Yêu Em Như Ngày Đầu full

Chương 2: Cừu non thế mạng

/883
Trước Tiếp
Ở phía Tây Bắc Hồ Thành, bố cục quy hoạch rõ ràng là cao cấp hơn các khu khác. Độ phủ xanh của khu này lên đến tận sáu mươi phần trăm, những dãy biệt thự được xây với khoảng cách hợp lý, Kiều Nam nhìn những thiết kế hiện đại hóa bậc nhất qua cửa kính ô tô, trong lòng thầm cảm thán.

Đúng là khu nhà giàu, chỉ nhìn hai hàng cây trồng ven đường thôi cũng thấy đẳng cấp hơn hẳn hàng cây trồng dưới nhà cô.

Chiếc xe màu đen dần tiến vào trung tâm khu biệt thự, Kiều Nam cười hihi hỏi hai người đàn ông ngồi đằng trước: “Hai anh trai, rốt cuộc chúng ta đang đi đâu vậy?”

“Trời cũng tối rồi, các anh đưa tôi đến đây, tí nữa tôi không biết đường về nhà đâu.”

“Anh gì ơi, anh đẹp trai ơi, các anh rốt cuộc muốn làm gì?”

Kiều Nam nói hết nước hết cái, hai người đằng trước vẫn không hề thay đổi sắc mặt.

Cũng cứng miệng đấy.

Cô hừ nhẹ một tiếng, quân tử báo thù mười năm chưa muộn!

Chiếc xe dừng lại trước một biệt thự bốn tầng, Kiều Nam đứng trước cửa xe trố mắt nhìn. Tuy tòa nhà này chỉ có bốn tầng nhưng còn cao hơn cả tòa nhà sáu tầng.

Chậc chậc!

Đúng là đốt tiền mà!

Bước vào cửa biệt thự, cuối cùng Kiều Nam cũng hiểu vì sao tòa biệt thự này lại một mình một kiểu, cao hơn những tòa khác nhiều như vậy.

Mỗi tầng của tòa nhà này đều cao tận bốn mét, cô đứng trong phòng khách sáng rực lấp lánh mà cảm thấy mình nhỏ bé vô cùng.

Lúc học đại học cô đã học qua lớp tâm lý học, sau khi nhớ lại ấn tượng về người đàn ông kia, cô nhanh chóng đưa ra kết luận.

Anh ta có bệnh tâm lý, hay nói cách khác là tinh thần có vấn đề. Chỉ cần trong lòng buồn bã quá mức là sẽ sợ hãi và có cảm giác áp lực, vậy nên mới phải sống trong một ngôi nhà có trần nhà cao như vậy.

Chẳng trách anh ta lại có đam mê kỳ lạ, hóa ra là do tâm lý có vấn đề. Kiều Nam càng phân tích càng thấy có lý, trong lúc cô còn ngơ ngẩn, một bóng người đã đi đến bên cạnh cô.

Đợi đến khi Kiều Nam kịp phản ứng, da đầu liền tê dại: “Anh, anh, xe của anh không phải đi sau tôi sao?”

Lúc này người đàn ông đã cởi vest, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng. Chiếc áo sơ mi ôm lấy cơ ngực săn chắc của anh ta, Kiều Nam nhìn chằm chằm vào cơ bụng như ẩn như hiện sau lớp áo, không hề rời mắt.

Anh ta vừa có ngoại hình xuất chúng vừa nhiều tiền đến mức khiến người khác phải ghen tị, lại còn có thêm dáng người mlem mlem, sao lại vô lý như vậy được chứ!

Người đàn ông dựa vào sofa, mười ngón tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, nhìn chằm chằm vào cô gái trước mặt.

Một giây, hai giây, ba giây…

Kiều Nam không chịu yếu thế, cũng trừng mắt nhìn lại anh ta, từ trên xuống dưới cô cũng chỉ có mỗi đôi mắt này là có thể đấu với anh ta, để xem mắt ai to hơn?

“Khụ khụ…”

Hai người đưa Kiều Nam đến đây không biết đã biến mất từ lúc nào, nhưng lại xuất hiện thêm một người mặc vest màu xám đen đeo cà vạt: “Anh Úc, tôi có thể bắt đầu được chưa?”

“Ừm.” Úc Cẩm An trầm giọng.

Kiều Nam lập tức dụi mắt, còn tiếp tục trừng nhau, cô sẽ rơi nước mắt mất!

“Tính đến mười phút trước, tin tức tường thuật trực tiếp liên quan đến việc công ty Khải Thái nợ lương nhân viên đã đạt gần năm mươi nghìn lượt share, lượt truy cập đã gần mười triệu.” Trợ lý báo cáo lại tình hình thực tế.

Trong đầu Kiều Nam kêu ong lên, ý nghĩ đầu tiên chính là: Cô nổi tiếng rồi!

“Nếu không kịp thời ngăn chặn, mức độ ảnh hưởng ngày mai sẽ còn lan rộng nhanh hơn hôm nay.” Sau khi phân tích số liệu, trợ lý kịp thời nhắc nhở.

Cô vừa trở thành người nổi tiếng trên mạng thôi, không thể đứt gánh giữa đường như vậy được. Kiều Nam hít sâu một hơi, nói: “Anh gì ơi, tôi không biết anh có quan hệ thế nào với Khải Thái, nhưng trên cương vị là một phóng viên thu thập tin tức, lại còn là phóng viên tin tức của đài truyền hình An Cẩm, tôi buộc phải dựa theo sự thật, phải đem những tin tức phỏng vấn chân thực và đáng tin cậy nhất đến trước mặt người dân Hồ Thành một cách nhanh nhất!”

Kiều Nam nói những lời này một cách rất hùng hồn.

Người đàn ông ngồi trên sofa nhướng mày, ánh mắt lộ vẻ khó hiểu.

Ánh mắt sâu thẳm sắc bén đó khiến Kiều Nam có phần chột dạ: “Anh nhìn gì vậy?”

Trợ lý đứng bên cạnh không nhịn được nói: “Nếu đã là nhân viên của đài truyền hình An Cẩm thì nên biết đặt lợi ích của đài truyền hình lên trước. Cô có biết Khải Thái và An Cẩm có quan hệ gì không?”

Lại là quan hệ?

Ánh mắt Kiều Nam đột nhiên trở nên sắc lạnh: “Có quan hệ gì thì có liên quan đến tôi không? Công việc của tôi chỉ là thu thập tin tức, báo cáo tình hình thực tế nhất, còn về những mối quan hệ mà các anh nói, đó đều là việc của boss, tôi không quản được!”

Trợ lý bị những lời của cô làm cho câm nín, vô thức nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa.

Úc Cẩm An ngẩng mặt, khóe miệng hơi nhếch lên.

Cái miệng nhỏ này cũng khá biết ăn nói đấy chứ.

“Cô không sợ sao?”

Kiều Nam nhìn anh: “Tôi phải sợ cái gì?”

Người đàn ông đứng dậy đi tới, Kiều Nam theo bản năng muốn lùi lại nhưng cô lại nghĩ đến điều gì đó nên cuối cùng cô nghiến răng đứng thẳng. Dù sao cũng không thể trốn, không bằng cứ mạnh mẽ lên.

Không sợ bị tôi giết người diệt khẩu à?” Úc Cẩm An đứng trước mặt cô, đôi mắt đen láy sáng ngời của cô phản chiếu hình bóng anh.

Kiều Nam cụp mắt xuống, cuối cùng dừng lại ở eo anh: “Chẳng lẽ… anh không mặc quần lót thật à?”

“Cô đoán xem.”

Phụt!

Trợ lý bên cạnh không nhịn được nữa, những lời này quá đen tối rồi.

“Khụ khụ.”

Kiều Nam cau mày: “Tôi không đoán được.”

Chuyện này mà cũng để cô đoán, không cần thể diện nữa sao?

“Ha ha…”

Trong phòng khách trống không, tiếng cười trầm thấp của người đàn ông khiến Kiều Nam nhũn cả chân.

Không phải muốn giết người diệt khẩu thật đó chứ? A hu hu, cô không muốn chết đâu!

“Đưa cô ta ra ngoài.”

Anh vừa ra lệnh, trợ lý bên cạnh đã tiến lên trước một bước, lịch sự nói: “Mời đi bên này.”

“Không giết tôi à?” Mắt Kiều Nam rưng rưng khiến trợ lý vô cùng ngạc nhiên.

Mấy giây sau, Kiều Nam thất thần đi ra ngoài, chưa đi được hai bước đã chạy trở lại: “Anh gì ơi, anh không giết tôi là sáng suốt đấy, tôi đã chụp ảnh anh đăng lên Weibo, nếu tôi xảy ra chuyện gì, người bị cảnh sát nghi ngờ đầu tiên chính là anh.”

Cô dừng lại, chỉ vào lưng quần anh, cười rồi nói: “Anh yên tâm, sau này nếu anh không gây phiền phức cho tôi, có đánh chết tôi cũng sẽ không nói bí mật của anh ra đâu!”

Vừa dứt lời, cô kéo trợ lý đang ngây người chạy như bay: “Đi mau, đi mau!”

Trong đêm, dáng người mảnh khảnh của Kiều Nam chạy như bay ra khỏi cổng biệt thự, như thể vừa thoát khỏi hang hùm miệng cọp.

Người đàn ông đứng trước cửa sổ sát đất nhấc điện thoại lên, nghe cuộc gọi đến.

“Đại An An, tôi đã điều tra tin tức về Khải Thái rồi, lão già họ Nghiêm của ban tin tức là một lão cáo già. Ông ta không dám đắc tội với Khải Thái, lại không muốn bỏ lỡ tin tức lớn này, vì vậy mới tìm một con cừu non để thế mạng. Cái cô Kiều Nam đó không biết tình hình cụ thể, bị lão già họ Nghiêm kia lừa vào tròng.” Người đàn ông đầu dây bên kia cất cao giọng, hưng phấn lạ thường.

Úc Cẩm An hơi hếch cằm, đôi môi nhếch lên: “Nội dung bản tin đó có thật không?”

“Đại An An, có cần gỡ tin tức này xuống không?”

Một lát sau, Úc Cẩm An bật cười, nói: “Tôi muốn để tất cả mọi người đều biết, chỉ có tin tức An Cẩm không muốn đăng, chứ không có tin tức mà An Cẩm không dám đăng.”

“Anh Úc, đúng là ngang ngược thật đấy!”

Người đàn ông ở đầu dây bên kia cúp điện thoại rất nhanh: “Được, tôi hiểu rồi, tôi đi làm việc ngay.”

Bên ngoài khung cửa sổ là bóng đêm đen đặc, cửa sổ sát đất cực lớn phản chiếu đường nét khuôn mặt với ngũ quan tinh tế của người đàn ông, trong đôi mắt đẹp với đôi đồng tử màu nâu sẫm kia thấp thoáng ý cười.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenmayHết rồi, kết thúc viên mãn, thích Ninh Trầm quá :) - sent 2024-04-19 22:04:53
hotrodoctruyenBạn nào bị lỗi nhắn vào mục hỗ trợ nha - sent 2024-04-19 01:08:07
Vy Phạm1649741521Add ơi tuần này ko ra truyện hả add - sent 2024-04-18 16:10:31
thanhthao9999Add ơi lên truyện để lễ ở nhà cày add ơi - sent 2024-04-17 20:34:04
hatran87Ad nghỉ lễ sớm hok lên truyện hở ad ới - sent 2024-04-17 15:19:28
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương