Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 96: Nhật ký lột xác - chân đạp hai thuyền

/816
Trước Tiếp
Bạch Thần dám khẳng định, gã sẽ đưa công pháp này cho Tử Mộng, chứ không phải Lục Công chúa gì đó.

Do có dòng máu nước ngoài, nên quan hệ giữa Tam Hoàng tử với cả hoàng tộc vô cùng kém, các hoàng thân quốc thích đều coi gã là kẻ khác loài.

Thật ra cảnh ngộ của gã rất giống với Bàn Nha, bởi vì gã chính là đối tượng bị ức hiếp ở hoàng tộc.

Gã không có mẹ từ nhỏ, phụ hoàng không chào đón, các anh chị em cũng chẳng muốn qua lại với gã.

Bọn họ đều giễu cợt gã là loại lai căng.

Có thể tưởng tượng cuộc sống ở hoàng tộc của gã gian nan đến mức nào.

Sao Tam Hoàng tử có thể đòi công pháp cho Lục Công chúa cơ chứ.

Trong mắt Tam Hoàng tử, hoàng tộc đều là kẻ địch của gã.

Theo trí nhớ của Ban Nha, trong hôn lễ tam đệ của gã, Lục Công chúa đã từng chế nhạo và giễu cợt gã! Sau khi viết xong công pháp, Bạch Thần tiện tay đưa cho Tam Hoàng tử, không hề do dự.

Nếu Tử Mộng luôn giữ gìn tấm thân xử nữ thì đương nhiên bộ công pháp kia chính là thứ tốt với cô ta.

Nhưng nếu sau này cô ta phải lấy chồng, đến lúc đó tu vi ngừng lại, thậm chí thụt lùi vì bộ công pháp này, vậy thì ngại quá.

Tam Hoàng tử cầm công pháp đọc thử, dường như đang xem xét thật giả, rồi nhìn sang Bạch Thần mặt mũi tiều tụy, không ngờ lại tỏ ra hơi đau lòng, hơn nữa còn tốt bụng nói: “Ngươi không thể liên hệ với nàng ta nhiều hơn ư? Dáng vẻ này của ngươi cũng không phải kế lâu dài.” Khi nói chuyện, ngay cả giọng nói của gã cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

Bạch Thần buồn cười trong lòng, thì ra Tam Hoàng tử cũng là ngôi sao giả vờ! Đúng là không nhận ra.

“Liên hệ cũng vô dụng, may mà nàng ấy vẫn cho ta thời gian để tu luyện.

Ngài yên tâm, cơ thể của người tu luyện không dễ gục như vậy đâu, ta chịu được.” Tay viết ghi chép của Bạch Thần hơi run rẩy, rất ra dáng nói một đằng nghĩ một nẻo.

“Được rồi, vậy người bận tiếp đi.” Tam Hoàng tử lại nhíu mày, quay người nhanh chóng rời đi.

Bạch Thần thấy bóng lưng của Tam Hoàng tử biến mất khỏi khung cửa, trong lòng lạnh bằng.

Có lẽ bây giờ Tam Hoàng tử đang định chân đạp hai thuyền, một mặt muốn lay động trái tim của Tử Mộng, mặt khác thay đổi thái độ với mình.

Gã muốn đùa giỡn tình cảm của hai chị em trong lòng bàn tay.

Trong tương lai, sau khi Tử Mộng được gả cho Thái tử, cô ta sẽ trở thành tay trong của gã.

Tử Mộng sẽ trung thành với gã trăm phần trăm.

Với tư cách là người bên gối của Thái tử, nếu cô ta muốn hại Thái tử thì thật sự quá dễ dàng.

Tam Hoàng tử đúng là đã đi được một nước cờ hay.

Có lẽ Tam Hoàng tử không hề nhìn trúng Tử Mộng, mà nhìn trúng thân phận Thái tử phi tương lai của cô ta.

Như vậy, tình yêu giữa bọn họ có mấy phần thật lòng?

Khi Tam Hoàng tử phát hiện Tử Mộng đã hết giá trị lợi dụng, gã sẽ làm thế nào đây nhỉ? Vẫn yêu cô ta như trước kia ư?

Bạch Thần xoa xoa cằm, rất mong được thấy kết cục của tình yêu giữa Tam Hoàng tử và Tử Mộng! Cô muốn xem xem, liệu bọn họ có thật sự là sông cạn đá mòn, vĩnh viễn không chia cách hay không.

Đúng lúc này, bỗng có người đến báo: “Tử Nghiên, Viên Vân xin gặp.” “Hả?” Rốt cuộc hôm nay là ngày lành tháng tốt gì vậy? Nam chính và nam phụ cùng nhau lên sàn.

Về phần Viên Vân, Bạch Thần lựa chọn cố gắng ít tiếp xúc với cậu.

Bởi vì cậu yêu Ban Nha tha thiết, còn cô chỉ là một kẻ giả mạo, nếu tiếp xúc nhiều thì sẽ khiển trong lòng cậu xuất hiện ảo tưởng.

Nhất là trong tình huống cô không lấy Tam Hoàng tử thì càng dễ như thế.

“Có muốn gặp không?” Người đến báo tin vô cùng tôn trọng Bạch Thần, thấy cô không đáp, bèn hỏi một câu.

“Cũng bảo cậu ấy chờ một nén hương rồi hãy tiến vào.” Người kia vừa đi khỏi, Bạch Thần bắt đầu hấp tấp thu dọn, chỉnh trang vẻ ngoài.

Trước mặt Viên Vân, cô không cần trưng ra dáng vẻ quái quỷ kia, miễn cho cậu lo lắng trong lòng.

Khi Viên Vân đi tới cửa, Bạch Thần đã thay một bộ quần áo sạch sẽ, tóc không rối, nét mặt không tiều tụy, chỉ cầm một quyển sách, ngồi đọc trên ghế.

Thấy Viên Vân đến, Bạch Thần đặt quyển sách xuống, mỉm cười quan sát cậu.

Mới nửa năm không gặp, Viên Vân đã thay đổi rất nhiều, người cao hẳn lên, quả nhiên bé trai mười mấy tuổi lớn nhanh nhất.

Hiện giờ, tuy trên mặt cậu vẫn còn nét ngây thơ, nhưng vóc dáng đã rất giống người trưởng thành.

Mà Viên Vân cũng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Bạch Thần, một lúc lâu sau mới nói: “Cậu...

cậu bị sao vậy? Gầy đến mức này,xấu quá đi mất.”

Bạch Thần: ...

Không ngờ cậu lại thích người mập! Bạch Thần chỉ vào cái ghế đối diện mình: “Mời ngồi, cậu tìm ta có việc gì thế?” Viên Vân hỏi một đằng, trả lời một nẻo: “Cậu đấy! Cho dù học luyện đan thì cũng không thể liều mạng như vậy, bây giờ cậu đang trong tuổi lớn, phải ăn no mới được.

Cậu nhìn mình xem, đã gầy đến mức nào rồi hả?” Bạch Thần: ...

Nếu Viên Vân và Ban Nha thật sự bên nhau, chắc chắn là mặt hàng dài dòng văn tự, quản trời quản đất, quản đồng quản tây.

Viên Vân hoàn toàn không phát hiện về mặt quái dị của Bạch Thần.

Cậu nhíu mày, nhặt mấy cây thảo dược trên đất lên: “Cậu đấy! Không thể ru rú trong phòng luyện đan được, hàng ngày nên ra ngoài một chút, cậu cứ thế này thì dễ chết vì ngột ngạt lắm.” Vẫn là giọng điệu như anh cả.

Rõ ràng hai người bằng tuổi nhau, nhưng cậu lại tỏ ra vô cùng già dặn.

Có lẽ cậu đã quen chăm sóc người nhà, quen dặn dò người mà mình quan tâm.

Hơn nửa năm không gặp, cậu chẳng hề cảm thấy xa lạ, lại bắt đầu dặn dò theo thói quen.

Trong cõi lòng thiếu thốn tình thương của Ban Nha, Viên Vân chính là tia sáng trong cuộc đời cô.

Lời dặn dò của cậu còn dễ chịu hơn cả dỗ ngon dỗ ngọt.

Không phải chứ, cảm xúc của Ban Nha lại đang quấy phá rồi.

Chẳng những Bạch Thần không cảm thấy Viên Vân phiền phức, mà còn ngọt ngào trong lòng.

Bạch Thần tỏ ra mất tự nhiên, chỉ chậm chạp đồng ý: “Được, biết rồi, cậu ngồi đi, ta biết chăm sóc bản thân mình mà.”

Lúc này Viên Vân mới ngồi xuống ghế.

Bạch Thần cẩn thận quan sát khuôn mặt Viên Vân, dường như cũng không có vẻ lo lắng, trông vừa tuấn tú vừa rạng rỡ, hình như cậu đã thoát khỏi cảnh khốn cùng.

“Dì Lâm sao rồi?” Bạch Thần đột nhiên nhớ đến căn bệnh của mẹ cậu.

“Bà ấy đi rồi, cảm ơn thuốc của cậu, bà ấy ra đi rất thanh thản, đau đớn ở giai đoạn sau đã giảm đi rất nhiều.” Ánh mắt của Viên Vân ngầm tối lại, nhưng giọng điệu vẫn tính là ung dung.

ở thế giới này, người tầm thường rất dễ mắc bệnh, thầy thuốc chủ yếu áp dụng cách chữa trị bảo thủ.

Những gia đình dư dả chút tiền sẽ lấy ít thuốc uống, còn rất nhiều nhà khác sẽ có thái độ buông xuôi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương