Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 92: Nhật ký lột xác - thẳng thắn trong mật thất

/816
Trước Tiếp
Gã sẽ không ngừng dán mắt vào cô, thậm chí thực hiện một vài hoạt động giết người cướp của.

Bây giờ, cô vẫn là châu chấu, còn gã là voi.

So với việc để gã đoán tới đoán lui, không bằng nói một câu nửa thật nửa giả.

“Đan Vương tỷ tỷ? Ai cơ?” Tam Hoàng tử hơi ngơ ngác.

“Đan Vương Thối Tuyết! Nữ thần của đan giới hai mươi nghìn năm trước, ngài đã nghe thấy bao giờ chưa?” Bạch Thần lại nói.

“Thôi Tuyết! Thôi Tuyết!” Tam Hoàng tử cẩn thận thưởng thức cái tên này, tuy hơi quen quen, nhưng gã hoàn toàn không nhớ nổi bà ta là ai.

“Nàng ấy chết trong hang núi, hay nói cách khác, thật ra hang núi đó chỉ là một loại huyễn thuật mà nàng ấy dùng, chứ không hề tồn tại.

Linh hồn của nàng ấy vẫn luôn ở trong hang núi mà mình huyễn hóa ra.” Trong mắt người đời, Đan Vương Thôi Tuyết của hai chục nghìn năm trước chính là tồn tại như thần, nếu nói nàng ấy biết một số huyễn thuật, có rất nhiều người sẽ tin.

Quả nhiên, sau khi nghe thấy lời của Bạch Thần, trong lòng Tam Hoàng tử cũng sực tỉnh, thì ra hang núi kia thật sự không còn tồn tại nữa.

Bởi vì gã đã từng đi kiểm chứng.

Trong mắt Bạch Thần, Tam Hoàng tử chưa từ bỏ ý định, chắc chắn sẽ quay lại rừng Hồng Sam để tiếp tục tìm kiếm cơ duyên của gã.

Theo lời Hoa Hoa, hiện giờ cửa hàng chỉ xuất hiện khi người có duyên là Bạch Thần quay về nơi đó, còn những người khác thì không thể nhìn thấy hang động.

Trận pháp của Bàng lão đại thật sự quá thần kỳ, chỉ tiếc ông không để lại tài sản tinh thần liên quan đến trận pháp, bằng không cũng có thể học.

Bạch Thần thấy Tam Hoàng tử có dấu hiệu bị lay động, kiên trì nói tiếp: “Đáng tiếc, thuật luyện đan cao siêu của nàng ấy không thể truyền thừa nữa rồi.

Nàng ấy thấy trình độ của các đời luyện đan sư ngày càng kém đi, thật sự là nhìn mà sốt ruột! Nàng ấy hy vọng có thể tìm được người nối nghiệp mình, tiếp tục duy trì tài sản tinh thần của mình.

Ngày đó, khi tiến vào rừng rậm ma thú, ta cảm thấy dường như có một luồng tinh thần dẫn dắt, tựa như có một sức mạnh vô hình đang điều khiển ta từng bước đến gần nàng ấy.” Tam Hoàng tử bị Bạch Thần làm cho nghi ngờ không thôi.

Bởi vì gã cũng có cảm giác như vậy.

Rõ ràng thầy giáo đã nói đừng vào rừng Hồng Sam, nhưng gã vẫn dẫn mấy con cháu thế gia tiên vào.

Bởi vì giống như Bạch Thần nói, gã cũng có cảm giác tương tự, dường như có một luồng sức mạnh đang dẫn dắt hắn từng bước đến gần nơi đó.

Bằng không, tại sao gã lại không nghe lời dặn dò của các thầy mà chui vào trong đó chứ? Gã vô cùng ham sống.

Thì ra, Ban Nha cũng có cảm giác như vậy! Gã vẫn luôn cho rằng Bàn Nha đã cướp mất kỳ ngộ của mình.

Nhưng bây giờ xem ra, có lẽ kỳ ngộ kia vốn là của Bàn Nha.

Bạch Thần tiếp tục lừa dối: “Sau khi ta vào hang núi, không ngờ Đan Vương tỷ tỷ lại khóc! Nàng ấy nói, rốt cuộc nàng ấy cũng chờ được người có duyên.

Ài, Đan Vương tỷ tỷ thật đáng thương! Nàng ấy chờ hơn mười nghìn năm, mới chờ được ta đến cứu vớt nàng ấy!” Tam Hoàng tử nghe mà khóe miệng giật giật, rất cạn lời với Bạch Thần, đúng là điển hình của loại đã được lợi còn khoe mẽ.

“Ai!” Bạch Thần thở một hơi thật dài: “Ngài tưởng ta được không chỗ tốt ư? Ta phải làm một chuyện kinh thiên địa, khiếp quỷ thần đấy!” Tam Hoàng tử lại nghe mà sững sờ, luyện viên đan dược mà thôi, có thể làm chuyện lớn gì chứ?

“Suốt đời Đan Vương tỷ tỷ có một tâm nguyện.

Đó chính là người tầm thường trên đại lục này thật sự quá đáng thương.

Đan Vương tỷ tỷ tốn mấy nghìn năm để nghiên cứu cách kéo dài tuổi thọ cho bọn họ, nhưng vẫn chẳng được gì.

Nguyện vọng của nàng ấy chưa hết, sao có thể yên tâm đi đầu thai chứ? Thế nên, nàng ấy đã để trọng trách vẻ vang này lại cho ta.

Nàng ấy còn hạ mệnh lệnh bắt buộc với ta, bảo ta phải giải quyết chuyện này, không thể lười biếng.

Bằng không, nàng ấy sẽ khiến ta nổ tan xác mà chết!” Bạch Thần vừa nói vừa run rẩy, dường như sợ hãi đến cực điểm,

“Tại sao ta phải dốc sức học tập, một là do sợ chết, hai là do muốn hoàn thành nguyện vọng của tỷ tỷ! Bởi vì ta cũng cảm thấy người tầm thường đáng thương.

Trước đây, ta chỉ là kẻ vô dụng, cho rằng cả đời mình cũng sẽ như thế, nhưng tỷ tỷ đã khiến cuộc sống của ta trở nên ý nghĩa.

Ta nhất định không thể phụ lòng nàng ấy!” Bạch Thần càng nói càng hùng hồn, thậm chí vô thức nắm tay lại, vung mạnh lên, vừa khéo đập trúng căm Tam Hoàng tử.

“Á! Thật xin lỗi, ta không cố ý đâu, Tam Hoàng tử, ngài có đau không?” Bạch Thần tỏ ra rất ngượng ngùng, áy náy xoa xoa tay.

Tam Hoàng tử đau đến mức kêu lên, cuối cùng cũng thả tay vịn ghế mà mình đang nắm ra rồi nhanh chóng đứng thẳng.

Bạch Thần được giải thoát, định nói nốt những lời của mình.

Thế nên, cô dứt khoát bật dậy khỏi ghế, tỏ vẻ tuyên thệ, nắm chặt tay rồi giơ cao quá đầu: “Tâm nguyện suốt đời của tỷ tỷ cũng chính là tâm nguyện suốt đời của ta, chắc chắn Bàn Nha sẽ không phụ sứ mệnh vinh quang mà Đan Vương tỷ tỷ giao cho mình.”

Tam Hoàng tử xoa cái cằm đau đến mức sắp rơi mất, nhìn chằm chằm vào dáng vẻ ngốc nghếch của Bạch Thần, không ngờ vẫn nén giận, chỉ nhẹ giọng hỏi: “Nàng ấy không để lại gì khác à?” Bạch Thần nghĩ ngợi, nghiêng đầu nói: “Nàng ấy còn để lại lời nói.

Nàng ấy nói, ta và người đều là người thừa kế mà nàng ấy muốn chọn.

Nhưng sau này, nàng ấy lại cảm thấy ta phù hợp hơn người, bởi vì ta và nàng ấy đều là phụ nữ, độ chấp nhận khi tiếp thu truyền thừa sẽ cao hơn một chút.

Hơn nữa nàng ấy còn phát hiện ra, cơ thể của ngươi không thể chịu được lửa cháy mạnh.”

Tam Hoàng tử tiếp tục mân mê cằm, đã tin Bạch Thẩn đến tám mươi phần trăm, nhưng vẫn hơi chưa từ bỏ ý định: “Mẹ cả của ngươi bỗng nhiên đột phá, chẳng lẽ bà ấy đã nhận được lợi ích từ ngươi à?” Bạch Thần gật nhẹ đầu, không hề có ý định giấu giếm: “Đúng vậy! Bà ấy đã đạt được lợi ích từ ta.” “Lợi ích gì vậy!” Tam Hoàng tử lại có tinh thần.

“Mẫu thân vốn chính là nhân vật thiên tài.

Nguyên nhân khiến bà ấy không thể lên cấp là do sự tổn thương của phụ thân với bà.

Ta tiến hành khuyên bảo, còn viết một bộ công pháp cho bà.

Thế nên sau đó bà đã đột phá.”

“Công pháp! Ngươi có thể viết bộ công pháp kia cho ta hay không?” Trong mắt Tam Hoàng tử, một bộ công pháp tinh diệu có thể sánh ngang bảo bối.

Bạch Thần không hề do dự, lắc đầu như trống bỏi: “Không thể không thể công pháp này chỉ phù hợp cho phụ nữ luyện, nếu đàn ông luyện thì sẽ biến thành thái giám đấy.” Tam Hoàng tử: ...

“Hay là ta cứ viết cho ngài nhé, ngài có muốn đọc thử một chút hay không?” Bạch Thần vừa nói vừa tìm giấy bút.

Cô định viết “Thần quyết tiểu tiên nữ” cho gã.

Nếu gã không tin chuyện hoang đường, vậy cứ luyện đi, nếu biến thành nhân yêu* thì đừng trách cô nhé! *Nhân yêu: chỉ những người chơi có giới tính nam ngoài đời nhưng lại chơi nhân vật nữ trong game.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương