn không hiểu tia sáng của ông là sao.

Bàn tay vàng đâu? Bàn tay vàng đâu rồi? Cứ thế là xong hả? Cô phải tốn không biết bao nhiêu sức lực để vào được đây đấy.

Chẳng lẽ ông truyền tu vi cho cô qua laser? Giống như Vô Nhai Tử và Hư Trúc vậy.

“Thiên phú tu luyện cực hạn mà ta ban cho cháu cũng chẳng phải là cho không, ta giao cho cháu nhiệm vụ quan trọng nhất.

Đó là gỡ bỏ vách ngăn thiên đạo, cứu vớt chúng sinh trong thiên hạ khỏi nước sôi lửa bỏng.” Giọng nói của ông lão truyền đến từ bốn phương tám hướng, tạo thành từng tiếng vang trong động rồi biến mất.

Bạch Thần kinh ngạc ngẩng đầu, tìm kiếm nguồn gốc của giọng nói: “Ông à, ông ở đâu thế? Có thể nói rõ hơn một chút không?” Gỡ bỏ vách ngăn thiên đạo! Có phải đó chính là lớp ngăn cách hoặc kết giới ngăn đại lục này với thế giới bên ngoài không? “Cô bé, nhất định phải coi trọng nhiệm vụ mà ta giao cho cháu, phải hoàn thành nó.

Bằng không, cháu sẽ nổ tung mà chết đấy! Ha ha ha! Tốt rồi, ta nên đi đầu thai thôi, vĩnh viễn không gặp nhau nữa nhé.” Giọng điệu của ông lão như thế đã trút được gánh nặng của mình.

Nghe thấy thế, trái tim nhỏ của Bạch Thần run rẩy, nếu không hoàn thành thì sẽ nổ tung mà chết là sao? Ý ông là, cô phải gỡ bỏ vách ngăn mà hơn một tỷ người sống đời đời kiếp kiếp ở đây cũng không phá nổi á? Cô có tài đức gì cơ chứ? Cô kiếm đâu ra bản lĩnh đó hả?

Ban đầu cô chỉ đến để tìm bàn tay vàng mà thôi, kết quả chẳng những không tìm được bàn tay vàng mà còn dây vào rắc rối.

Rốt cuộc thế giới bên ngoài sẽ như thế nào? Sau khi gỡ bỏ vách ngăn, người ở nơi này sẽ ra sao? Đó hoàn toàn là ẩn số.

Nhỡ bên ngoài là vùng đất man hoang không thể sinh sống thì sao? Nhờ vách ngăn kia là để bảo vệ những người sống sót sau tai họa nào đó thì sao? Mọi người đều có tâm lý sợ sệt với những gì mà mình không biết.

Nếu thật sự gỡ bỏ vách ngăn, làm rối loạn cuộc sống bình yên của bọn họ, không chừng cô sẽ trở thành kẻ có tội, bị người khác chửi mắng, nguyền rủa và phỉ nhổ.

Bạch Thần suy nghĩ rồi đứng dậy, đi đến vị trí trung tâm, ngồi ở chỗ mà ông lão vừa ngồi.

Có lẽ cô sẽ có thêm gợi ý khi ngồi ở đây.

Quả nhiên sau khi ngồi ở vị trí trung tâm, Bạch Thần cảm thấy cảnh vật trước mặt mình hoàn toàn thay đổi.

Không ngờ cô lại trông thấy những biến động bất ngờ suốt mấy chục nghìn năm của đại lục này.

Tiếc rằng hình ảnh đó chỉ xuất hiện một phút rồi biến mất, phù văn lấp lóe trên đỉnh động cũng không còn.

Cả hang núi khổng lồ trở nên vắng lặng, tựa như đột nhiên mất đi sức sống.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương