Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 87: Nhật ký lột xác - hội nghị gia tộc

/816
Trước Tiếp
Sau khi đột phá, Dư thị trông như thiếu nữ mười sáu, đẹp đến mức chỉ có ở trên trời.

Nét đẹp này hơn xa Hoa thị - người vẫn luôn tự nhận mình xinh đẹp vô song.

Khi nhìn thấy Bạch Thần hơi ngơ ngác, không ngờ Dư thị lại nháy mắt với cô, dường như đang phóng điện.

Ánh mắt kia có sức sát thương quá lớn, khiến cô con gái là Bạch Thần tê cả người.

Cha của Ban Nha là kẻ mặt người dạ thú, đương nhiên không cần phải bàn, chỉ là ánh mắt của ông ta quá...

Có vẻ tối nay tâm trạng của ông ta rất tốt, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Dư thị bằng ánh mắt “thâm tình”, dường như hai người chưa từng xích mích với nhau.

Ánh mắt ấy như thể bọn họ vẫn là vợ chồng ân ái vậy.

Ngay cả lão tổ ngồi giữa bọn họ cũng trợn trắng mắt, có vẻ hết sức cạn lời.

Khi Bạch Thần bước vào, cha không hề chú ý đến cô, bởi vì ông ta đã bị vợ mê hoặc đến mức không biết trời trăng gì nữa.

Cô dì chú bác nhà họ Tử đều ngồi ở chỗ của mình, không hề lên tiếng.

Từ khi tiến vào thế giới này, Bạch Thần mới nhìn thấy bọn họ lần đầu tiên.

Theo trí nhớ của Ban Nha, những người trong tộc này đều không phải nhân vật dễ đối phó.

Đương nhiên người trong tộc không cần phải vui vẻ với kẻ vô dụng như Bàn Nha, chỉ cần không ai bắt nạt cô đã là tốt lắm rồi.

Bạch Thần tính qua, có mười lăm thế hệ sống trong một nhà, mấy trăm người ngồi cùng một chỗ, hùng vĩ thật đấy.

Những người già còn sống đều có thiên phú khá cao, được gọi là thiên tài.

Không thể đoán tuổi tác của người tu luyện qua bề ngoài.

Có một số cường giả thiên phú cao vẫn giống như thanh niên, dù đã ngàn tuổi.

Nhưng cũng có một số người bề dưới, vì không thể tăng tu vi nên chẳng khác gì người già.

Đúng ra vợ bé nhà họ Tử không được phép tham gia hội nghị gia tộc này, nhưng Bạch Thần phát hiện Hoa thị cũng đến.

Trong căn phòng đầy người, chỉ có mình Hoa thị là thiếp, nhưng bà ta chẳng thể tự ti mà vẫn tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, trông còn cao quý lạnh lùng hơn cả Dư thị.

Chỉ có điều, nét mặt của Hoa thị hơi cứng đờ, việc Dư thị đột phá đã mang lại uy hiếp rất lớn cho bà ta.

Cứ nhìn ánh mắt của chồng bà ta là biết.

Bạch Thần được xếp vào một góc, vừa khéo ngồi cạnh Tử Mộng.

Khi cô ngồi xuống, Tử Mộng hơi nhích sang bên cạnh với vẻ chán ghét.

Trong lòng Tử Mộng rất khó chịu.

Với cô ta và mẹ cô ta, việc Dự thị đột phá chẳng phải tin tức tốt lành gì.

Mấy ngày trước, cô ta còn nghe nói kẻ vô dụng bậc nhất như Ban Nha đã tiến vào Đan Thần viện.

Khi nghe được tin tức này, cô ta thực sự không dám tin vào tai mình.

Sau đó cô ta chạy đến Đan Thần viện nghe ngóng, rốt cuộc cũng tin chuyện này.

Theo cô ta thấy, cho dù trở thành đan dược sư, một kẻ vô dụng với thiên phú kém cỏi như thế cũng chỉ có thể trở thành đan dược sư cấp thấp nhất mà thôi.

Sau khi nghĩ thông suốt, cô ta đè nén sự khó chịu xuống đáy lòng.

Thấy người đã đến đủ, Dư thị cười híp mắt, đứng dậy đi lên phía trước, dường như muốn nói gì đó.

Người trong gia tộc đều không biết mục đích của Dư thị khi thông báo cho tất cả mọi người đến đây.

Chẳng phải chỉ lên một cấp ư? Cần phải khoe khoang như thế à? Gia tộc đã sắp xếp chuyện mở tiệc đãi khách xong xuôi rồi.

Thế mà vẫn cần gọi hết người trong tộc đến để khoe khoang hả? Giữa các thành viên trong gia tộc cũng sẽ có tâm lý cạnh tranh, ganh đua.

Việc Dư thị đột phá đã khiến phần lớn thành viên trong gia tộc cảm thấy khó chịu.

Nhất là bác Cả cũng kẹt ở Linh Tịch đại viên mãn, trông ông ta vô cùng khó chịu.

Do mãi vẫn không đột phá nên ông ta đã trở nên già nua.

Nhưng lão tổ của ông ta vẫn còn rất trẻ, khoảng cách này khiến người ta ghen ghét điên cuồng.

Dư thị hằng giọng rồi nghiêm nghị nói: “Hôm nay ta mời mọi người đến đây để làm nhân chứng, chứ không phải để ăn mừng việc ta đột phá.

Dư Vi Anh ta đã nhìn trúng một đứa trẻ, muốn nhận nó làm con nuôi trên danh nghĩa của mình.

Không biết lão tổ có ý kiến gì không?” Lão tổ ngồi chính giữa không khỏi nhíu mày: “Cháu dâu chắt chắt chắt, cháu nhìn trúng đứa trẻ nào?”

Thật ra phía sau còn mười mấy chữ chắt, nhưng nếu đọc hết thì rất mệt, cũng khó đếm, nên ông ta dùng ba chữ để thay thế cho “n” chữ chắt.

Dự thị cười híp mắt đi tới trước mặt Bạch Thần, sau đó nắm bàn tay nhỏ của cô, dịu dàng kéo cô dậy, dẫn đến giữa sảnh: “Chính là đứa bé Bàn Nha này.

Từ nhỏ nó đã không có mẹ, vẫn luôn được vú La chăm sóc, nhưng mọi người cũng thấy rồi đấy, giờ vú La đã rất già rồi, có lẽ đại nạn sắp đến.

Sau này con bé phải làm sao đây? Mặc dù tư chất của nó không tốt nhưng vẫn là con cháu nhà họ Tử, ta là mẹ cả, lẽ ra phải chịu trách nhiệm chăm sóc.” Nói thật lòng, Dư thị đã khiến tất cả mọi người trong gia tộc kinh ngạc.

Tại sao một kẻ vô dụng, chưa bao giờ được coi trọng lại lọt vào mắt xanh của Dư thị chứ? Việc này quá kỳ lạ.

Nhất là lão cha Tử Vân Kỳ, ông ta kinh ngạc nhất.

Ánh mắt của Dư thị cao đến mức nào chứ, ông ta vốn muốn để một đứa bé có thiên phú khá tốt làm con nuôi của bà, nhưng bù lại chế nó vừa xấu, vừa không có thiên phú xuất chúng.

Sao hôm nay bà lại muốn nhận một đứa trẻ cực kỳ vô dụng làm con nuôi trên danh nghĩa của mình? “Vi Anh, bà có ý gì vậy?” Tử Vân Kỳ đứng dậy đi tới, muốn kéo bàn tay nhỏ nhắn của Dư thị.

Nhưng Dư thị đã nhanh chóng né tránh: “Ta không muốn nói chuyện với ông, có ai làm cha như ông không? Bàn Nha cũng là con ông, những đứa trẻ khác đều được bốn năm người hầu hạ, còn Bàn Nha chỉ có một vú La đã già yếu đến mức không đi được nữa.

Bây giờ Bàn Nha phải chăm sóc bà ấy.

Ta thấy con bé đáng thương, muốn nhận làm con gái, sao nào? Ông định phản đối hả?”

Tử Vân Kỳ bị giọng điệu như pháo ran của Dư thị làm cho cứng họng, ông ta là chủ nhà, có nhiều việc lắm.

Một đứa trẻ có thiên phú kém chỉ cần cơm ăn áo mặc là đủ rồi.

Ông ta lấy đâu ra thời gian và tâm trạng để quan tâm một kẻ vô dụng chứ?

Hơn nữa, Hoàng thượng nhìn trúng sự vô dụng của con bé nên mới để Tam Hoàng tử lấy nó.

Do đó, mặc dù Ban Nha là Vương phi tương lai nhưng vẫn không thuộc đối tượng quan tâm của ông ta.

Dư thị lạnh lùng liếc ông Tử rồi nói tiếp: “Hơn nữa, bây giờ Bàn Nha đã không còn là kẻ vô dụng, con bé đã tiến vào Đan Thần viện, sau này sẽ trở thành đan dược sư.

Nó có tư cách trở thành con gái của vợ cả nhà họ Tủ.”

“Thật sự có chuyện này à?” Rất nhiều người đứng dậy, đều chấn động trước tin tức này.

Đặc biệt là ông Tử, ông ta kinh ngạc nhất.

Không ai trong nhà họ Tử biết thuật điều khiển lửa, thế nên bọn họ phải tốn rất nhiều tiền để mua những đan dược cần thiết.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương