Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 88: Nhật ký lột xác - gia quy tàn khốc

/816
Trước Tiếp
Cô gầy đi rất nhiều, biến thành một tiểu mỹ nhân xinh đẹp.

Ông Tử kinh ngạc nhất, đến gần Bạch Thần, thậm chí nghiêng người quan sát mặt cô một cách cẩn thận: “Con là Ban Nha à?” Bạch Thần hơi cúi đầu, rụt vai, dường như rất sợ hãi lão cha cặn bã.

Sau đó, dưới ánh mắt cổ vũ của Dự thị, cô mới hành lễ với ông ta: “Vâng, phụ thân.” “Con học được thuật điều khiển lửa từ bao giờ?” Không ngờ lão cha cặn bã lại tỏ ra không vui, giọng điệu như chất vấn.

“Nửa năm trước, con...

con vô tình học được ở học viện.” Bạch Thần thành thật trả lời, giọng rất nhỏ, vẫn là cô bé rụt rè kia.

“Nếu con học xong rồi, tại sao không nói với cha một tiếng?” Lão cha cặn bã tiếp tục dùng giọng điệu chất vấn: “Trong suốt mấy trăm năm, không ai trong nhà họ Tử học được pháp thuật này, sao con làm được thế?” Nói đúng ra, tính di truyền về thể chất của người tu luyện vô cùng lớn, thể chất của người nhà họ Tử không thể học được thuật điều khiển lửa.

Nhưng Bạch Thần đã đạt được thiên phú tu luyện đỉnh cao từ ông lão, hay nói cách khác, cơ thể này đã được cải tạo.

Nhờ thiên phú như vậy, hiện giờ Bạch Thần đã học được sáu trên bảy phép điều khiển.

Chỉ thiếu điều khiển độc mà thôi.

Nhưng vì không muốn tỏ ra quá xuất sắc, nên khi ở học viện, Bạch Thần chỉ để lộ việc mình biết điều khiển nước và lửa trước mặt người khác.

“Con cũng muốn nói, nhưng con không tìm được người.

Chẳng phải người không cho phép con tiến vào nơi ở của mình sao?” Giọng của Bạch Thần nghe rất ấm ức và đáng thương.

Ông Tử vô trán, hình như là thể thật.

Trong số các con của mình, ông ta chỉ cho phép con trai út và Tử Mộng gặp ông ta, còn những đứa trẻ khác thuộc dạng có cũng được, không có cũng chẳng sao.

Trong tám đứa con, ông ta ghét gặp Bàn Nha nhất.

Khi nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của Bàn Nha, thỉnh thoảng ông ta sẽ không nhịn được mà muốn đạp cô hai phát.

Nhưng ông ta là chủ nhà, không thể nghĩ gì làm đẩy được.

Thế nên, mặc dù ông ta không đánh Bàn Nha, nhưng chắc chắn vẫn phải quát hai tiếng, lườm hai phát.

Mặc dù Ban Nha đã trở nên xinh xắn, ưu tú hơn trước, nhưng ông ta vẫn không thích cố.

Từ khi Bàn Nha ra đời rồi trưởng thành, ông ta chưa bao giờ thích cô, nếu muốn đột nhiên thích thì hình như hơi khó.

Ông Tử nghĩ ngợi rồi trách tiếp: “Con cứ sống ở nhà là được rồi, sao phải đến học viện? Nào có chuyện con cháu nhà họ Tử sống bên ngoài? Nếu chuyện một cô nương như con không ở nhà bị truyền đi, nhà họ Tử sẽ mất mặt lãm đấy, ngày mai bắt đầu về nhà ở, nghe rõ chưa? Đừng ở ngoài để khiến nhà họ Tử xấu hổ nữa.” Bạch Thần nghe mà trợn trắng mắt, như cô là đang khiến nhà họ Tử mất mặt à? Rõ ràng cô đang khiến nhà họ Tử nở mày nở mặt có được không? Đúng là chẳng phân biệt được phải trái.

Quả nhiên người cha này quá cặn bã.

Theo ông Tử, do Ban Nha ở trường học nên ông ta mới mất đi sự kiểm soát, sau này nên để cô sống trước mắt thì tốt hơn.

Ông ta là chủ nhà, nhưng lại là người cuối cùng biết chuyện Bàn Nha học được thuật điều khiển lửa, quả là tổn hại đến uy nghiêm của chủ gia đình và người cha.

Nói thực lòng, những người khác trong gia tộc đều bị giọng điệu chất vấn của ông Tử thu hút.

Ai cũng nhận thấy ông ta không chào đón Bàn Nha, nhưng cũng không cần phải như vậy.

Chẳng phải việc con mình học được thuật điều khiển lửa là chuyện tốt hay sao? Bọn họ cũng hy vọng con mình học xong pháp thuật này biết bao, nếu được thể thật thì họ không cần sống theo sắc mặt của chủ nhà nữa.

Hơn nữa, nhà họ Tử có người học được thuật điều khiển lửa, chẳng lẽ không phải chuyện vui ư? Từ nay trở đi, bọn họ không cần mua đan dược giá cao ở bên ngoài nữa, tốt thể còn gì!

Việc ông Tử không thèm nói lý đã chọc tức Dự thị.

Bà không quan tâm đến khí chất tiên nữ của mình nữa, gương mặt xinh đẹp toát ra hơi lạnh, quát một tiếng: “Tử Vân Kỳ, ông không xứng làm cha của Ban Nha.

Bây giờ Bàn Nha là con của ta, nếu sau này ông dám đối xử tệ với nó một chút, coi chừng ta không để yên cho ông.

Bàn Nha thích ở đâu thì ở, ông không được xen vào.

Mọi chuyện của con bé đã có người làm mẹ là ta để ý, rõ chưa?”

Trông thấy thái độ tức giận của Dư thị, ông Tử lập tức mềm mỏng: “Anh...

Tiểu Anh, đừng nóng, ta...

ta chỉ nói thôi, Bàn Nha đáng để bà che chở thế à? Mẹ của nó chỉ là người tầm thường, nó có thể tốt đến đâu cơ chứ?” Lần này, xem như Bạch Thần đã hiểu rõ nguyên nhân ông Tử chán ghét Bàn Nha, không chỉ vì dáng vẻ xấu xí của cô bé.

Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là vì cô là con của người tầm thường.

Người tu luyện ở đây đã kỳ thị người tầm thường đến tận xương tủy, ngay cả con của người tầm thường cũng thuộc nhóm bị kỳ thị.

Bạch Thần cười lạnh trong lòng.

Nếu ông đã chán ghét, kỳ thị người tầm thường như thế, tại sao năm đó lại không thể quản lý bản thân? Chẳng lẽ vì mẹ của Ban Nha quá đẹp ư? Gần đây, Bạch Thần còn biết được một quy định rất tàn khốc của vài gia tộc lớn, nếu đứa trẻ vừa ra đời là người tầm thường thì phải đưa đi.

Đưa đến đâu ư? Không rõ lắm.

Hay là trực tiếp ném vào trong miệng ma thú?

Có lẽ nhà họ Tử cũng có quy định này.

Tại sao nhà họ Tử lại trở thành gia tộc hàng đầu của nước Thiên Minh? Ngoài việc có lão tổ Thần Sơ trấn giữ, bọn họ còn rêu rao rằng nhà họ Tử không có kẻ vô dụng, ai cũng sở hữu gen tốt.

Tất cả đều là người tu luyện.

Bởi vì tất cả người tầm thường đều bị lặng lẽ xử lý.

Trong thế hệ của Ban Nha, không có đứa trẻ nào là người tầm thường, thật sự là như thể ư? Hay thật ra những người tầm thường đã bị lặng lẽ xử lý rồi? Trong trí nhớ của Ban Nha, có mấy đứa trẻ họ Tử cùng thế hệ với cô đã chết, có phải thật ra bọn họ bị xử lý không? Nghĩ đến đây, Bạch Thần không nhịn được lạnh cả người.

Phải tàn nhẫn đến mức nào thì mới có thể ra tay với cốt nhục thân thiết nhất! Nhẫn tâm xử lý người thân ruột thịt của mình chỉ vì họ không thể tu luyện, thật sự quá đáng sợ.

Xem ra, gia tộc đã nuôi dưỡng mẹ Bàn Nha, rồi tặng bà cho người khác để làm vợ bé vẫn còn tốt chán.

Ít nhất bà không bị người thân lặng lẽ xử lý.

Nghĩ đến đây, cõi lòng Bạch Thần quạnh quẽ, cảm thấy sợ hãi và lạnh lẽo trước gia tộc như nhà họ Tử này.

Dư thị hừ lạnh một tiếng, càng thêm chán ghét và khinh thường chồng mình: “Tử Vân Kỳ, năm đó mẹ Ban Nha cũng là người tầm thường, sao ông lại đồng ý cho người ta đưa bà ấy vào đây? Nếu ông đã coi thường bà ấy, tại sao không để bà ấy tự do, để bà ấy kết hôn với người tầm thường thay vì trở thành tiểu thiếp của ông? Ông ham mê sắc đẹp một thời của bà ấy ư?” “Ta...

Tiểu Anh...

năm đó, năm đó..” Ông Tử nhất thời không biết nói sao, chỉ ấp úng phun ra mấy chữ.

Ông ta nhớ lại năm đó, mẹ của Ban Nha đúng là rất đẹp, vẻ mỹ lệ đó khác với sự xinh đẹp của Dư thị.

Mẹ của Bàn Nha có vẻ đẹp vô cùng độc đáo.

Mặc dù bà chỉ là một người tầm thường, nhưng lại vô cùng lãng mạn, phóng khoáng, nhã nhặn, dịu dàng.

Đáng tiếc, sự mỹ lệ đó chỉ xuất hiện trong thoáng chốc như hoa quỳnh mà thôi.

Sau khi sinh được một đứa trẻ, bà lập tức già đi, không lâu sau thì chết.

Khi mẹ Ban Nha chết, ông ta không hề đến xem, một bà lão mà thôi, có gì đáng xem chứ? Ông ta có nhiều vợ bé như vậy, cũng không thiếu một người như bà.

“Được rồi! Càng nói càng quá đáng.” Lão tổ không nhịn được nhíu mày, xem như giải vây cho ông Tử: “Ở đây nhiều trẻ con như vậy, hai đứa nói chuyện này làm gì? Vào việc chính đi!”

“Vâng, lão tổ.” Dư thị trừng mắt nhìn ông Tử, rồi quay sang lão tổ: “Sau này Bàn Nha sẽ trở thành luyện đan sư, đây là chuyện tốt với cả nhà họ Tử và nước Thiên Minh.

Nhưng người nhìn xem, Tử Vân Kỳ lại có thái độ như vậy.

Ta đã nói ta muốn nhận Bàn Nha làm con gái, xin hỏi người trong tộc có ý kiến gì hay không.”

Dư thị không định hỏi ý chồng mình nữa, tình cảm vợ chồng giữa họ đã hết từ lâu rồi.

Sau này Bàn Nha chỉ là con của bà, Tử Vân Kỳ sẽ không chiếm được chút lợi lộc nào.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương