Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 64: Nhật ký lột xác - nhai kỹ nuốt chậm

/816
Trước Tiếp
Ngươi không biết ơn thì thôi, không ngờ còn cãi lại.” Viên Y đang ngồi xổm trên đất tức đến mức nhảy dựng lên.

Trước đây, cho dù ai bắt nạt Bàn Nha, cô bé cũng chỉ im lặng chịu đựng.

Cô không đánh lại người ta, không chửi được người ta, hơn nữa cũng chẳng có ai trong nhà họ Tử giúp cô cả.

Ngay cả những đứa trẻ không gia không thể cũng dám bắt nạt cô bé.

Cô bé nghĩ nếu mình phản kháng, có lẽ còn bị bắt nạt thê thảm hơn, thế nên bình thường đều nhẫn nhịn.

Nhưng thật ra, cô bé càng nhẫn nhịn thì người khác càng tưởng cô dễ bắt nạt.

Phần lớn người đều có tật xấu mềm nắn rắn buông.

“Ngươi là cái thá gì chứ? Chó giữ nhà của Tể Hương à? Bị người khác lợi dụng mà không biết, để con lợn.” Bạch Thần cười khẩy, không muốn tiếp tục tranh cãi với một con nhóc, trông rất thấp kém.

“Ngươi...

ngươi...

ngươi mới là chó giữ nhà.” Viên Y vô cùng tức giận, giậm chân: “Ca, huynh đánh nó cho muội, nó lại bắt nạt muối kìa.” Bạch Thần khịt mũi coi thường, lại là động tác này, chỉ biết giậm chân rồi gọi anh trai.

Nếu không có anh trai che chở, chắc chỉ vài phút thôi là con bé đáng ghét này chết thê thảm rồi.

Viên Vân lại lắc đầu, tiếp tục xử lý xác ma thú.

Cậu đã quen với tiếng ầm ĩ suốt dọc đường đi rồi.

Sau khi Viên Vân xử lý xác ma thú xong, trời đã sẩm tối.

Mấy đứa trẻ bắt đầu ngựa không dừng vó chạy về chỗ tập trung.

Nhà họ Viên vốn đã sống tốt hơn trước nhiều, một là Viên Vân thường xuyên giành được phần thưởng ở học viện, hai là gia đình họ còn có một nghề khác.

Bọn họ làm thịt muối từ thịt ma thú, rồi cung cấp cho tiệm thực phẩm hoặc quán rượu ở thủ đô.

Thỉnh thoảng, thịt muối nhà họ Viên cũng sẽ xuất hiện trên bàn ăn của nhà họ Tử.

Ở nước Thiên Minh có rất nhiều gia đình làm thịt muối, nhưng hương vị của nhà họ Viên lại vô cùng độc đáo, ngon hơn hẳn nhà khác.

Bà Viên đã phải mất rất nhiều thời gian, tinh lực để nghiên cứu và thử nghiệm thì mới có được kết quả này.

Thế nên mỗi khi có ma thú bị giết, việc xử lý xác đều do Viên Vân làm.

Một số bạn học giễu cợt Viên Vân vì chuyện này, nhưng cậu chưa bao giờ quan tâm, nên làm việc gì thì cứ làm việc đó.

Chỉ có điều từ năm ngoái, cơ thể của mẹ Viên Vân dân yểu đi.

Tố chất cơ thể của người tầm thường kém hơn hẳn người tu luyện, đây cũng là nguyên nhân của việc người tầm thường bị kỳ thị như thế Các quốc gia trên đại lục đều đã làm thống kê về tuổi thọ con người, số liệu thu được không khác nhau mấy.

Tuổi thọ bình quân chỉ có bốn mươi lăm, chưa tính đến tử vong ngoài ý muốn do bị ma thú ăn mất.

Về phần người tu luyện, cho dù chỉ quanh quẩn ở giai đoạn rèn luyện cơ thể, nếu không bị ma thú ăn mất, bọn họ có thể sống đến một trăm năm mươi tuổi.

Khoảng cách không chỉ có một chút xíu.

Thế nên theo lẽ thường, người tu luyện đều không muốn cưới người tầm thường làm vợ.

Bởi vì đứa trẻ do người tầm thường nữ sinh ra có xác suất trở thành người tầm thường rất cao.

Ngược lại, người tu luyện nữ cũng không muốn gả cho người tầm thường nam.

Cha Viên Vân không thể đột phá do tư chất quá kém, vẫn luôn ngoi ngóp ở giai đoạn rèn luyện cơ thể.

Mẹ của cậu chỉ là người tầm thường, sự kết hợp giữa hai người là ví dụ.

Nhưng hai đứa con của bọn họ đều có thể tu luyện, thậm chí con trai còn là một đứa trẻ thiên tài.

Vận may này khiến những người dân nghèo xung quanh vô cùng hâm mộ.

Tiếc rằng bệnh của mẹ cậu đã nhanh chóng kéo sụp gia đình giàu có.

Tiền kiếm được từ thịt muối còn không đủ để mua thuốc.

Cho dù là ở thế giới nào, người nghèo đều không chịu nổi những căn bệnh.

Lần này, học viện cử ba cường giả Linh Không dẫn dắt đội ngũ, ma thú cấp năm và cấp năm trở xuống đều không dám đến gần.

Khi mấy người quay về chỗ tập trung, vật phát sáng trên bầu trời - tạm gọi là “mặt trăng” đã ló ra khỏi đám mây.

Hương thịt nướng tràn ngập chỗ tập trung, rất nhiều học sinh đang ăn một miếng thịt lớn.

Đối với Bạch Thần, cảnh tượng này thực sự quá hấp dẫn, nhưng bọn nhỏ lại vừa ăn thịt nướng vừa tỏ ra đau khổ.

Khi thấy miếng thịt trong tay đám trẻ con, bụng Bạch Thần như muốn giương cờ tạo phản, điên cuồng sốt réo, trong mắt bắt đầu xuất hiện ánh sáng màu xanh lục.

Cô nhìn chằm chằm vào những miếng thịt thơm

phức kia, chỉ hận không thể cướp lấy rồi gặm vài miếng.

Suy nghĩ điên cuồng này vài lần khiến cô suýt mất đi lý trí, nhưng rồi cũng gắng gượng kìm nén được.

Do điều kiện dã ngoại có hạn nên suốt mấy ngày nay, học sinh được ăn đủ loại thịt nướng, đương nhiên không có những món hấp, xào, luộc.

Do ít khi ăn đồ nướng, giờ lại bất ngờ được ăn nên đám trẻ con đều cảm thấy ngon miệng, rất sẵn lòng ăn.

Nhưng sau mấy ngày, một số đứa trẻ bắt đầu có ý kiến, sự thèm ăn cũng giảm đi rất nhiều.

Chỉ riêng Bán Nha không hề có ý kiến gì, sức ăn ngày nào cũng rất đáng kinh ngạc.

Các bạn học đều đã quen nên không sợ hãi, người mập như vậy, ăn thế là đúng rồi.

Cùng lắm bọn họ chỉ chế giễu một chút mà thôi.

Nhưng với Bàn Nha, những lời châm chọc đã không thể tổn thương cô nữa.

“Bàn Nha! Cháu về rồi à! Ta để cho cháu một chậu thịt này!” Một đầu bếp hậu cần cười hì hì với Bạch Thần, sau đó bê một chậu thịt lớn đến trước mặt cô.

Nhưng thật ra là do các học sinh ăn rất ít, còn thừa lại khá nhiều, nên ông hy vọng Vua Dạ Dày Bàn Nha có thể tiêu diệt hết chỗ đó.

Bạch Thần có chút được yêu mà sợ, cố nén sự nóng vội, lạnh nhạt nhìn đầu bếp: “Cảm ơn, cháu chỉ ăn một miếng thôi.” Sau đó cô rửa tay rồi nhặt miếng nhỏ nhất.

Viên Vân đứng cạnh nhìn Bạch Thần với vẻ rất khó hiểu: “Muốn ăn thì cứ ăn đi, đừng để bị đói.” Bạch Thần: ...

Chẳng lẽ Viên Vân không ghét bỏ dáng người của Bàn Nha à? Lại còn xui cô ăn nhiều một chút nữa chứ.

Viên Vân cũng nhanh chóng rửa tay, cầm một tảng thịt lớn rồi đi sang bên cạnh, gặm từng miếng.

Suốt đoạn đường này, cậu đã tiêu hao khá nhiều thể lực, nhất là khi giết con Ma Lưu Câu cấp năm kia.

Bạch Thần cầm thịt nướng tìm một góc, cố nén sự thèm ăn điên cuồng, chậm rãi nhai.

Đồng thời, cô cũng nhắc nhở bản thân phải nhai kỹ nuốt chậm, không được ăn quá nhanh.

Việc nghiền nhỏ thức ăn có lợi cho tiêu hóa, giúp kiểm soát sự thèm ăn.

Sau khi ăn xong một miếng thịt, Bạch Thần kiên quyết không lấy miếng thứ hai mà quay về lều nghỉ ngơi.

Một thời gian rất dài sau đó, trong đầu Bạch Thần chỉ toàn thịt nướng, thịt nướng, thịt nướng, quả là không thể xua đi nổi.

Nước bọt liên tục ứa ra, đây là biểu hiện của việc chưa ăn no.

Kiên trì chính là thắng lợi, nếu ngày đầu tiên đã không kiên trì nổi, chẳng bằng trực tiếp hóa thành năng lượng của không gian cho rồi.

Nếu muốn trở thành mỹ nhân, gầy như que củi, nhất định phải cố lên! Cô là người giỏi nhất mà.

“Có ai nhìn thấy đội của Tam Hoàng tử không?” Trong lúc không ngừng chống lại cơn thèm ăn, Bạch Thần bỗng nghe thấy giọng nói của thầy giáo dẫn đội ở ngoài lều.

Đám trẻ con đang túm năm tụm ba ngoài lều đều lắc đầu, nói rằng mình không nhìn thấy.

“Thưa thầy, trò có trông thấy bọn họ ở rừng Hồng Sam vào lúc chạng vạng tối.” Đây là giọng nói của Viên Vân.

“Các trò ấy đến rừng Hồng Sam làm gì? Chẳng phải thầy đã thông báo cho mọi người rồi sao? Ở đấy có ma thú cấp năm, học sinh không thể tùy tiện bước vào.” Giọng của thầy giáo nghe rất tức giận.

Sau đó, một thầy giáo ở lại bên ngoài lều để trông coi, hai người khác bay lên trời, đi tìm đám người Tam Hoàng tử.

Khi các học sinh chuẩn bị nghỉ ngơi, rốt cuộc Tam Hoàng tử cũng được tìm thấy.

Bạch Thần trốn trong lều nghe thấy hai học sinh nữ bàn luận, hình như trên đường về, đám người Tam Hoàng tử đã gặp phải một con ma thú cấp cao, hai con cháu thế gia bỏ mạng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương