Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 72: Nhật ký lột xác - quả là xứng đôi

/816
Trước Tiếp
Tề Hương không nằm trong số đó.

“...

Ca...

ca ca của nàng ấy chết rồi, nên nàng ấy mới nhờ ta hỏi xem tỷ có vào trong đó hay không?” Tử Mộng nghẹn lời, tỏ ra hơi mất tự nhiên.

sự thay đổi sắc mặt nhỏ xíu của Tử Mộng.

Phái nữ nhòm ngó Tam Hoàng tử không chỉ có Tế Hương, mà còn có cả cô em gái trước mặt này.

“Ca ca của nàng ta chết thì liên quan gì tới ta? Chẳng phải hắn đã bị ma thú ăn rồi à? Sao lại hỏi ta chứ? Ta chỉ là một kẻ yếu đang trong giai đoạn rèn luyện cơ thể cấp thấp mà thôi, nào có bản lĩnh hại hắn?” Trong mắt Tử Mộng lóe lên một tia chán ghét, rất không quen với cái miệng bỗng trở nên sắc bén của Bàn Nha: “Đương nhiên tỷ không có bản lĩnh này, tỷ chỉ cần miêu tả tình hình sau khi mình tiến vào hang núi là được.” Giọng điệu cô ta cứng nhắc, như đang ra lệnh.

Rõ ràng thân phận của hai người không khác nhau mấy, đều là con gái thứ.

Nhưng từ nhỏ đến lớn, Tử Mộng luôn kiêu căng ngạo mạn.

Khi đứng trước mặt cô ta, Bàn Nha quả là thấp hèn, chỉ hận không thể đào đất rồi tự chôn mình cho xong.

Thực lực quyết định tất cả mà! Bạch Thần nghiêng đầu nghĩ ngợi, dường như đang nhớ lại: “Sau khi vào trong hang, tỷ thấy rất nhiều thứ! Chẳng hạn như rất nhiều hòn đá có hình dạng kỳ lạ, dòng nước trong suốt thấy đáy, một con đường khúc khuỷu quanh co.

Tỷ men theo con đường đó, đi đến một cái động lớn.

Trong động trống không, tỷ cảm thấy rất mát mẻ nên đã hóng gió chốc lát, sau đó Tam Hoàng tử và mấy công tử cũng tiến vào, vừa đi vừa bàn luận.

Muội đoán xem bọn họ đang nói về thứ gì?” Tử Mộng bị Bạch Thần khơi gợi sự tò mò, dù sao cô ta cũng chỉ là một cô bé mười hai tuổi, lòng dạ không quá thấm sâu: “Bọn họ nói gì vậy?” “Bọn họ nói, Thái tử điện hạ quá may mắn, trong phủ đã có mười mấy mỹ nhân, thế mà Hoàng thượng còn để thiếu nữ thiên tài nhà họ Tử đính hôn với hắn.

Còn Tam Hoàng tử thì sao? Chẳng có người phụ nữ nào, hơn nữa phải đính hôn với Ban Nha xấu xí nhất.

Ta nghe mà không phục, ta...

ta xấu chỗ nào chứ?”

Tử Mộng nghe mà khóe miệng giật giật: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó Tam Hoàng tử nổi giận, bảo bọn họ ngậm mồm.

Hình như Tam Hoàng tử đang bảo vệ ta! Ngài ấy không cho phép người khác nói ta xấu.

Tam Hoàng tử đối xử tốt với ta thật!” Tử Mộng: ...

Rất muốn nôn đầy mặt nàng ta.

Bạch Thần vừa nói vừa ôm ngực, chú ý kỹ sự thay đổi nét mặt của Tử Mộng.

Sau đó, quả nhiên trông thấy vẻ ghen ghét, không cam lòng, tức giận, thậm chí oán hận trên mặt cô ta.

Bạch Thần đã có thể khẳng định Tử Mộng không thích Thái tử, người cô ta thật sự thích là Tam Hoàng tử, nên mới có vẻ mặt như thế Rõ ràng nếu cưới Thái tử, sau này Tử Mộng sẽ trở thành Hoàng hậu, nhưng dường như cô ta không thèm, vì trái tim cô ta đã thuộc về người khác.

Hơn nữa, Thái tử có gì tốt chứ, hắn đã hơn tám mươi tuổi rồi, mặc dù vẻ ngoài vẫn là thiếu niên, nhưng tuổi tác chênh lệch quá nhiều.

Khoảng cách thế hệ này quả là không thể vượt qua.

Quan trọng nhất chính là, Thái tử còn có một người vợ đã chết, sau khi lấy hắn, Tử Mộng chỉ có thể làm vợ kế mà thôi, nghe thật khó chịu.

Hơn nữa, trong phủ của hắn còn có rất nhiều phụ nữ do các gia tộc đưa đến.

Khi so sánh hai bên, đương nhiên Tam Hoàng tử sẽ tốt hơn một chút rồi.

Tam Hoàng tử mười lăm tuổi và Tử Mộng mười hai tuổi, cả hai người đều là thiên tài, cả hai người đều đẹp ngút trời, quả là xứng đôi.

Thật ra trong cốt truyện, sau khi cưới Tử Mộng, Thái tử quả là chiều chuộng cô ta muốn chết.

Tất cả mỹ nhân trong phủ đều phải khép nép thì mới có thể sống sót.

Tử Mộng có thể tùy ý lấy mạng bọn họ.

Sự ưu ái này xem như không tồi.

Nhưng Tử Mộng có thật sự hạnh phúc không? Cũng chẳng biết được, có khi lúc đó cô ta đang làm chuyện trái đạo đức với Tam Hoàng tử sau lưng Thái tử rồi.

Chẳng biết sau này Tử Mộng có tham gia vào chuyện cướp đoạt quyền lực của Tam Hoàng tử hay không nữa.

Không chừng bọn họ đã nội ứng ngoại hợp.

Không chừng kết cục của Thái tử là chết trong tay người vợ mà mình yêu thương.

Tử Mộng lấy lại tinh thần, trong mắt lóe lên một tia mất kiên nhẫn, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng hơn mấy phần: “Tỷ à, tỷ có nhặt được thứ gì không? Nếu có thì phiền tỷ giao cho ta, vì có thể Tổ công tử đã đánh rơi nó, ta sẽ trả lại nhà họ Tề.”

“Phụt...” Bạch Thần không nhịn được cười, nhân vật này diễn chẳng đúng chỗ chút nào: “Muội muội muội nghĩ tỷ sẽ nhặt được gì?” Trong mắt Tử Mộng, chắc chắn Bàn Nha chính là một kẻ ngu ngốc chẳng biết gì.

Thật ra Bàn Nha hiểu hết, chỉ là cô tự ti vì béo, vì thiên phú quá kém mà thôi.

“Sao ta biết tỷ nhặt được thứ gì? Nếu nhặt được thì đưa đây là được rồi.” Trong mắt Tử Mộng xuất hiện lửa giận, hoàn toàn không xem Bàn Nha là chị, dường như cô ta mới là chị gái.

Bạch Thần không nhịn được ngoáy tai: “Nhà họ Tề đánh rơi cái gì? Dù sao cũng phải có tên chứ, không thể nói đồ mà ta nhặt được chính là thứ bọn họ đánh rơi.

Rốt cuộc bọn họ mất cái gì, bảo bối à? Hay là đan dược

cấp cao, ma tinh cấp cao, vũ khí cấp cao, dù gì cũng phải nói ra! Nếu bọn họ bảo mình đánh rơi một viên ma tinh của vua ma thú, rồi bảo ta nhặt được, ép ta đưa ra, ta cũng phải đưa à? Chẳng phải đấy là cố tình gây sự sao? Ta đưa ra được chắc? Nhà họ Tề lại dám khiêu khích nhà họ Tử như vậy.” Bạch Thần càng nói càng căm phẫn, trông rất tức giận, đưa mâu thuẫn lên tầm mâu thuẫn gia tộc.

Rất rõ ràng Tử Mộng đang nói láo, rõ ràng Tam Hoàng tử bảo cô ta đến hỏi Bàn Nha, nhưng cô ta lại sợ gian tình giữa mình và gã bị phát hiện, nên mới biển Tam Hoàng tử thành Tể Hương.

Tử Mộng lập tức bị chế giễu đến mức nghẹn lời, sao cô ta biết là cái gì chứ? Đây là trực giác của Tam Hoàng tử, lẽ ra trong hang phải có thứ gì đó.

Hai anh em của gã đã chết vì chuyện này, nhưng vẫn chẳng vớ được lợi ích gì, nên gã luôn cảm thấy đồ tốt đã bị Ban Nha vào động đầu tiên nhặt mất.

Trong mắt Tam Hoàng tử, cho dù Ban Nha lấy được thứ tốt thì cũng vô dụng.

Thứ nhất là thiên phú của nàng ta quá kém, quan trọng nhất chính là không biết tự kiềm chế, ngày nào cũng chỉ biết ăn ăn ăn, cho dù có bảo bối trong tay thì cũng thành lãng phí hết.

Nếu muốn chống lại Thái tử, gã nhất định phải nắm bắt bất cứ cơ duyên nào, trở thành kẻ mạnh, có thực lực vượt xa anh cả lớn hơn gã bảy mươi tuổi.

Đây chính là con đường duy nhất của gã.

Chỉ khi gã trở nên vô địch, những thế gia, môn phiệt, quan lại kia mới có thể đứng bên gã.

Tử Mộng đỡ trán, rất ảo não về việc bị Ban Nha mỉa mai đến mức nghẹn lời: “Không nhặt được thì thôi, ta chỉ hỏi một chút mà đã trở thành nhà họ Tề khiêu khích nhà họ Tử à?” Cô ta vừa nói vừa nhanh chóng quay người bỏ đi.

Có lẽ nàng ta thật sự không nhặt được bảo bối gì, trong mắt Tử Mộng, Bàn Nha là người thành thật nhất, chưa bao giờ nói láo.

Có lẽ thật sự là do Tam Hoàng tử nghĩ nhiều.

Tuy trong hang núi có bảo bối, nhưng cũng có thể là người khác nhặt mất, chưa chắc là Bàn Nha.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương