Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 86: Nhật ký lột xác - thành công đột phá

/816
Trước Tiếp
Bởi vì sau khi Tam Hoàng tử trở thành Hoàng thượng, Viên Vân cũng là một tướng quân quyền cao chức trọng.

Chỉ có điều, Tam Hoàng tử tuyệt đối không ngờ rằng Viên Vân lại dũng cảm quên mình để cứu Bàn Nha.

Như vậy, trong ba mươi năm Ban Nha bị nhốt, Viên Vân có biết chuyện này không? Có lẽ cậu cũng không biết.

Không chừng Viên Vân nể mặt Bàn Nha nên mới trung thành tuyệt đối với Tam Hoàng tử.

Trừ Tử Mộng ra, không ai trong nhà họ Tử biết chuyện này.

Bàn Nha luôn bị xem thường, suốt ba mươi năm đó, người nhà họ Tử không hề đến nhìn cô một cái, Một người vô dụng như cô có gì đáng để xem chứ? Nhà họ Tử có Tử Mộng giữ thể diện là tốt rồi.

Tam Hoàng tử tức giận đến mức khuôn mặt lại như cái bảng pha màu.

Trước mặt Bàn Nha, gã cảm thấy mình không thể nói nổi câu gì, chỉ có thể tức gần chết.

Nhưng sau khi thay đổi sắc mặt mấy lần, không ngờ gã vẫn nhịn được, mỉm cười rạng rỡ, chứ không phải cái kiểu cười nhạt trước đây.

“Ngươi muốn hủy bỏ hôn ước? Ta lại càng muốn cưới ngươi! Ha ha ha!” Tam Hoàng tử vừa nói vừa phóng khoáng quay người, ưu nhã bước đi.

Để lại Bạch Thần và Viên Vân đang nhìn nhau.

Đồ thần kinh, cười cái vẹo gì! Bạch Thần không nhịn được bĩu môi.

Theo Tam Hoàng tử, không chừng Bàn Nha ngu đần đã được người khác chỉ bảo, bắt đầu chơi trò lạt mềm buộc chặt.

Trước đây Bàn Nha luôn nhìn chằm chằm gã bằng ánh mắt si mê, khi đó gã luôn không nhịn được mà nổi da gà.

Bây giờ gã không nổi da gà nữa, nàng ta lại nhìn gã bằng ánh mắt chán ghét và chê bai.

Thú vị đấy, tốt lắm, ngươi đã thành công khiến bản Hoàng tử chú ý rồi.

Bạch Thần vạn vạn không ngờ tới, cô chỉ tùy ý phát huy, muốn khiến Tam Hoàng tử tức giận đến mức bùng nổ, nào ngờ lại làm gã hứng thú.

Sao lại mẹ nó cao minh như thế chứ! Viên Vân nhìn Bạch Thần với vẻ hơi lo lắng: “Cậu to gan thật đấy, dù sao gã cũng là Hoàng tử, hơn nữa sau này cậu phải lấy gã đấy.

Đừng chọc giận gã nữa.” Lúc này Bạch Thần mới thu hồi ánh mắt, nhìn sang Viên Vân: “Đừng quá thân thiết với Tam Hoàng tử, gã không phải người tốt gì đâu.

Còn nữa, ta sẽ không lấy gã.” “Cậu đấy! Cậu cũng đã nói lệnh vua khó trái, thánh chỉ đã được ban xuống rồi, sao có thể thay đổi được?” Viên Vân lại dạy bảo Bạch Thần như anh cả: “Ta vui vì cậu có thể thay đổi, có lẽ Tam Hoàng tử sẽ không chán ghét cậu sau khi thay đổi nữa.” Ài, Bạch Thần không biết nói gì hơn.

Có lẽ theo Viên Vân, cô nên lấy lòng Tam Hoàng tử một chút thì cuộc sống sau này mới dễ chịu được.

Có lẽ cậu cho rằng cô thay đổi vì Tam Hoàng tử.

Tất cả mọi người đều cho rằng thực tế sẽ diễn ra như đã định, chắc chắn Bàn Nha phải lấy Tam Hoàng tử.

Như vậy, thực tế sẽ đúng như thế ư? “Ta còn có việc, đi trước đây.” Bạch Thần vừa nói vừa quay đi, đột nhiên cảm thấy không hài lòng với Viên Vân, có lẽ người của hai thời đại khác nhau sẽ có quan điểm khác biệt.

Viên Vân vốn muốn nói thêm vài câu, nhưng thấy Bạch Thần tỏ ra mất hứng thì bổ sung: “Ta thân thiết với Tam Hoàng tử cũng là vì cậu.” Nghe thấy thế, Bạch Thần không nhịn được dừng bước, quả nhiên là vậy, chỉ tình cảm với Ban Nha của Viên Vân đã sâu tận xương tủy.

Chỉ có cậu chưa bao giờ ghét bỏ Ban Nha mập mạp, vô dụng, xấu xí, chỉ muốn gần cô một chút để bảo vệ cô.

Không thể không nói, trẻ con nơi đây đúng là trưởng thành sớm.

Một đứa trẻ mới mười hai tuổi mà đã suy nghĩ sâu xa như thế.

Hình như bây giờ cậu đã nhận ra tình cảm của mình với Bàn Nha.

Cậu chỉ có thể bất đắc dĩ chấp nhận việc Bàn Nha phải lấy Tam Hoàng tử trong tương lai.

Thế nên Viên Vân tình nguyện bị Tam Hoàng tử lôi kéo, dường như chỉ khi làm vậy thì cậu mới có thể ở gần Bàn Nha hơn một chút.

Thế nên, sau này Viên Vân mới trở thành một viên tướng dũng mãnh của Tam Hoàng tử, trở thành một trong những trợ thủ của gã.

Nhưng Bạch Thần không thể đáp lại tình cảm chân thành của cậu.

Sinh thời, nếu cô may mắn hoàn thành nhiệm vụ gỡ bỏ kết giới khi Viên Vân vẫn còn sống, Bàn Nha có thể quay về, nối lại duyên xưa với cậu.

Nhưng cô không thể đón nhận tình cảm của cậu thay Bàn Nha.

“Bàn Nha, cho dù cậu thay đổi thế nào, cậu vẫn là cô bé sáu tuổi năm đó.

Ta chỉ hy vọng cậu sống tốt một chút chứ không mong gì khác.

Ngoài ra, đừng thể hiện quá nhiều tài năng, sự nghi ngờ của Tam Hoàng tử với cậu vẫn chưa thay đổi.” Viên Vân vừa nói vừa đi về phía ngược lại.

Ôi chao ơi! Bạch Thần ngồi xổm xuống, cảm động đến mức lệ rơi ào ào, cảm xúc của Ban Nha choán hết trái tim.

Chắc chắn Bàn Nha là một con ma thích khóc.

Bạch Thần cũng cảm thấy bản thân nên giấu giếm tài năng, thế nên trong nửa năm qua, cô không hề đi đâu, chỉ một lòng học tập, hơn nữa rõ ràng đã có thể luyện chế đan dược thượng phẩm, nhưng lại cố ý luyện chế trung phẩm thôi.

Cô chỉ không muốn quá gây chú ý, sau khi có thực lực rồi, cô sẽ nổi danh trong một lần.

Nhưng khi nhìn thấy gã đàn ông rác rưởi kia, cô lại không nhịn được cà khịa gã.

Phải thay đổi tật xấu này mới được.

“Viên Vân nói đúng.” Hoa Hoa ở trong đầu Bạch Thần cũng bắt đầu dạy bảo cô: “Trứng không chọi được đá, bây giờ cô vẫn chỉ là quả trứng mà thôi.

Sau này cô phải khiêm tốn một chút.

Cô tưởng Tam Hoàng tử cung yếu nhớt như Nguyễn Tử Du ư? Nếu gã phát cáu thì có thể trực tiếp giết cô luôn đó.

Hơn nữa, cô cho rằng gã thật sự tứ cố vô thân à? Nước Thiên Tinh phương Bắc chính là chỗ dựa của gã.

Chỉ vì Tam Hoàng tử còn nhỏ nên thể lực núp trong bóng tối mới không xuất hiện mà thôi.

Cô phải nhớ kỹ bây giờ mình vẫn là người chơi mới, hiểu chưa?”

“Vâng, biết rồi.” Bạch Thần bị Hoa Hoa nói cho tâm phục khẩu phục, xem ra cô đã tạm thời bị thắng lợi làm choáng váng đầu óc.

Chuyện mà ngay cả Viên Vân cũng thấy rõ thì cô lại không.

Nước Thiên Tinh là một dân tộc tham vọng, sao có thể từ bỏ ý định chiếm lấy nước Thiên Minh chứ? Bọn họ cũng đang tích lũy lực lượng.

Nhưng bọn họ vô cùng cẩn thận, không hề để lộ ý định giúp đỡ Tam Hoàng tử khi gã còn nhỏ yếu, dường như không có người như Tam Hoàng tử trên đời.

Hay nói cách khác, Tam Hoàng tử chỉ là quân cờ của nước Thiên Tinh mà thôi.

Bọn họ cũng đang cân nhắc xem rốt cuộc Tam Hoàng tử có đáng để mình giúp đỡ hay không.

Sau khi hiểu rõ quan hệ lợi hại trong đó, Bạch Thần chợt cảm thấy mình chín chắn hơn rất nhiều.

Khi suy nghĩ chuyện gì đó, không nên nhìn mỗi bề ngoài mà phải chú ý mọi mặt mới được.

Cũng trong hôm đó, có tin tốt truyền đến từ nhà họ Tử.

Rốt cuộc Dư thị bị kẹt ở Linh Tịch đại viên mãn bốn mươi năm cũng thành công đột phá, bước vào cánh cửa của Linh Không.

Do động tính đột phá của Dư thị quá lớn, ngay cả mật thất tu luyện vô cùng kiên cố cũng bị chấn động đến mức rung lên.

Chuyện này nhanh chóng kinh động toàn bộ nhà họ Tử, ngay cả lão tổ cũng bị kinh động.

Tối hôm đó, Bạch Thần được báo mau quay về gia tộc.

Ở nước Thiên Minh, việc một người đột phá Linh Không được xem như chuyện lớn, góp phần tăng thực lực của quốc gia, vì trên cả nước Thiên Minh chỉ có mười mấy người tu luyện đạt đến cấp bậc Linh Không mà thôi.

Các gia tộc lớn đều sẽ ăn mừng một phen, việc mở tiệc đãi khách là không thể thiếu.

Khi nghe thấy tin này, Bạch Thần cười vô cùng rạng rỡ.

Mẹ đúng là không chịu thua ai, cuối cùng cũng bước qua ranh giới đó, bây giờ bà đã có vốn liếng để đấu với ông Tủ rồi.

Khi tiến vào đại sảnh của viện chính nhà họ Tử, Bạch Thần nhìn thấy mấy trăm người của gia tộc đều đã tập trung đông đủ.

Lão tổ cấp bậc Thần Sơ có quyền lực tối cao ở nhà họ Tử đang uy nghiêm ngồi ở ghế trên.

Ông Tử và Dư thị ngồi bên cạnh lão tổ.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương