Xuyên Nhanh: Dân Chơi Số 1 full

Chương 98: Nhật ký lột xác - chán nản và uất ức

/816
Trước Tiếp
Hoàng thượng càng nghĩ càng rầu rĩ, tìm lý do gì bây giờ? Dù sao cũng không thể gả người như vậy cho Tam Nhi.

“Hoàng thượng, con bé chết tiệt kia giờ kiêu căng lắm, ngay cả người làm cha như thảo dân cũng khó gặp nó một lần.

Thảo dân định nhốt nó lại, nhưng bị học viện ngăn cản, ngài xem nên làm thế nào?” Tử Vân Kỳ thấy mặt Hoàng thượng vẫn lạnh tanh, không nói lời nào, đành phải kể ra chỗ khó xử của mình.

Hy vọng Hoàng thượng đừng trách tội quá nặng! “Hừ!” Hoàng thượng bất chợt trợn mắt nhìn Tử Vân Kỳ một cái: “Ngươi nói gì cơ? Nước Thiên Minh cần nhân tài nhất, nếu con gái người đã có thiên phú như vậy thì nên đào tạo cẩn thận mới phải.

Sao người làm cha như ngươi có thể suy nghĩ như thế? Không ngờ còn muốn nhốt con bé lại!” Lần này, Tử Vân Kỳ cảm thấy hơi khó hiểu, Hoàng thượng có ý gì vậy? Lão nhân gia ngài trách tội hay không trách tới đây? Nói thật, khi chuyện Ban Nha luyện chế được đan dược cực phẩm bị truyền ra ngoài, người làm cha như ông ta kinh hãi đến mức sắp hôn mê.

Ông ta sợ bị Hoàng thượng trách tội nhất.

Rõ ràng đã bảo đây là kẻ vô dụng, kết quả lại cất tiếng hót kinh người, nhỡ Hoàng thượng muốn trừng trị nhà họ Tử, gán cho tới khi quân thì sao? Tuy nhà họ Tử là gia tộc hàng đầu, nhưng cũng chỉ là rác rưởi trước mặt cả quốc gia.

Nếu Hoàng thượng muốn xử lý gia tộc nào thì chỉ mất vài phút mà thôi.

Hoàng thượng chắp tay sau lưng, đi tới đi lui, một lúc lâu sau mới nói: “Trẫm muốn gặp đứa bé kia một lần.”

“Vâng, thảo dân lập tức bắt nó đến đây.” “Bắt? Hiện giờ con bé là nhân tài! Sau khi nó tốt nghiệp, trẫm sẽ tự phái người đi mời.” Hoàng thượng nói rồi lạnh lùng bảo: “Lui ra ngoài đi!” Khi rời khỏi Dưỡng Tâm điện, trên trán Tử Vân Kỳ toàn mồ hôi lạnh.

Hình như Hoàng thượng đã coi trọng Bàn Nha, không ngờ muốn đích thân cử người đi mời, đúng là quá giữ thể diện cho nó.

Cứ như vậy, chắc chắn con bé chết tiệt kia sẽ càng kiêu căng.

Cứ như vậy, đuôi của đôi mẹ con kia sẽ vểnh lên trời, nểu Hoàng thượng lại nể mặt hai người thêm một chút, chẳng phải họ sẽ thực sự lên trời ư! Ài! Tử Vân Kỳ an ủi bản thân, ít nhất, có vẻ Hoàng thượng cũng không trách tội nhà họ Tử.

Đây là chuyện tốt.

Chẳng mấy chốc đã đến ngày tốt nghiệp.

Học viện tổ chức một buổi lễ tốt nghiệp cho cả lớp.

Tử Mộng lên sàn đấu tỷ võ, dùng thành tích tốt nhất lớp để tốt nghiệp một cách hoàn mỹ như trong cốt truyện.

Trong cốt truyện, hình như Viên Vân cũng tham gia tỷ võ, nhưng không hiểu sao cậu không giành thứ hạng đầu tiên.

Nếu bàn về võ lực, Tử Mộng tuyệt đối không phải đối thủ của Viện Vấn.

Có lẽ cậu không muốn bộc lộ quá nhiều tài năng.

Viên Vân quen giấu tài rồi.

Biết người biết ta, Bạch Thần xem mấy trận đấu của Tử Mộng, hiểu rõ giá trị võ lực của cô ta, quả nhiên cô ta đã luyện “Thần quyết tiểu tiên nữ”.

Với tâm trạng nóng nảy của cô ta, nếu không có công pháp tốt thì không thể dễ dàng giành hạng nhất như vậy được.

Trên người cô ta, chỗ tinh diệu của “Thần quyết tiểu tiên nữ” càng được thể hiện đầy đủ.

Hiện giờ Tử Mộng ngày càng xinh đẹp, lúc đánh nhau trên sàn quả là nhẹ nhàng như tiên, linh hoạt như tinh linh.

Học sinh phía dưới, nhất là học sinh nam đều bị sự xinh đẹp của Tử Mộng thu hút, quả là như si như say.

Hơn nữa năng lượng mà cô ta phóng ra còn cao hơn tu vi của bản thân, ngay cả các thầy giáo cũng liên tục trầm trồ khen hay.

Không hổ danh thiếu nữ thiên tài! Bạch Thần không tham gia tỷ võ kiểu này,nếu cô muốn tham gia thì sẽ không có chuyện của Tử Mộng nữa! Theo Bạch Thần, cô đã nổi danh khắp nơi, không nhất thiết phải tranh giành danh hão.

Viên Vân nói đúng, phải thu lại mũi nhọn một chút, không nên quá huênh hoang.

Sau khi tỷ võ kết thúc là đến buổi lễ tốt nghiệp.

Nhưng buồn cười ở chỗ, dường như cả buổi lễ tốt nghiệp này đều được tổ chức vì Bàn Nha.

Lãnh đạo nhà trường không ngừng truyền bá quá trình trưởng thành của luyện đan sư thiên tài.

Lãnh đạo nào cũng muốn nói một lượt, khen ngợi một lượt, hơn nữa còn sợ lời nói của mình không đủ phong phú, từ ngữ thiếu hoa mỹ.

Còn Tử Mộng đứng đầu thì chỉ được nhắc tượng trưng.

Thế nên, mặc dù được hạng nhất nhưng Tử Mộng hoàn toàn không vui nổi, sầm mặt cả quá trình.

Sau khi buổi lễ kết thúc, Bạch Thần phải rời học viện.

Cô thu dọn đồ đạc rồi ra khỏi phòng ngủ, không ngờ lại trông thấy rất nhiều lãnh đạo nhà trường đến tiễn.

Những lãnh đạo này không ngừng dặn dò Bạch Thần, mời cô thường xuyên về thăm trường cũ, nhằm tăng tính tích cực của học viên mới.

Bọn họ tiễn cô đến cửa lớn của học viện rồi mới lưu luyến quay về.

Đương nhiên Bạch Thần hiểu được hành vi của các lãnh đạo, bọn họ cũng có suy tính của mình, chẳng phải chỉ là muốn nhờ vả cô trong tương lai ư? Nếu bọn họ dùng danh nghĩa thầy trò để đòi một hai viên đan dược cực phẩm, cô đúng là không tiện từ chối.

Ở cửa lớn học viện, Bạch Thần trông thấy Tử Mộng và ông Tử cũng đang đứng đây, đầu hai cha con ghé sát nhau, chẳng biết đang nói chuyện gì.

Bạch Thần chỉ nhìn qua bọn họ rồi quay đầu đi, không hề có ý định bắt chuyện với bọn họ.

Ánh mắt của hai cha con đều bị Bạch Thần thu hút.

Tử Mộng nhìn Bạch Thần mấy lần, rốt cuộc cũng xác định cô gái có dáng người cao gầy, đường cong lả lướt, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, tựa như tiên nữ này là chị cả mà mình ngày ngày nhớ thương, ghen ghét.

Trong ba năm qua, Bạch Thần không hề bỏ qua việc tập luyện dáng người một ngày nào.

Sau khi gầy đi, da của Ban Nha còn khá lỏng lẻo, nhưng tình huống này đã được cải thiện sau khi tăng cường tập luyện.

Hiện giờ Bạch Thần còn cao hơn Tử Mộng một chút, khuôn mặt sánh ngang với cô ta, nhưng khí chất còn xuất sắc hơn, vừa đứng trong đám người đã trở thành điểm nhấn, khí thế ngời ngời.

Tử Mộng nén sự khó chịu trong lòng, cũng nhìn sang nơi khác, dứt khoát giả vờ không biết.

Ông Tử vô thức liếc nhìn Bạch Thần, dáng vẻ của cô bé trước mặt thật sự quá xuất sắc, ngang với con gái bảo bối nhà mình.

Nhưng hình như khuôn mặt này hơi quen quen.

Ông ta nhất thời không nhận ra cô bé trước mặt chính là đứa con gái mà mình ghét nhất.

Đúng lúc này, một thiết bị bay xa hoa lao vút đến từ phương xa, sau đó đỗ trên khoảng sân ở của học viện.

Một cô gái “trẻ trung” yêu kiều lả lướt, có dáng vẻ nghiêng nước nghiêng thành, mặc váy dài thướt tha màu tím nhạt đang chậm rãi bước xuống từ thiết bị bay.

“Mẹ!” Bạch Thần ngọt ngào gọi một tiếng rồi đi tới, thân thiết khoác cánh tay ngọc ngà của Dư thị.

“Con gái ngoan, chờ lâu không?” Dư thị cười rất vui vẻ, xoa đầu Bạch Thần: “Đi nào, về nhà thôi.” Sau đó, hai mẹ con không hề bố thí ánh mắt nào cho ông Tử, đi lên trên thiết bị bay.

Thiết bị bay nhanh chóng biến mất trên bầu trời xanh đầy những áng mây trắng.

“Tiểu Anh, chờ ta chút.” Ông Tử không khỏi sốt ruột hồ lên, nhưng quỷ mới nghe thấy tiếng là của ông ta.

Mỗi khi nhìn thấy Dư thị, trái tim của ông Tử sẽ không ngừng đập loạn.

Rõ ràng người phụ nữ xinh đẹp này là vợ ông ta! Nhưng bây giờ, ngay cả một sợi tóc của bà mà ông ta cũng không thể chạm vào, đúng là càng nghĩ càng chán nản, càng nghĩ càng uất ức.

“Cô gái vừa rời khỏi đây với mẹ con thật sự là Ban Nha à?” Ông Tử hậm hực hỏi Tử Mộng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
shananguyenTrang không bổ sung thêm các chương bị thiếu à - sent 2023-08-05 18:00:51
maleficeneLúc này bỏ phần giới thiệu truyện lun hả add ơi - sent 2023-05-17 02:13:18
duyenjennyTừ 743 - 761 bị lặp chương - sent 2022-08-26 13:26:42
duyenjennyChương 761 qua 762 lại mất khúc giữa r huhu toàn ngay khúc gay cấn là bị nhảy truyện thôi - sent 2022-08-26 13:24:19
duyenjennySao chương 660 là 1 truyện qua 661 là truyện khác v ạ - sent 2022-08-25 14:18:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương