Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 90: Nhật ký lột xác - rồng đến nhà tôm

/816
Trước Tiếp
Quả nhiên bay trên trời nhanh hơn chạy dưới đất nhiều, khó trách Tam Hoàng tử có thể nhàn nhã chặn đường cô.

Những ngày tiếp theo, Bạch Thần ra sức sống một cách khiêm tốn.

Học tập, tu luyện, vô cùng bận rộn, thỉnh thoảng về nhà họ Tử một chuyên đề bồi dưỡng tình cảm mẹ con với Dư thị.

Hiện giờ, Tử Mộng cứ thấy Bạch Thần là sẽ đi đường vàng, chỉ riêng thân phận đã thấp hơn người ta cả cái đầu rồi, cô ta đâu còn sức mạnh để kiêu căng ngạo mạn như trước nữa.

Cho dù là ở học viện hay nhà họ Tử, Tử Mộng đã mất đi vốn liếng kiêu ngạo trước mặt Bàn Nha.

Tiệc ăn mừng cho việc Dư thị đột phá được tổ chức vào ngày mùng một tháng chín.

Ngày hôm đó, nhà họ Tử vui mừng hớn hở, khách đến nườm nượp, tụ tập về đây, các gia tộc lớn ở thủ đô đều cử người tới dự.

Nhà nào cũng chuẩn bị lễ vật đáng giá, hy vọng có thể tạo quan hệ với nhà họ Tử.

Giữa các gia tộc quyền quý luôn có quan hệ cạnh tranh, quan hệ hợp tác, quan hệ đối địch.

Những chuyện liên quan đến các quan hệ này vô cùng phức tạp.

Với tư cách là nhân vật chính hôm nay, Dư thị ăn mặc lộng lẫy, quả là xinh đẹp đến mức không gì sánh nổi.

Bạch Thần là con gái bà nên hôm nay cũng xin nghỉ ở học viện.

Cô đi bên Dư thị, nhận lời chúc của khách khứa.

Mỗi khi có khách đến, Dư thị sẽ cười híp mắt kéo Bạch Thần lại, giới thiệu đây là con gái của mình.

Sau đó các khách mời đều tỏ ra ngơ ngác.

Vì Dư thị chọn tăng tu vi rồi mới sinh con, nên cũng được xem là người nổi tiếng ở thủ đô năm đó.

Con dâu của rất nhiều gia tộc lớn đều tỏ ra vô cùng bội phục Dự thị, dám khiêu chiến với quyền uy, lợi hại.

Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, khách khứa đều hiểu rõ, việc nhận con nuôi rất phổ biến, xuất hiện ở rất nhiều gia đình.

Chỉ có điều, không ngờ Dư thị lại coi trọng một đứa con nuôi như vậy, muốn nói việc này cho tất cả mọi người.

Lần này, người tu luyện khắp thủ đô đều biết Bàn Nha là cô con gái duy nhất của vợ cả của chủ nhà họ Tử.

Thân phận của cô cao hơn hẳn những đứa trẻ cùng thế hệ.

Nhà họ Tử là một trong những gia tộc hàng đầu có sức ảnh hưởng lớn nhất nước Thiên Minh, nên ngay cả Hoàng thượng cũng đưa quà mừng, ngoài ra còn có một thái giám cầm bảng hiệu vinh dự.

Từ nay trở đi, Dư thị sẽ không phải chịu sự trói buộc của điều luật sinh con nữa.

Bà thích thì sinh, không thích thì thôi, chẳng ai có thể quản lý được.

Bởi vì bà đã được ghi vào sử sách của nước Thiên Minh, tiến vào danh sách cường giả của quốc gia này.

Hơn nữa, hàng năm bà còn nhận được phúc lợi bổ sung từ quốc gia.

Đương nhiên sự cố chấp của người tu luyện với tu vi cũng có liên quan đến kinh tế.

Khi so sánh sự mạnh mẽ của hai quốc gia, người ta dựa vào số lượng cường giả.

Cho dù là vì danh, vì lợi hay vì có thể sống lâu hơn một chút, những người tu luyện đều đặt tu vi lên vị trí đầu tiên.

Tất cả tình cảm đều có thể trở nên không đáng kể.

Một lúc lâu sau, không ngờ Thái tử và Tam Hoàng tử - hai người con rể tương lai của nhà họ Tử lại đích thân mang lễ vật đến chúc mừng.

Hai vị Hoàng tử đều tới, quả là rồng đến nhà tôm! Chủ nhà như ông Tử cũng cảm thấy hôm nay nhà họ Tử rất nở mày nở mặt, khuôn mặt tràn ngập nét cười, kéo con rể lại nói chuyện.

Nhưng hai người con rể lại không muốn nghe ông ta lải nhải, bọn họ chỉ đến vì vợ tương lai của mình mà thôi.

“Nhạc phụ đại nhân, cho hỏi nhạc mẫu đại nhân ở đâu vậy? Ta phải tự chúc mừng thì mới thể hiện được sự lễ phép.” Tam Hoàng tử cắt ngang mấy lời viển vông của ông Tử, chắp tay hỏi.

Ông Tử rất xấu hổ, ậm ừ nói: “Bà ấy đang ở sảnh chính!” Sau đó vội vàng sai người dẫn đường.

Ông Tử nhìn theo bóng lưng rời đi của Tam Hoàng tử, tỏ ra vô cùng buồn bực.

Tam Hoàng tử để ý đến Ban Nha từ khi nào thế? Chẳng phải gã vô cùng chán ghét Bàn Nha sao? Mấy năm trước, cho dù là ngày lễ gì, gã cũng chưa bao giờ xuất hiện hay tặng quà, vừa nhìn đã biết là rất bất mãn với cuộc hôn nhân này.

Hôm nay gã định làm gì vậy? Ông Tử tỏ ra bất an, chẳng lẽ Tam Hoàng tử đã coi trọng Bàn Nha, cảm thấy sau này cô có thể giúp mình nên lập tức thay đổi thái độ: Thái tử đứng bên cạnh bĩu môi, cũng rất khó hiểu trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Tam Hoàng tử.

Đương nhiên, hiện giờ hắn vẫn chưa biết đến sự thay đổi của Ban Nha, một đứa con gái vừa vô dụng vừa xấu xí không thuộc phạm vi giám sát của hắn.

Hắn nghĩ Ban Nha vẫn là cô nàng mập mạp xấu xí trước đây! Khi Tam Hoàng tử tiến vào sảnh chính nhà họ Tử, Bạch Thần đang ngồi cạnh Dự thị, đón nhận lời hỏi han của đám phụ nữ các nhà khác.

Trong sảnh có rất nhiều tiểu thư và phu nhân của các gia tộc lớn, khi thấy Tam Hoàng tử đi vào, ai cũng nhìn chằm chằm gã bằng ánh mắt kinh ngạc.

Bạch Thần cũng sững sờ nhìn chằm chằm Tam Hoàng tử vừa bước vào, không biết rốt cuộc gã định làm gì Thần sắc của gã có vẻ không giống bị bắt ép.

Dường như gã vô cùng hài lòng với cuộc hôn nhân này.

Tam Hoàng tử nở nụ cười ấm áp như gió xuân, chào Dư thị: “Nhạc mẫu đại nhân khỏe chứ!” Một cái hộp bỗng xuất hiện trên tay gã: “Món quà ít ỏi, không đủ để thể hiện sự tôn trọng, xin nhạc mẫu đại nhân vui lòng nhận cho.” “Điện hạ khách sáo quá, ngài đến là được rồi, còn tặng quà làm gì?” Dư thị vừa nói vừa vội vàng đứng dậy hành lễ, đồng thời sai người nhận lễ vật.

Trong phòng toàn là phụ nữ, Tam Hoàng tử cũng không tiện ở lâu.

Gã không nhìn Bạch Thần nữa mà quay người đi ra ngoài.

Những người trong phòng đều hâm mộ nhìn Bạch Thần.

Tại sao trên đời này lại có một người đàn ông đẹp trai như thế chứ? Đây chính là con rể tương lai của nhà họ Tử đấy! Thân phận cao quý, vô cùng đẹp trai, tài năng tuyệt đỉnh, quả là hoàn hảo không tì vết, hơn nữa trông còn nho nhã lễ độ.

Chuyện tốt đều bị nhà họ Tử chiếm hết rồi.

Bạch Thần khịt mũi khinh thường ánh mắt của những người phụ nữ này, đúng là xã hội nhìn mặt.

Khi bữa tiệc sắp bắt đầu, một người hầu đến báo: “Thập Tam tiểu thư, chủ nhân mời cô đến mật thất một chuyến.” Bạch Thần hơi buồn bực trong lòng, lão cha cặn bã có chuyện gì mà phải nói ở mật thất chứ? Đối với phụ nữ nhà họ Tử, mật thất của ông Tử là khu vực cấm, ngay cả Dư thị cũng không được phép tiến vào.

Sao ông ta lại yêu cầu cô đến mật thất nhỉ? Nhưng người hầu đến đây đúng là tùy tùng của ông Tử, Bạch Thần đành phải đứng dậy, nói với Dư thị: “Mẹ, con đi một lúc rồi về.” Dư thị nghi ngờ nhíu mày, gật nhẹ đầu: “Đi đi.” Sau đó bà nháy mắt với người hầu nào đó.

Người hầu tuân lệnh, theo Bạch Thần ra ngoài.

Lúc Bạch Thần tiến vào mật thất, ông Tử đang đứng trước tường, ngẩng đầu ngắm bức tranh trên đó, khi nghe thấy tiếng bước chân của cô thì mới quay người lại.

Bạch Thần hơi cúi đầu, hành lễ với lão cha cặn bã: “Phụ thân!” Lão cha cặn bã chắp tay sau lưng, tỏ vẻ nghiên cứu thăm dò, nhìn chằm chằm vào Bạch Thần một lúc lâu rồi nói: “Con không cần khắc khổ học tập như tỷ muội khác, con chỉ cần yên tâm lấy Tam Hoàng tử sau khi

trưởng thành là được rồi.

Con hiểu rõ lời cha nói chứ?” Bạch Thần lập tức hiểu ý của lão cha cặn bã, Hoàng thượng đúng là nhìn trúng sự vô dụng của Ban Nha.

Hình như bây giờ Bàn Nha không còn là kẻ vô dụng nữa, hiệp nghị giữa ông ta và Hoàng thượng đã xảy ra vấn đề, nhỡ sau này Tam Hoàng tử cưới được một trợ thủ thì sao?
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương