Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 73: Nhật ký lột xác - kiên trì bền bỉ

/816
Trước Tiếp
Nhưng yêu cầu của Ban Nha là, nhất định phải trở thành đối tượng được người khác ngưỡng mộ.

Chắc chắn không thể tránh khỏi việc kiêu ngạo vùng dậy rồi.

Vết thương lòng của Ban Nha đến từ việc bị tất cả giáo viên và học sinh trong trường xem thường, bị tất cả học sinh chế nhạo, bắt nạt.

Ngã xuống ở đâu thì phải đứng lên từ đó, việc cô cần làm nhất chính là lấy được thành tích tốt ở học viện, nổ phát súng đầu tiên của cuộc đời.

Nếu vùng dậy thì sẽ bị Tam Hoàng tử nghi ngờ, nếu không vùng dậy thì sẽ bất lợi cho nhiệm vụ, đúng là thế nào cũng không ổn.

Hay là tìm một chỗ dựa trước khi có thể tăng thực lực nhỉ? Theo cốt truyện, Tam Hoàng tử chỉ là một Hoàng tử vô cùng không được sủng ái, bằng không, phụ hoàng gã cũng sẽ không tìm cho gã một cô vợ như Bàn Nha.

Do có một cường giả Thần Sơ trấn giữ, nên nhà họ Tử đã trở thành thế gia hàng đầu của nước Thiên Minh, ngay cả Hoàng thượng cũng phải nể mặt.

Hiện nay, Tam Hoàng tử vẫn chưa có lực lượng để chống lại gia tộc lớn như thế này.

Xem ra bây giờ, nhà họ Tử đang ở phe Thái tử, hay nói cách khác, Hoàng thượng đã để nhà họ Tử trở thành bè cánh của Thái tử.

Thế nên, có lẽ việc tìm một chỗ dựa ở nhà họ Tử, để Tam Hoàng tử nhìn mà chùn bước là cách duy nhất cô có thể thực hiện.

Nhưng phải tìm ai trong nhà họ Tử đây? Ai đáng tin nhỉ? Cha? Không đáng tin, lão tổ? Cũng thế, chú bác ở chi khác lại càng không.

Bạch Thần vừa đi vừa ảo não gãi đầu, càng nghĩ càng thấy vô cùng chết lặng với nhiệm vụ này.

Bạch Thần vừa suy nghĩ, vừa xuyên qua từng hành lang theo trí nhớ, đi qua những lầu gác đẹp đẽ, rốt cuộc cũng tìm thấy thiên phòng” mà Ban Nha ở.

*Thiên phòng: nhà dành cho vợ lẽ.

Khi cô đẩy cửa bước vào một phong cách giản dị, lệch hẳn với cảnh tượng xa hoa trong nhà họ Tử đập vào mắt.

Từ sau khi mẹ Bàn Nha qua đời, cô vẫn luôn ở với vú La chăm sóc mình ở đây.

Các công tử tiểu thư khác của nhà họ Tử đều được nha hoàn hầu hạ, khi còn bé, Ban Nha cũng có hai nha hoàn.

Thế nhưng sau khi thiên phú của cô bé được kiểm tra ra là rất kém, hai nha hoàn bèn tìm đến người có địa vị cao hơn.

Có lẽ cũng do người bên trên đồng ý, bằng không, bọn họ cũng chẳng có lá gan lớn như vậy.

Một kẻ vô dụng, chỉ cần để cô ăn no mặc ấm là được rồi, có nha hoàn hầu hạ hay không cũng chẳng sao.

Vì chuyện này, Ban Nha đã buồn bã một thời gian, sau một năm mới điều chỉnh được tâm trạng.

Khi nhớ lại tình hình trong cốt truyện, trong lòng Bạch Thần bỗng hơi chua xót, cảm xúc của Ban Nha lại lần nữa xâm chiếm tim cô.

Nếu Ban Nha chỉ là người tầm thường, không chừng số phận của cô càng thêm bi thảm.

Đây chính là nỗi bi ai của kẻ yếu ở thế giới này.

Chỉ nhắc đến thực lực! Không nói chuyện tình cảm.

Tình thân, tình bạn, tình yêu đều có liên quan đến thực lực hết.

Một tia “nắng” chiếu qua cửa sổ, tạo thành một tấm lưới ánh sáng trong căn phòng hơi tối.

Một bà lão có mái tóc bạc trắng, mặt mũi nhăn nheo đang ngồi thêu bên cửa sổ.

Bà chính là vú La vẫn luôn chăm sóc Bàn Nha.

Hiện giờ bà mới bốn mươi, nhưng với người tầm thường, đây đã là độ tuổi của người già.

Mấy năm nay, cơ thể của vú La cũng không còn bằng lúc trước.

Tại của bà không tốt lắm, khi đi đường cũng chẳng còn nhanh nhẹn, lưng còng, nếp nhăn chằng chịt trên mặt, trông chẳng khác gì một bà lão tám, chín mươi tuổi.

Thế giới này vô cùng tàn nhẫn với những người không thể tu luyện.

Họ già đi rất nhanh, năm ba lăm tuổi đã tiến vào thời kỳ giá cả, người có thể sống qua năm mươi tuổi lại càng ít.

Đây chính là nguyên nhân mẹ Bàn Nha bị gia tộc tùy ý tặng cho người khác để làm thiếp, mặc dù rõ ràng bà là tiểu thư quyền quý.

Cho dù là Công chúa hoàng gia, nhưng nếu chỉ là người tầm thường thì địa vị cũng không cao nổi.

Vú La thấy cửa phòng mở, bèn ngẩng đầu, dụi mắt, run rẩy đứng dậy, sau đó nheo mắt nhìn Bạch Thần ở cửa: “Bàn Nha, con về rồi, có đói bụng không? Con chờ chút, ta đi chuẩn bị đồ ăn cho con.”

Mỗi khi Bàn Nha quay về từ học viện, vú La sẽ hỏi như vậy.

Bạch Thần lại cảm thấy ê ẩm trong lòng.

Vú La đã biến Bàn Nha thành kẻ vô dụng.

Trong mắt bà, chỉ cần cho Ban Nha ăn no là đã chăm sóc tốt cô bé rồi.

Bà là một người hầu vô cùng tận tâm, bà sợ Bàn Nha bị làm sao vì chưa ăn no, nên đã nuôi nấng cô thành một người siêu mập.

Nhưng dường như bà cũng không cố ý, bà chỉ nuôi trẻ con bằng bản năng mà thôi.

Tình yêu và sự chăm sóc với Ban Nha của bà là thật.

Hồi bé, khi Bàn Nha bị bệnh, bà sốt ruột đến độ khóc nức nở.

Chỉ mình bà sốt ruột, đau lòng cho đứa trẻ đang sốt, đứa bé nho nhỏ ấy đã cảm nhận được sự ấm áp từ bà.

“Không cần đâu, con không đói.” Bạch Thần khẽ than một tiếng, bước đến, đỡ vú La ngồi lên ghế con, rồi nói lớn vào tai bà: “Vú à, bây giờ mắt vú không được tốt, vú đừng thêu thùa may vá nữa.” “Được, ta làm xong cái này rồi thôi.

Giờ già rồi, hình như mắt ngày càng kém, mất mấy ngày mà chỉ được một chút thế này.” Sau khi ngồi xuống, vú La quan sát Bạch Thần, trong mắt tràn ngập vẻ trìu mến, tựa như đang nhìn con của mình: “Mấy tháng nữa là đến mùa đông rồi, ta đã làm cho con một cái áo lót bằng da thú, mặc ẩm lắm.” “Để con xem nào.” Bạch Thần nhận lấy cái áo da thú vẫn chưa may xong trong tay vú La, đường kim mũi chỉ đều tăm tắp, còn tinh tế hơn cả máy may.

Kiểu dáng cũng không tệ, là một cái áo không tay nhỏ bằng lông, vừa mềm mại vừa ấm áp.

Khi còn trẻ, vú La là một bậc thầy may vá, quần áo của Ban Nha đều do bà may.

Nếu không có vú La chăm sóc, có lẽ cuộc sống của Ban Nha sẽ càng thêm khổ sở, những người hầu khác cũng không kiên nhẫn, cẩn thận như bà.

Bạch Thần trò chuyện với vú La trong chốc lát, sau đó tiến vào phòng ngủ của Ban Nha, quan sát kỹ càng, tốt quá, căn phòng này được vú La dọn dẹp ngay ngắn, chẳng có lấy một hạt bụi.

Mặc dù đồ dùng trong nhà hơi cũ, nhưng được cái sạch sẽ ngăn nắp.

Sau khi vào phòng ngủ, Bạch Thần đóng cửa lại, sau đó ngồi lên giường lớn êm ái, nhanh chóng vận chuyển công pháp, tiến vào trạng thái tu luyện.

Tối qua, khi tu luyện, cô đã hơi chạm đến ngưỡng cửa cấp trung.

Không thể lãng phí thời gian, hy vọng có thể đột phá trước giờ cơm tối.

Thật ra Bạch Thần không tự tin rằng mình có thể tu luyện đến Thần Thánh đỉnh cao, sau đó gỡ bỏ vách ngăn thiên đạo.

Thời gian mấy nghìn năm có vẻ rất dài, nhưng những người phía trước đều dốc hết sức tu luyện, thế mà vẫn không thể gỡ bỏ kết giới.

Liệu cô nắm chắc được mấy phần đây? Không được nôn nóng, tâm thái nhất định phải tốt, kiên trì bền bỉ mới có thể thành công.

Đây là nguyên văn câu nói của Bàng Thanh trong truyện ký, cũng là lời tự động viên của ông.

Bạch Thần nhắm mắt lại, nhẩm đọc công pháp, chậm rãi tiến vào trạng thái nhập định.

Cảm giác này thật tuyệt vời, dường như tất cả mọi thứ trên đời đã hóa thành hư vô, dường như cô đã mọc cảnh thành tiền, dường như cô đang bay bổng trong vũ trụ mênh mông.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương