Xuyên Sách: Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu full

Chương 13: Chương 13 :

/117
Trước Tiếp
“Cảnh cáo?” Khương Thi lặp lại, sau đó hỏi: “Như tôi thế này à?”

Sắc mặt của tên tóc đỏ như sắp khóc: “Chị, bọn em sai rồi. Thật ra chỉ là cảnh cáo miệng một chút, bọn em nhận tiền nên thay người ta làm việc mà thôi.”

“Nhận tiền?” Sắc mặt Khương Thi thay đổi, duỗi tay nhặt tấm thẻ nhỏ hình chữ nhật rớt ra từ túi áo của tên tóc đỏ lên, vừa cầm lên đã thấy, hoá ra là bảng tên, viết lớp và tên họ: “Các cậu là học sinh trường Trung học Số Một thành phố Phong?”

Sắc mặt tên đó hoảng hốt, duỗi tay về phía Khương Thi nhưng lại bị cô tránh đi: “Chị, bọn em thật sự sai rồi. Chị trả bảng tên cho em đi.”

“Trương Dương, 11A9.” Khương Thi nói ra thông tin trên bảng tên: “Nói cho tôi biết chuyện học sinh chuyển trường và nam khôi.”

Bình thường Trương Dương đưa theo mấy học sinh cùng cấp đi gây chuyện thị phi ở bên ngoài, lại rất biết chừng mực, sẽ không thật sự gây ra chuyện gì lớn. Thế nào mà hôm nay lại đá phải tấm ván sắt, đánh thì đánh không lại, còn bị người ta nắm lấy nhược điểm, cậu ta ngồi dậy, nói rõ hết tất cả những chuyện mình biết ra.

Tục ngữ nói nơi có người sẽ có giang hồ, trường học cũng không ngoại lệ.

Trường Trung học Số Một thành phố Phong là trường học nổi tiếng số một số hai trong thành phố, mỗi một năm đều đào tạo được vô số học sinh ưu tú.

Mà lần này, người đứng đầu là một học sinh nam tên là Cố Đình Lạc.

Cậu ấm nhà họ Cố là dòng dõi giàu có nổi tiếng ở thành phố Phong, sinh ra đã hơn người, diện mạo đẹp trai, lại tài năng thông minh, là một người nổi tiếng kiêm hoa khôi nam của thành phố Phong.

Khương Thi lấy cuốn sổ nhỏ từ trong túi ra, rất có hứng thú bắt đầu ghi chép.

Một thiếu niên như vậy, tất nhiên rất được săn đón, ở trong trường học không chỉ có giáo viên yêu mến, mà còn là mối tình trong mơ của rất nhiều bạn học nữ.

Không biết có bao nhiêu người âm thầm ngưỡng mộ hoặc trực tiếp theo đuổi, nhưng mà Cố Đình Lạc chưa bao giờ cho họ một ánh mắt, không cho hồi đáp, không cho hy vọng.

Sau thời gian dài, nhóm người hâm mộ của Cố Đình Lạc đã tự làm thoả thuận: Bạn Cố Đình Lạc là của mọi người, trước khi tốt nghiệp thì không ai có thể tự tiện ra tay.

Khương Thi: “... Trường Trung học số Một thành phố Phong thật sự là trường học nổi tiếng trong thành phố?”

Tóc vàng ở một bên từ từ đi qua, không nhịn được nói chen vào: “Chuyện này không phải là bọn họ nghĩ ra. Mấy năm trước, trường có một người rất nổi tiếng, tên là Kỷ Diễn Xuyên. Học sinh nữ của cả trường đều phát cuồng vì người này, lúc điên cuồng còn xảy ra đổ máu. Nghe đồn lần đó ầm ĩ đến mức suýt chút nữa đàn anh Kỷ đã phải chuyển trường, vậy nên các học sinh nữ mới tiết chế lại, cuối cùng còn định ra một cái thoả thuận như vậy.”

“Kỷ Diễn Xuyên?” Khương Thi không nghĩ tới lại nghe thấy cái tên đó ở chỗ này, đây không phải là mối tình đầu ánh trăng sáng của nữ chính Cố Yên sao?

Trùng hợp như vậy à? Hay chỉ là trùng tên trùng họ mà thôi?

Tóc vàng kéo lực chú ý của Khương Thi về: “Đúng vậy, chỉ là bây giờ đã trở thành một ca sĩ rất nổi tiếng. Không ai ngờ rằng sau khi đàn anh Kỷ tốt nghiệp sẽ debut, nhiều năm qua chưa từng có scandal hay tai tiếng nào, ai cũng nói anh ấy chuyên nghiệp. Nhưng mà theo em thấy vồn không phải là chuyên nghiệp gì, có thể là khi học trung học anh ấy bị đeo đuổi quá hung hăng, nên để lại bóng ma tâm lý.”

Không sai, chắc chắn Kỷ Diễn Xuyên này chính là mối tình đầu nho nhỏ của nữ chính.

Số phận thần kỳ đến mức nào, cô sưu tập tư liệu sống mà có thể nghe được chuyện khi còn học trung học của Kỷ Diễn Xuyên, Kỷ Diễn Xuyên ở trong sách vốn xuất hiện rất sớm, nhưng mà là ở trong trí nhớ của nữ chính.

Sau khi nữ chính trở lại nhà của mình, phát hiện mọi chuyện đều khác so với cô ta dự đoán, ba mẹ cũng không phải bởi vì yêu cô ta mới đưa cô ta về nhà, lúc đó quan hệ của nam chính và cô ta cũng không tốt, mối tình đầu hoàn mỹ Kỷ Diễn Xuyên tồn tại trong trí nhớ của cô ta là niềm tin quan trọng giúp đỡ cô ta đi tiếp.

Mãi cho đến sau này, Kỷ Diễn Xuyên mới chính thức xuất hiện trong truyện, anh là một khúc mắc của nữ chính, cũng là một chướng ngại quan trọng trong chuyện tình cảm của nam chính và nữ chính.

Trước khi Khương Thi chết, đúng lúc xem đến cốt truyện nữ chính và Kỷ Diễn Xuyên gặp lại, cho nên vô cùng ấn tượng.

Cô rất muốn nói với tên tóc vàng, Kỷ Diễn Xuyên không phải là có bóng ma đối với con gái. Anh chỉ là đang chờ đợi Cố Yên quay đầu lại nhìn anh, những người khác trong cuộc đời của anh đều chỉ là khách qua đường, ngoại trừ nữ chính.

Suy nghĩ một chút lại cảm thấy hoàn toàn không cần thiết, Kỷ Diễn Xuyên đã tốt nghiệp nhiều năm như vậy, cô vẫn cảm thấy hứng thú đối với chuyện nam thần đương nhiệm Cố Đình Lạc và học sinh chuyển trường hơn: “Còn chuyện học sinh chuyển trường thì sao?”

Trương Dương đẩy tóc vàng ra, tiếp tục nói: “Học sinh chuyển trường tên là Hứa Nhan, một tuần trước mới chuyển tới trường, cùng năm với Cố Đình Lạc, nhưng không cùng lớp. Cố Đình Lạc từ trước đến nay luôn lịch sự nhưng lại xa cách với con gái lại vô cùng săn sóc cho Hứa Nhan, dẫn tới nhiều người ngưỡng mộ anh ấy rất bất mãn, Cố Đình Lạc ở trường học lại bảo vệ cho Hứa Nhan rất chặt chẽ, cho nên mới có người kiếm bọn em tìm một cơ hội cảnh cáo cô ta một chút.”

“Chỉ như vậy?”

“Ừm, chỉ như vậy.”

Khương Thi đứng lên: “Người khác yêu đương nghiêm túc mà, các cậu cũng thật không hiểu chuyện gì cả.”

Trương Dương và tóc vàng mặt đỏ tai hồng, bọn họ cho rằng chị gái này sẽ giảng đạo lý gì đó với bọn họ, hoàn toàn không nghĩ tới trọng điểm của cô lại là như thế, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.

“Được rồi, đi giải quyết điện thoại với tôi trước.” Khương Thi cầm bảng tên của Trương Dương trong tay, bọn họ cũng không đánh lại cô, chỉ đành ngoan ngoãn đi cùng cô.

Khi bọn họ đi từ ngõ nhỏ ra, Mạnh Tri Hạc trộm theo dõi toàn bộ quá trình, trộm giả bộ làm người qua đường, không bị phát hiện. Sau khi nhìn bọn họ ra tới lại quay sang một hướng khác, sau đó yên lặng đi theo sau.



“Má nó mày là ai? Bạn gái của ông đây cũng dám chạm vào ư?” Ven đường, thiếu niên cao lớn mặc áo sơ mi kẻ sọc nắm lấy cổ áo sơ mi trắng của một thiếu niên khác, tức giận rống to.

Cô gái tóc ngắn mặc sơ mi trắng váy xanh đứng đứng bên cạnh, dường như bị dọa sợ, ngây ngốc không nhúc nhích.

Cậu trai mặc áo sơ mi kẻ sọc liếc mắt nhìn cô gái một cái, ánh mắt lộ ra bi thương tức giận, giơ nắm đấm lên đánh vào mặt của thiếu niên sơ mi trắng.

Thiếu niên sơ mi trắng dáng người mảnh khảnh yếu ớt, có vẻ yếu đuối mong manh, không nghĩ tới lại nhẹ nhàng tiếp được nắm đấm của chàng trai áo sơ mi kẻ sọc, xoay cổ tay một cái, bắt chéo hai cánh tay này ra sau lưng, giọng nói trầm thấp dễ nghe: “Bình tĩnh một chút, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động thủ.”

Khương Thi dẫn theo mấy tên thiếu niên côn đồ đi qua một con phố, chuẩn bị đi đến cửa hàng điện thoại gần đó kiểm tra điện thoại, lại gặp được tình huống trước mắt, lập tức lấy ra cuốn sổ nhỏ nhanh chóng ghi lại hiện trường, mãi đến nghe thấy giọng nói của chàng trai sơ mi trắng, mới giật mình bước qua: “Tiểu Lục?”

Lục Kính nghe thấy tiếng liền quay đầu, Khương Thi hoàn chỉnh đứng ở trước mặt anh, cảm xúc lo lắng nôn nóng hơi tiêu tan một chút, nhìn thấy váy áo của cô nhăn nhúm, phía sau còn có thanh niên mấy thanh niên với bộ dạng lêu lổng, nỗi lo lắng trong lòng vừa trút xuống lại nhấc lên.

Buông tay thiếu niên ra, bước nhanh đến trước mặt của cô: “Cô không sao chứ?”

Nói xong lại nhìn về mấy người ở phía sau cô với ánh mắt bất thiện.

Khương Thi cười cười: “Tôi không sao cả, chỉ là điện thoại bị rớt nên hỏng rồi, không thể liên lạc với anh. Nhưng mà anh đó, gặp phải chuyện gì vậy?”

Lục Kính thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng sự lo lắng cũng tiêu tan, quay đầu nhìn về phía thiếu niên sơ mi kẻ sọc được cô gái đỡ lên, giọng điệu bất đắc dĩ: “Tôi cũng không biết, tôi đang đi tìm cô thì đột nhiên cậu ta nhảy ra nói tôi… Khụ, cướp bạn gái của cậu ta. Cô quen cậu ta à?”

Chắc không là bạn trai nhỏ của cô chứ?

Khương Thi cũng không thèm liếc mắt nhìn thiếu niên kia một cái, trực tiếp lắc đầu: “Không quen biết.”

Bên kia, Hứa Nhan đi theo Lục Kính tiến lên đỡ lấy Khương Từ, giọng nói run run: “Tại sao anh lại đến nơi này?”

Vẻ mặt của Khương Từ hung ác chật vật, chỉ vào Tiểu Lục: “Em rời xa anh chính là bởi vì anh ta ư?”

Khương Thi và Tiểu Lục nghe thấy lập tức ngẩng đầu nhìn qua, vẻ mặt khó có thể giải thích.

Tóc vàng nhịn không được tiến lên, ở bên cạnh Khương Thi nói: “Là cô ta, cô ta chính là Hứa Nhan.”

Khương Thi nhìn thoáng qua, khó trách bọn họ lại nhận sai, hôm nay cô thật sự đụng hàng với em gái này, đến kiểu tóc cũng rất giống, chỉ là tóc của cô ngắn và uốn xoăn một chút, mà Hứa Nhan thì không, không uốn không nhuộm, trông có vẻ vừa ngoan ngoãn vừa nhu nhược.

“Vậy thiếu niên kia chính là Cố Đình Lạc?”

Tóc vàng: “Không phải, nhìn mặt cậu ta rất lạ, hẳn không phải người trong trường bọn em.”

Khương Thi ở trong lòng suy nghĩ một chút về quan hệ giữa các nhân vật, tình yêu thần tiên giữa một nam thần trung học và học sinh chuyển trường, thiếu niên ngoài trường học dây dưa không thôi với thiếu nữ mảnh mai, đây còn không phải là chuyện tình tay ba kinh điển sao?

Đây chính là tư liệu sống sẵn có, cô phải nhớ thật kỹ.

Khương Từ bên kia nhìn thấy Khương Thi cũng sửng sốt, đẩy Hứa Nhan ra, đi đến trước mặt Khương Thi: “Chị, sao chị lại ở chỗ này?”

Khương Thi: “???”

Tình huống gì đây? Tôi đang ở đâu?

Đầu óc của Khương Thi đột nhiên không load kịp, rõ ràng cô là chỉ muốn ăn dưa.

Khương Từ chỉ vào Tiểu Lục bên cạnh cô: “Chị, chị và anh ta có quan hệ gì?”

“Tiểu Lục? Bạn trai của chị.” Trong lòng Khương Thi cực kỳ khiếp sợ, ngay sau đó suy đoán đây hẳn chính là em trai của cô: “Khương Từ, em chạy đến đây làm gì?”

Cô cố ý gọi tên, đối phương không có phản bác, xem ra đúng thật là Khương Từ cầm lấy năm nghìn tệ của cô rồi chuồn mất tối hôm qua.

Cho nên cậu vay tiền chính là vì tới thành phố Phong theo đuổi bạn gái?

Khương Thi tỏ vẻ vô cùng không hiểu được suy nghĩ của mấy em nhỏ.

Khương Từ không lập tức trả lời, cậu cũng không nghĩ tới sẽ gặp được Khương Thi ở chỗ này. Lại thấy một Tiểu Lục đang trầm mặc không nói, nhớ tới bản thân vừa rồi nói gì làm gì, quả thật là hiện trường tử vong quy mô lớn, nhỏ giọng xác nhận: “Anh rể?”

Tiểu Lục: “... Ừm.”

Trong lúc nhất thời, không khí ở đây trở nên vô cùng kỳ diệu, Khương Từ đuổi theo Hứa Nhan đi đến thành phố Phong, gặp được Tiểu Lục đang đi tìm Khương Thi. Mà bởi vì Hứa Nhan có chút để ý đến chuyện Khương Thi nên đi theo bên cạnh Tiểu Lục.

Trùng hợp đụng phải Khương Từ tìm tới, Khương Từ hiểm lầm Tiểu Lục là người chen chân vào giữa cậu và Hứa Nhan, sau đó mới bắt đầu cảnh vừa rồi.

Tồi tệ nhất chính là người mà mình vốn tưởng rằng chen chân vào thì thực tế chính là anh rể của mình…

Giải thích mọi chuyện rõ ràng, Khương Thi kéo Tiểu Lục và nhóm tóc đỏ lui ra một bên, để lại không gian cho Khương Từ và Hứa Nhan.

Không biết qua bao lâu, hai người còn chưa nói xong, dường như đang nổi lên tranh chấp. Thời gian từng phút từng giây trôi qua, rất nhanh đã đến hai giờ rưỡi, học sinh trên đường cũng nhiều hơn.

Bỗng nhiên, một chiếc siêu xe dừng ở ven đường, một thiếu niên ló đầu ra hướng sang bên kia hô một tiếng: “Nhan Nhan, em đang làm gì vậy? Mau đi học.”

Hứa Nhan ngẩng đầu nhìn qua, ngay sau đó lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng nói một câu gì đó với Khương Từ rồi lên xe.

Tên tóc vàng đúng lúc đứng ở bên cạnh Khương Thi giải thích: “Người trong xe kia chính là Cố Đình Lạc, là người hoàn toàn không cùng thế giới với chúng ta.”



Tinh thần của Khương Từ vô cùng sa sút, Khương Thi quyết định dẫn cậu về chỗ ở của chính mình trước, để lại tóc đỏ và tóc vàng phương thức liên hệ, hẹn không khác bàn chuyện bồi thường.

Trên đường, Khương Từ nói chuyện trước kia của cậu và Hứa Nhan.

Cậu và Hứa Nhan chính là bạn học khi còn học cấp hai, Hứa Nhan học tập tốt, tính tình tốt, quan hệ với mọi người cũng tốt, là học sinh mẫu mực. Mà cậu là học sinh dở có tiếng trong lớp, đã mất hết hứng thú với con đường học tập, cũng không thiên phú, còn thích gây chuyện đánh nhau.

Không ai ngờ rằng học sinh ngoan yếu đuối như Hứa Nhan sẽ thích Khương Từ, nhưng mà bọn họ đã ở bên nhau, giấu tất cả mọi người.

Cuối tuần Hứa Nhan dành thời gian giảng đề cho cậu, mặc dù cậu không có hứng thú, nhưng cũng có thể dành thời gian cả ngày để ở thư viện cùng cô ấy.

Trộm đi ra ngoài làm việc bán thời gian để dành tiền mua quà cho cô ấy, trốn mọi người đi đến công viên giải trí ở chỗ rất xa nhà chơi đu quay, đều là vài hạnh phúc nhỏ nhoi không nói với người ngoài, cậu cho rằng bọn họ sẽ luôn ở bên nhau như vậy.

Nhưng một tuần trước, Hứa Nhan lại đề nghị chia tay với cậu, sau đó không lâu liền chuyển trường rời khỏi thành phố Giang.

Cậu hỏi thăm rất lâu mới biết được cô ấy chuyển trường đến thành phố Phong, cô ấy nói lý do cô ấy chia tay cậu là cô ấy đã không còn thích cậu, kêu cậu đừng tiếp tục dây dưa nữa.

Cậu cảm thấy cô ấy có nỗi niềm khó nói, muốn tìm cô ấy hỏi cho rõ ràng, cũng đã chuẩn bị tốt, cho dù có xảy ra chuyện gì, cậu cũng đều sẽ vượt qua cùng cô ấy.

Nhưng vừa rồi, cô ấy chỉ vào Cố Đình Lạc trong xe rồi nói, cô ấy đã yêu người khác rồi.

Một giây đó, Khương Từ hoàn toàn suy sụp, không còn sức lực đuổi theo nữa.

Nói xong, hai mắt cậu vô thần dựa vào trên lan can xe điện: “Trái tim bị bỏ rơi rồi, sẽ không bao giờ yêu nữa.”

Khương Thi và Tiểu Lục: “...”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Kim Anh Bùi Lưu NgọcDuyệt đi add - sent 2023-05-30 18:02:19
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương