Yêu Em Như Ngày Đầu full

Chương 16: Mách lẻo

/883
Trước Tiếp
“Là ai?”

Máu nhiều chuyện của mọi người đều sục sôi cả lên, người báo tin kia đắc ý nhếch môi, sau đó cười nói: “Là cô Úc đó.”

“À…”

Tiếng bàn tán lại bùng lên và xôn xao thêm một lần nữa, Kiều Nam thở phào nhẹ nhõm.

Cửa văn phòng trên tầng hai mươi mở toang, mặt bàn màu đen được dọn dẹp sạch sẽ không còn một hạt bụi. Một cô gái mặc trên mình bộ đồ màu lam nhạt đang quay người sắp xếp lại các tệp tài liệu, cô ta nở một nụ cười nhẹ: “Anh đừng có ném đồ lung tung lên nữa.”

Người đàn ông đang ngồi ở ghế sofa phía đối diện với vẻ mặt dịu dàng: “Nó đã thành thói quen của anh rồi.”

“Đây cũng không phải là thói quen tốt.” Úc Hải Phù bỏ chiếc bút máy cuối cùng vào trong ống đựng bút, rồi chợt thở phào một hơi: “Được rồi, rốt cuộc cũng dọn dẹp xong.”

Căn phòng này bình thường luôn có người đến để quét dọn định kỳ, Úc Cẩm An không quan tâm nhiều tới vấn đề này lắm. Anh nhướng mày nhìn vào mặt bàn, sau đó gật đầu nói: “Tốt lắm, cảm ơn em.”

“Có gì đâu mà cảm ơn.”

Úc Hải Phù đặt ly cà phê đã được pha xuống, vẻ mặt cô ta điềm đạm: “Em đã đồng ý với Nguyên Quân rồi, khi nào rảnh sẽ qua đây giám sát anh, coi anh có ăn cơm đúng giờ hay không.”

Ngừng một lát, cô ta lại lấy ra một cái hộp giữ nhiệt màu đỏ đẩy tới trước mặt anh: “Là em tự nấu đó, bố nói ngon lắm anh cũng nếm thử xem.”

“Anh đã ăn trưa rồi.” Úc Cẩm An không đưa tay nhận, nhưng giọng nói vẫn dịu dàng như cũ: “Để đó tối anh sẽ ăn.”

“Được.” Trong mắt Úc Hải Phù đầy ắp sự vui vẻ, cô ta đặt chiếc hộp giữ nhiệt đã được gói lại thật kỹ ở nơi bắt mắt nhất.

“Ủa là ai tới đây thế này?”

Một giọng nói trêu chọc vang lên từ phía cửa. Úc Hải Phù ngoảnh đầu nhìn, cô ta cười nói: “Anh là người ngoài mà còn chạy tới đây báo danh mỗi ngày như vậy, tới lượt em thì không được chào đón à?”

“Ôi, anh nào dám đâu cơ chứ?” Tiêu Thận đi thẳng tới bàn và ngồi xuống: “Cô Úc đại giá quang lâm thì ai lại dám không chào đón cho được?”

Nghe vậy, Úc Hải Phù cười.

“Có đồ ăn gì ngon quá vậy?” Khứu giác của Tiêu Thận rất nhạy bén, cách cả cái hộp giữ nhiệt mà vẫn có thể ngửi được mùi thơm của thức ăn.

Úc Hải Phù bảo vệ cái hộp giữ nhiệt, ánh mắt cô ta đề phòng nhìn chằm chằm vào anh ta: “Anh đừng hòng ăn nó, đây là của anh trai em.”

“Ơ, cô Úc đúng là bất công.” Tiêu Thận nói với chất giọng đầy sự trêu ghẹo.

Vì đã quá thân quen với nhau nên Úc Hải Phù cũng không quan tâm tới lời than thở của anh ta, cô ta chỉ cười và đặt cái hộp giữ nhiệt tránh xa ra khỏi Tiêu Thận.

Hai người bọn họ từ nhỏ tới lớn đều như vậy, Úc Cẩm An cũng đã quen từ lâu. Anh đóng tập tài liệu lại, nhìn người đang ngồi bên cạnh mình: “Hôm nay em tới đây có việc gì không? Sức khỏe của chú dạo này sao rồi, có gì không ổn hả?”

“Không sao hết.” Úc Hải Phù cười: “Bố em dạo này khỏe lắm.”

Nghe cô ta nói thế, Úc Cẩm An bất giác cau mày.

Đại An An à, người ta rõ ràng là đến để giám sát ông đó.” Tiêu Thận luôn sợ thiên hạ không loạn, nhất là mấy vụ liên quan tới ông bạn mình nên anh ta càng thích chọc ngoáy hơn.

Vẻ mặt của Úc Hải Phù hơi mất tự nhiên: “Anh, anh biết Nguyên Quân là bạn em mà, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ thành người một nhà cả thôi.”

Thương Nguyên Quân và Úc Hải Phù là bạn cùng trường, hai cô gái này cũng là bạn thân của nhau, thế nên bình thường hai cô chẳng giấu nhau chuyện gì cả.

Americano có vị hơi đắng, Úc Cẩm An cầm tách cà phê, nét mặt anh nhìn không rõ vui buồn.

“Nhìn đi, chưa chi đã có người lo lắng rồi kìa?” Tiêu Thận nhún vai, anh ta nghiêng đầu nhìn Úc Cẩm An rồi trêu ghẹo: “Tôi nói chứ ông đùa hơi quá trớn rồi đó, cô nàng mà hồi trưa ông giấu là ai đấy?”

“Phụ nữ!”

Úc Hải Phù ngạc nhiên không thôi: “Cô nàng nào thế?”

“Một cô nàng xinh đẹp.” Tiêu Thận dựa nửa người của mình vào ghế sofa, khoé miệng anh ta nhếch lên thành một nụ cười hết sức mập mờ.

Nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta, Úc Hải Phù lập tức nhíu mày. Chẳng lẽ Nguyên Quân còn chưa trở về mà sân sau của cậu ấy sắp cháy đến nơi rồi ư?

“Dạo này anh hơi bận, không có thời gian rảnh. Đợi tới cuối tuần anh sẽ về ăn cơm với chú.” Úc Cẩm An đặt tách cà phê xuống, biểu cảm trên khuôn mặt tuấn tú của anh chẳng thay đổi gì.

Úc Hải Phù không dám tùy tiện tra hỏi anh, cô ta biết rõ Úc Cẩm An là người như thế nào, vậy nên có vài lời không thể đem ra đùa giỡn được: “Được, bố em nói là đợi anh về sẽ đích thân xuống bếp đó.”

So với bố mình thì dường như Úc Cẩm An thân với chú hơn. Trong những năm Úc Kính Khải bận rộn với công việc kinh doanh của mình, có một khoảng thời gian anh đều ở nhà chú.

“Anh, em đi trước đây.” Úc Hải Phù thức thời đứng lên.

Úc Cẩm An gật đầu, dặn dò tài xế đưa cô ta về.

Bước ra khỏi văn phòng, cô ta đi thẳng vào thang máy, trong lúc đi xuống Úc Hải Phù có thể loáng thoáng nghe được những lời bàn tán của nhân viên về việc có một người phụ nữ xuất hiện trong văn phòng sếp vào trưa nay.

Tài xế mở cửa xe: “Cô Úc.”

Vẻ mặt Úc Hải Phù âm trầm, cô ta ngồi vào trong xe, sau đó tài xế mới nổ máy.

“Nguyên Quân.” Cô gái ngồi phía sau đưa điện thoại lên và nói: “Tớ có chuyện này muốn nói với cậu…”

Một lúc sau, cô ta cúp điện thoại.



Vào giờ cao điểm buổi sáng, trạm tàu điện ngầm luôn đông nghịt người. Kiều Nam đi ra từ nhà ga C đông đúc hỗn loạn, cô cúi đầu nhìn đồng hồ, sắp muộn làm tới nơi rồi.

Một nhóm người đi ra từ cửa xoay của đài truyền hình, dẫn đầu là một người phụ nữ mặc một chiếc váy đuôi cá trắng, cô ta có mái tóc xoăn dài buông xõa ở sau lưng, đuôi tóc vẽ lên từng đường vòng cung xinh đẹp, đong đưa theo mỗi bước chân của cô ta.

Kiều Nam ngước mắt nhìn, người phụ nữ đang đi tới đeo một chiếc kính râm màu đen che hết nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra chiếc cằm tinh tế, chiếc váy mà cô ta đang mặc chính là kiểu váy đuôi cá đang thịnh hành nhất năm nay.

“Biên tập viên Ninh.” Kiều Nam chủ động chào hỏi.

Ninh Tuyền đi trên đôi giày cao gót khoảng mười centimet, cô ta cứ thế lướt qua người Kiều Nam, chẳng thèm quan tâm tới bất kỳ ai.

Kiều Nam cũng không thấy giận vì sự coi thường của cô ta. Mọi người trong đài truyền hình đều rõ hai vị nam nữ biên tập viên của An Cẩm này đều là người lạnh nhạt và khó gần. Khương Triết thì lạnh lùng, thờ ơ, mà cộng sự Ninh Tuyền của anh ta lại là một nữ hoàng băng giá cực kỳ kiêu ngạo.

Kiều Nam cười, thật ra thì hai người này có tính cách giống hệt nhau, đã thế bọn họ còn là đối tác của nhau nữa chứ. Tiếc là dù đã làm việc với nhau hơn một năm rồi, vậy mà chẳng hề có tin đồn mập mờ gì về mối quan hệ giữa hai người cả.

Một chiếc Limousine màu đen đậu ở bên đường, tài xế mở cửa xe, Ninh Tuyền như đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó.

“Cô gái đó là Kiều Nam à?”

“Hả?”

Người trợ lý đi theo sau lưng cô ta nhất thời không phản ứng kịp: “Đúng vậy, cô ta là Kiều Nam đó. Dạo gần đây tin tức về Khải Thái đang rất hot.”

Ninh Tuyền khom người ngồi vào trong xe, tiện tay tháo luôn kính râm trên mặt xuống, rồi sau đó nói: “Lái xe đi.”

“Vâng thưa cô.”

Trợ lý đi lên chiếc xe bảo mẫu ở đằng sau, phong cách này không khác gì với những ngôi sao nổi tiếng.

Khi Kiều Nam bước vào khu làm việc, cô đã nhận ra ngay bầu không khí hôm nay có gì đó khác thường. Ánh mắt đồng nghiệp nhìn cô đều lộ vẻ kinh ngạc.

“Tiểu Nam!”

Khúc Mễ kéo tay cô đi tới trước máy tính của mình rồi đưa cho Kiều Nam xem: “Hình như là cậu làm lớn chuyện quá rồi đó?”

Làm cái gì cơ?

Kiều Nam nhìn về phía màn hình, một tiêu đề hết sức chấn động đập vào mắt cô.

Có một người trong cuộc đã tiết lộ rằng, công ty Khải Thái bị nghi ngờ là đang trên bờ vực phá sản, đã có những nhân viên thuộc ban ngành liên quan tiến hành điều tra sự việc.

“Tin này không phải tớ tung ra.” Kiều Nam nhíu mày.

“Không phải cậu ư?” Khúc Mễ kinh ngạc tột độ: “Nhưng tất cả mọi người đều nghĩ cậu là người đã tung tin về Khải Thái để hoàn toàn lật đổ con cọp này đấy.”

Ngay lập tức cô đã nhận ra điều gì đó.

“Kiều Nam, cô vào đây ngay cho tôi!” Chủ nhiệm Nghiêm hùng hổ hét lên.

Kiều Nam hít một hơi thật sâu, đành phải đi vào.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenmayHết rồi, kết thúc viên mãn, thích Ninh Trầm quá :) - sent 2024-04-19 22:04:53
hotrodoctruyenBạn nào bị lỗi nhắn vào mục hỗ trợ nha - sent 2024-04-19 01:08:07
Vy Phạm1649741521Add ơi tuần này ko ra truyện hả add - sent 2024-04-18 16:10:31
thanhthao9999Add ơi lên truyện để lễ ở nhà cày add ơi - sent 2024-04-17 20:34:04
hatran87Ad nghỉ lễ sớm hok lên truyện hở ad ới - sent 2024-04-17 15:19:28
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương