Yêu Em Như Ngày Đầu full

Chương 10: Cuộc hẹn thứ sáu

/883
Trước Tiếp
Cô lấy hết can đảm chất vấn, chỉ đổi lại được câu trả lời khiến người ta xấu hổ thẹn thùng.

“Tối thứ Sáu tuần này ghé nhà tôi.”

Kiều Nam cúi đầu về chỗ ngồi, trong lòng nhen nhóm ngọn lửa tức tối.

Cô đã từng gặp nhiều thể loại sếp, nhưng thể loại lưu manh pha tạp như Úc Cẩm An thì đây là lần đầu tiên.

Mới vừa rồi, bản mặt căng như dây đàn của anh ta có thể dọa chết bạn.

Nhưng ngay sau đó, anh ta lại kề sát tai bạn, chơi trò mập mờ.

Rõ ràng cô biết Úc Cẩm An đang trêu chọc cô nhưng Kiều Nam lại chẳng thể nào nổi điên với anh. Ánh mắt anh không hề mập mờ, từng biểu cảm đều đàng hoàng nghiêm chỉnh, không có vẻ gì tùy tiện.

Nếu như cô nổi khùng lên hoặc chống đối, vậy thì chắc chắn người sai là cô.

Chẳng công bằng tí nào.

Sao cô lại gặp chuyện dở hơi thế cơ chứ?

Tin tức Khải Thái nợ lương vẫn thuộc top tỷ suất người xem, tâm trạng lo âu của Kiều Nam cũng vơi đi phần nào. Nếu đã không hủy bỏ bản tin của cô, vậy thì cô chịu thiệt cũng được.

Cả buổi sáng, Kiều Nam ra ngoài lấy tin tức, tiếc là không phỏng vấn được đương sự quan trọng nhất, buổi chiều lại phải đi tiếp. Cô về tới đài truyền hình đúng vào giờ nghỉ trưa, trưa nay nhà ăn có món gì nhỉ, có chân gà không?

Đinh!

Cửa thang máy vừa mở, Kiều Nam chưa kịp nhìn kỹ thì đã ấn luôn tầng năm. Đợi cửa đóng lại, cô mới phát hiện có điều không ổn.

Người đàn ông mà sáng nào mình cũng phải ngưỡng mộ, giờ phút này đang đứng cách mình vài centimet.

“Chào biên tập viên Khương.”

Người đàn ông đang đút tay trong túi nhìn lướt qua cô: “Chào em.”

“Dạ chào anh.” Kiều Nam đáp lại.

Trợ lý cảm nhận được bầu không khí khác lạ nên yên lặng lùi ra sau, để không gian lại cho hai người.

Thang máy chầm chậm đi lên, Khương Triết nhướng mắt, nhìn lướt qua máy quay trong tay Kiều Nam, anh ta nói: “Tin tức của Khải Thái ảnh hưởng rất lớn, nếu em muốn giúp những công nhân kia thì nên tiếp tục tăng tần suất đưa tin.”

Đây quả là một câu khiến người trong mộng bừng tỉnh, ánh mắt Kiều Nam sáng lên: “Làm như nào ạ?”

Thang máy “đinh” một tiếng rồi dừng lại, Kiều Nam buồn buồn xách đồ ra ngoài. Đúng lúc này, người đàn ông sau lưng cô lại nói: “Nếu em đã theo đuổi vụ công nhân bị nợ lương này, tốt nhất nên đưa tin mấy kỳ liên tiếp, vậy thì sự hưởng ứng của xã hội mới ngày càng lớn mạnh!”

Kiều Nam kinh ngạc quay người lại, chỉ nhận thấy ánh mắt điềm tĩnh của đối phương: “Nhưng nhớ phải chú ý an toàn, hôm đó người ta muốn đâm xe em chính là để cảnh cáo.”

Cửa thang máy từ từ khép lại, Kiều Nam không kịp nhiều lời: “Cảm ơn...”

Cô đứng yên tại chỗ, sắc mặt dần trở nên ảm đạm. Hồi đó cô và Khương Triết được gọi là thanh mai trúc mã người người ước ao, tiếc là cô lạc mất mười lăm năm. Nhà họ Khương vẫn là hàng xóm với nhà họ Thiệu, Khương Triết vẫn là cậu ấm duy nhất của nhà họ Khương, nhưng cô không còn là tiểu thanh mai từng theo sau đuôi anh ta nữa.

Tuy hiện giờ hai người công tác ở cùng một đài truyền hình, nhưng anh ta lại thành biên tập viên nổi tiếng nhất. Ngày thường Kiều Nam không dám nói chuyện với Khương Triết, trong ký ức thời thơ ấu của cô, cậu bạn thuở nhỏ là người luôn nở nụ cười ấm áp. Nhưng sau này gặp lại anh ta, nụ cười quen thuộc ấy đã sớm không còn tồn tại nữa.

Quả nhiên trên đời này mọi sự luôn đổi thay.

Giống như anh ta, cũng giống như cô.

Trợ lý nhìn chằm chằm số tầng hiển thị của thang máy giảm dần, trong lòng càng thêm nghi ngờ. Vốn đã xuống tới tầng một, không hiểu tại sao lại lên tầng năm. Biên tập viên Khương nhà mình kiên nhẫn như vậy từ bao giờ thế?

Bọn họ hoàn toàn có thể rời khỏi thang máy, tại sao biên tập viên lại muốn nán lại? Hơn nữa còn chủ động nhắc nhở người khác nên phỏng vấn thế nào? Bạn phải biết là ở đài truyền hình này, một câu của Khương Triết đáng giá ngàn vàng. Trừ lúc lên chương trình, hiếm khi nào nghe anh ta lên tiếng lắm!

Kiều Nam kia vốn không có gia thế ô dù gì, biên tập Khương và cô ấy có quan hệ gì nhỉ?

Đinh!

Thang máy lại dừng, Khương Triết đút hai tay trong túi: “Đi thôi.”

“Dạ.”

Trợ lý đi trước, ngăn cản một số đồng nghiệp có ý đồ tiếp cận Khương Triết, hộ tống anh ta rời đi theo lối thoát hiểm.

Được Khương Triết nhắc nhở, Kiều Nam hiểu ra. Đưa tin thì phải hăng hái làm tới cùng, khiến cho bản tin dần dần đi sâu vào lòng người. Việc đầu tiên, cô bắt đầu liên hệ để phỏng vấn một số công nhân, có người không đồng ý ra mặt phỏng vấn, có người thì liên lạc không được, tình hình đúng là có sự thay đổi rất lớn.

Kiều Nam gặp thất bại bước đầu nhưng cô sẽ không chịu thua như vậy.

Khi cô về tới đài truyền hình thì đã quá giờ tan làm. Hai chân mỏi nhừ, cô đang định xách ba lô về thì vô tình nhìn lướt qua cuốn lịch để bàn.

Thứ sáu!

Một tiếng sau, Kiều Nam dựa theo vị trí hai lần trước mà mình nhớ được, thuận lợi tìm tới biệt thự. Cổng lớn đóng kín, chuông cửa vang tận mười phút mà không ai ra mở.

Cô lấy điện thoại đi động ra, phải gọi cho ai đây?

Số của Úc Cẩm An thì cô không có.

Chẳng nhẽ lại gọi tới đài truyền hình hỏi sếp tan làm chưa? Điên mất thôi.

Khu biệt thự vô cùng yên tĩnh, thi thoảng có chiếc ô tô cao cấp chạy qua, bánh xe lướt trên nền gạch tạo thành tiếng sàn sạt. Kiều Nam đeo ba lô đứng ngoài cổng, muốn đi nhưng lại lo lắng hậu quả, anh ta nhìn kiểu nào cũng thấy không phải người dễ chơi.

Tám giờ tối, Úc Cẩm An lái xe về đến nhà. Khi chỉ còn cách cổng nhà tầm mười mét, anh nhìn thấy bóng ai đó đang đứng ngoài cổng.

Hôm nay là thứ sáu à?

Đèn xe sáng chói ngay trước mặt, Kiều Nam giơ tay che mắt, đợi ánh sáng giảm dần cô mới từ từ quay đầu.

Trong xe, người đàn ông đang nắm vô lăng, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.

Khoảnh khắc ấy, tim Kiều Nam hẫng mất một nhịp.

Tít…

Cổng biệt thự mở ra, Kiều Nam phủi mông đứng dậy, chiếc xe lướt ngang qua cô, tự dưng cô muốn rời khỏi đây ngay lập tức.

Người đàn ông đi qua bậc tam cấp, tiến vào phòng khách. Ánh đèn sáng ngời xuyên qua cửa sổ sát đất, Kiều Nam nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh dưới ánh đèn, tâm trạng cô dần bình tĩnh lại.

Trong phòng khách đặt chiếc ghế sofa phủ vải da màu sẫm được may thủ công tỉ mỉ, Kiều Nam nhìn chằm chằm hoa văn phức tạp ở góc ghế, nói nhỏ: “Sếp, tôi đến giặt quần lót ạ.”

Úc Cẩm An nhìn những ngón tay dài trắng nõn của cô, anh nheo mắt.

Lát sau, anh đứng dậy lên tầng.

Kiều Nam lập tức đuổi theo, đi đến toilet ở tầng hai.

Có thể thấy nơi này chưa từng được sử dụng, gạch men trắng toát khiến Kiều Nam chói mù mắt. Cô bình ổn lại tâm trạng, hỏi: “Quần lót đâu?”

Úc Cẩm An nhướn mày, chỉ tay vào toilet: “Trong đó.”

Một hộp quần lót còn chưa xé bao được xếp chồng từng cái ngay ngắn, Kiều Nam trợn mắt: “Giặt hết hay sao?”

“Giặt tay.” Úc Cẩm An nghiêng người tựa vào khung cửa, đôi mắt màu nâu sẫm như tỏa sáng rực rỡ.

Kiều Nam giận mà không thể nói: “Vâng.”

Cô đúng là xui tám kiếp mới gặp thứ biến thái này!

Rào rào rào…

Tiếng nước trên bồn rửa tay vang lên từng đợt, động tác của Kiều Nam thành thạo đâu ra đấy. Úc Cẩm An ngắm nhìn dáng vẻ cẩn thận của cô, lông mày anh từ từ giãn ra.

Người đàn ông ở sau lưng rời đi, Kiều Nam mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô cầm cái quần lót kiểu nam màu trắng, trong lòng như có hàng vạn chữ “đậu xanh rau má” nhảy nhảy nhảy.

Cửa phòng tắm khép hờ, trên tóc Úc Cẩm An còn vương mấy giọt nước từ từ rơi xuống, lăn dài theo đường nhân ngư và cơ bụng rắn chắc của anh.

Tiếng rào rào bên ngoài từ từ ngừng lại, anh cúi đầu nhìn lướt qua đồng hồ, tự dưng cười nhếch mép.

Tốc độ giặt quần lót cũng nhanh nhỉ?

Mười hai cái quần lót, Kiều Nam chỉ mất ba mươi phút là giặt hết, hơn nữa còn mang đi phơi. Cô thu dọn xong các thứ, đi đến trước cửa phòng tắm thì đúng lúc gặp người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đi xuống tầng.

“Sếp, tôi giặt xong rồi.”

Toilet đã được dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả Úc Cẩm An ưa sạch đến đâu cũng không tìm được khuyết điểm.

“Tuần sau tiếp tục.” Anh cười nhẹ.

“Hả...”

Kiều Nam hú hồn, cả người đều cảm thấy bất ổn. Đậu xanh rau má, uống ngon.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenmayHết rồi, kết thúc viên mãn, thích Ninh Trầm quá :) - sent 2024-04-19 22:04:53
hotrodoctruyenBạn nào bị lỗi nhắn vào mục hỗ trợ nha - sent 2024-04-19 01:08:07
Vy Phạm1649741521Add ơi tuần này ko ra truyện hả add - sent 2024-04-18 16:10:31
thanhthao9999Add ơi lên truyện để lễ ở nhà cày add ơi - sent 2024-04-17 20:34:04
hatran87Ad nghỉ lễ sớm hok lên truyện hở ad ới - sent 2024-04-17 15:19:28
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương