Yêu Em Như Ngày Đầu full

Chương 5: Trêu chọc cô

/883
Trước Tiếp
Đã rất lâu không cảm nhận mùi vị tuyệt vọng này, Kiều Nam ngửa đầu nhìn gương mặt anh, trong lòng đã dự tính cho trường hợp xấu nhất.

Thà chết vinh còn hơn sống nhục.

Cô không quan tâm gì nữa!

“Anh dám động vào tôi thử xem.”

Khuôn mặt đỏ hồng của Kiều Nam trở nên căng thẳng, lúc cô nói chuyện, hương rượu thoang thoảng phả ra.

Người đàn ông nhìn vẻ lạnh lùng chợt lóe rồi biến mất ở nơi sâu trong đáy mắt cô, ngón tay cố ý vòng qua eo cô: “Nếu tôi dám thì sao?”

Dám động vào tôi vậy thì cùng nhau đi chết đi!

Nhưng cô không ngốc đến mức nói ra, cô cũng không muốn đi tới bước đó, vì vậy bèn im lặng kháng cự.

Rõ ràng cô có một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, nhưng lúc tức giận trông vẫn rất mạnh mẽ. Ngón tay Úc Cẩm An tiếp tục vòng qua eo cô, anh nhìn chằm chằm lông mày nhíu càng lúc càng chặt của cô, khóe miệng cong lên.

Anh không thích con gái, càng không thích cô gái không tình nguyện.

“Giúp tôi cài dây thắt lưng.”

Anh đột nhiên ném ra một câu, đầu óc Kiều Nam còn chưa kịp phản ứng.

“Hay là, cô còn muốn tiếp tục?”

“Không muốn!”

Nháy mắt lấy lại tinh thần, Kiều Nam run hai tay cúi đầu xuống. Do hoảng hốt quá, cô cũng mò mẫm rất lâu, cuối cùng cũng cài được dây thắt lưng cho tên đáng chết kia.

“Được rồi.” Cô như trút được gánh nặng.

Úc Cẩm An siết chặt eo cô.

Kiều Nam hét chói tai: “Anh muốn làm gì?”

“Có qua có lại mà thôi.” Ngón tay Úc Cẩm An linh hoạt, đầu ngón tay di chuyển theo vòng eo mảnh khảnh của cô. Cảm giác chạm vào làn da của cô rất thích, anh đột nhiên hơi hối hận.

Trong vài giây đồng hồ, chiếc khuy ẩn trên quần bò của cô đã được cài xong. Kiều Nam nghiến răng gạt tay anh đi, người đàn ông này đúng là không chịu thiệt tí nào mà!

Trải qua lần hành hạ này, Kiều Nam cảm thấy tay chân không còn sức. Hai tay cô ôm ngực lùi về sau, đột nhiên ý thức được điều gì đó: “Anh cố ý chơi tôi phải không?”

Người đàn ông có đôi mắt màu nâu sẫm sáng ngời nói: “Tối nay người chủ động là cô, tôi không làm gì cả.”

Kiều Nam: “…”

Thật không biết xấu hổ!

Kéo cánh cửa phòng bao ra, Kiều Nam tức giậm hầm hầm lao ra khỏi phòng. Đáng tiếc bước chân không vững, suýt nữa ngã nhào xuống đất.

Người đàn ông phía sau tốt bụng đỡ cô: “Cô như vậy rất dễ khiến người ta hiểu lầm.”

Hiểu lầm?

Kiều Nam không rõ tại sao, cô cúi đầu nhìn mình theo bản năng rồi lại nhìn anh, thấy vạt áo sơ mi trắng của anh lộ ra ngoài quần tây cùng với dáng vẻ hai chân không có sức của mình, cuối cùng đã hiểu.

Đúng là lưu manh có thể phát huy bản chất lưu manh ở mọi lúc mọi nơi!

Cô không muốn nói nhiều, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Kiều Nam hất cánh tay anh ra, chỉ vào mũi của anh, cảnh cáo: “Tránh xa tôi ra.”

Dứt lời, hai tay cô chống vào tường, chậm chạp đi xa.

Cửa của phòng bao phía đối diện mở ra, Tiêu Thận thò mặt ra ngoài nhìn phía trước: “Đại An An, tốc độ cái đó của ông nhanh quá rồi đó. Mới mười mấy phút thôi đấy!”

Úc Cẩm An nhét vạt áo sơ mi trắng vào trong quần rồi đi lướt qua vai anh ta vào phòng bao.

Tiêu Thận bĩu môi, Đại An An nhà anh ta đúng là không đủ dịu dàng, cô gái nhỏ kia bước đi xiêu vẹo, thật đáng thương.

Đi ra khỏi quán bar, sau khi hít thở không khí trong lành, cảm giác cả người mất sức của Kiều Nam dần trở nên tốt hơn. Cô lấy điện thoại ra, bấm một dãy số, sau đó đứng đợi bên đường.

Khoảng hơn hai mươi phút sau, một chiếc xe thể thao cao cấp màu bạc dừng trước cửa quán bar. Người đàn ông bước nhanh chạy về phía cô: “Nam Nam, em không sao chứ?”

Kiều Nam ngồi vào trong xe, người đàn ông lái xe đi.

Chiếc xe chạy qua khu phố xá sầm uất, Tinh Hoài liếc người bên cạnh, hỏi: “Nam Nam, em đã gặp người nào sao?”

Kiều Nam không muốn nói một chữ nào về cảnh ngộ tối nay. Cô dựa vào ghế, mắt mệt mỏi: “Anh đừng hỏi, mau chóng đưa em về nhà.”

Tinh Hoài thấy vẻ mặt cô không tốt, có nhiều lời muốn nói cũng không dám nói.

Không bao lâu, Kiều Nam xuống xe, dặn dò người trong xe: “Anh đừng nói lung tung chuyện tối nay.”

“Anh không biết gì hết thì nói cái gì chứ?” Tinh Hoài bĩu môi vẻ không vui.

Kiều Nam đóng cửa xe, đi thẳng lên tầng trên.

Cô nhóc này chỉ biết bắt nạt anh!

Khu chung cư này đã cũ, Tinh Hoài nhìn môi trường xung quanh, bất lực lắc đầu. Kiều Nam không thích hợp sống ở đây, nhưng cô sống ở nhà dường như còn tệ hơn.

Tinh Hoài có rất nhiều ngôi nhà bỏ trống muốn để cô ở, nhưng tính cách Kiều Nam quật cường, không bao giờ chịu nhận giúp đỡ.

Tối qua ngủ được đều nhờ ly rượu kia, Kiều Nam vừa rửa mặt vừa suy nghĩ làm sao xử lý tên cặn bã họ Tôn. Dám cả gan bỏ thuốc vào rượu của cô, suýt nữa đã hại cô bị người đàn ông kia cởi quần!

Cô đi tàu điện ngầm tới đài truyền hình, chỗ làm việc vẫn chưa có ai tới. Trong hai năm làm việc, Kiều Nam chủ yếu đều đến sớm về muộn, cuối tuần cố gắng hết sức làm thêm giờ. Người khác đều cho rằng cô nịnh bợ lãnh đạo muốn trèo lên, chỉ có mình cô rõ, cô liều mạng như vậy chỉ vì nhét đầy ví tiền của mình.

Tiền không dễ kiếm mà!

Kiều Nam thở dài từ tận đáy lòng. Tiền thuốc men hàng tháng không thể thay đổi, dù cô có bớt ăn bớt mặc nhưng vẫn không thoát nổi chữ nghèo.

Có đôi lúc bị ép đến quá mệt mỏi, cô cũng sẽ hỏi bản thân, sao phải vậy chứ?

Nhưng mỗi lần đứng trước giường bệnh, cô lại có thể tìm được hàng trăm lý do để kiên trì tiếp.

Lượng chia sẻ tin tức về Khải Thái tiếp tục tăng vọt, vì các bản tin của cô, rất nhiều đài truyền hình khác cũng nhập cuộc. Rất nhiều tin tức dần phơi bày, ngày càng có nhiều sự việc đen tối bị đào bới.

Kiều Nam để ý đến các bản tin về phương diện này cả buổi sáng, tuy dư luận đã trở nên căng thẳng nhưng phía Khải Thái vẫn không hề có phản hồi nào, xem ra ô dù không nhỏ.

“Hừ.”

Cô cười lạnh, dù người đứng sau đối phương thật sự lớn ngang trời, cô cũng phải vạch trần!

Gần tối lúc tan làm, Kiều Nam lại là người cuối cùng rời khỏi vị trí. Ra khỏi cổng đài truyền hình, có một chiếc xe con màu đen đỗ bên đường. Tài xế nhìn thấy cô, lập tức xuống xe đi tới.

“Cô hai, ông cụ bảo tôi đón cô về nhà ăn cơm.” Tài xế mỉm cười, nói giọng cung kính.

Kiều Nam bĩu môi nói thầm: “Tôi không về không được sao?”

“Cô nói gì vậy?”

“Không có gì.”

Kiều Nam cúi đầu kéo cửa xe ra rồi nhanh chóng ngồi vào ghế sau, cô sợ bị đồng nghiệp nhìn thấy.

Trong chốc lát, tài xế lái xe đi.

Bốn mươi phút sau, chiếc xe con màu đen đỗ trước một biệt thự xa hoa nằm ở trung tâm thành phố. Tài xế kéo cửa xe ra, Kiều Nam cúi đầu bước ra rồi tiến vào cửa lớn.

Dưới ánh chiều nghiêng nghiêng, cảnh vật sân nhà hiện lên hoàn chỉnh. Người giúp việc đang chuẩn bị bữa tối, thấy cô về thì vội tới chào hỏi: “Cô hai.”

“Mọi người làm việc tiếp đi.”

Kiều Nam bước qua cửa lớn, sau đó ngồi trên bậc thang trước sân.

Trên tấm biển sơn đen ngoài cửa lớn có khắc rõ ràng hai chữ Thiệu phủ.

Kiều Nam cởi giày cao gót, hai tay chống cằm ngồi trên bậc thang. Nơi đây rõ ràng là nhà của cô, nhưng ngay cả họ cũng khác với cô.

Năm ba tuổi, cô và chị gái bị người xấu bắt cóc. Vài ngày sau, vợ chồng nhà họ Thiệu chuộc con gái lớn về, nhưng từ đó lại mất tung tích của cô con gái nhỏ.

Mất tích mười lăm năm, khi Kiều Nam lại bước vào cánh cửa này thì đã mười tám tuổi. Mọi người đều nói máu mủ tình thâm, nhưng tại sao từ trong mắt bố mẹ, cô chỉ nhìn thấy vẻ thờ ơ, lạnh lùng của họ với mình.

Từ sau khi sự kiện kia xảy ra, Kiều Nam đã chuyển ra ngoài và sống một mình cho đến nay.

Két…

Hai cánh cổng sắt mở ra, một chiếc xe mui trần màu đỏ dừng trước sân. Cô gái trong xe mặc chiếc váy dài màu đen, cầm chìa khóa xe đi vào trong.

Thấy người tới, Kiều Nam co chân lên theo bản năng, quy củ gọi người đó: “Chị.”

Thiệu Khanh liếc nhìn em gái đang để chân trần ngồi trước cửa, tiện tay nhặt giày của cô lên, đặt lại trước mặt cô: “Đi vào rồi vào nhà đi.”

“Ồ.” Kiều Nam đi giày xong, ngoan ngoãn theo sau chị gái đi vào.

Trong nhà này, người Kiều Nam kính sợ nhất là ông nội, nhưng người cô thấy đáng sợ nhất lại là chị gái.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenmayHết rồi, kết thúc viên mãn, thích Ninh Trầm quá :) - sent 2024-04-19 22:04:53
hotrodoctruyenBạn nào bị lỗi nhắn vào mục hỗ trợ nha - sent 2024-04-19 01:08:07
Vy Phạm1649741521Add ơi tuần này ko ra truyện hả add - sent 2024-04-18 16:10:31
thanhthao9999Add ơi lên truyện để lễ ở nhà cày add ơi - sent 2024-04-17 20:34:04
hatran87Ad nghỉ lễ sớm hok lên truyện hở ad ới - sent 2024-04-17 15:19:28
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương